← Quay lại trang sách

Chương 377 Hai năm sau đó

Cảm thụ được biến hóa của thần hồn, khoảng cách đến phân thần hậu kỳ lại gần thêm một bước, trên mặt Tần Tử Lăng không khỏi trở nên vui mừng.

Nhưng rất nhanh Tần Tử Lăng thu hồi tâm tình ngạc nhiên, bật cười lớn.

- Thân thể này của ta vẫn là thân thể hậu thiên của người phàm, tu hành ngũ hành chân lực cũng là Hậu Thiên Chi Lực, mặc dù có thể diễn dịch dựng dục âm dương sinh tử lưỡng nghi, cũng chỉ là theo dạng họa hồ lô, cũng không phải là đang thật sự diễn dịch Tiên Thiên Âm Dương lưỡng nghi, một bước kia, e là ta còn kém cách xa vạn dặm.

- Hơn nữa thật phải bước đến một bước kia, sợ rằng đã thành tiên thành đạo.

- Nhưng phương thức tu hành ngũ hành chân lực thay đổi, cũng giống như ngũ hành kình lực, khiến cho ta lại tiến thêm một bước trong việc nhòm ngó một tia áo nghĩa bản nguyên của vũ trụ, đối với quá trình tu hành sau này của ta tất nhiên là vô cùng có lợi.

- Bây giờ ngược lại là không cần thiết nữa nghiên cứu nữa, chờ một lát nữa thử xem uy lực của luyện khí đạo.

Trong lòng nghĩ, ngón tay Tần Tử Lăng chỉ xuống một tảng đá cách đơ không xa.

Một vệt kiếm khí kim quang từ đầu ngón tay của hắn bắn ra.

Kiếm khí kim quang này dài đến hai thước, vô cùng ngưng luyện, mang theo nét sắc bén, tựa hồ có thể đánh bại, xuyên thủng tất cả.

- Oanh!

Kiếm khí kim quang thâm nhập vào hơn 20m của tảng đá, sau đó bỗng nhiên xoắn một cái ở bên trong, tảng đá kia vậy mà lập tức nổ ra, tứ phân ngũ liệt.

- Cái này!

Tần Tử Lăng nhìn một màn trước mắt, mặt lộ vẻ không dám tin.

Lúc trước bên trong đan điền của hắn chỉ có 150 đạo hư ảnh kim xà, kiếm khí bắn ra tuyệt đối không có uy lực như vậy.

Nhưng bây giờ hư ảnh kim xà bên trong đan điền hắn chỉ có một trăm lẻ tám đạo, uy lực kiếm khí bắn ra lại gấp lần so với lúc trước.

Tần Tử Lăng lại tiếp tục thi triển uy lực của bốn hệ chân lực khác, tình huống cũng tương tự.

Lúc trước, Tần Tử Lăng tu luyện thủy hệ chân lực được 270 đạo hư ảnh hắc xà, uy lực mãnh liệt không kém so với đại luyện khí sư chân nguyên sơ kỳ.

Nhưng vừa rồi lúc Tần Tử Lăng thi triển, chỉ có một trăm lẻ tám đạo hư ảnh hắc xà, nhưng uy lực còn mạnh hơn rất nhiều so với 270 đạo.

- Sau khi cân bằng chân lực, bất kỳ chân lực hệ nào cũng bạo phát, có thể mượn dùng lực lượng chân lực của bốn hệ khác, tương đương với năm cỗ lực lượng ngưng tụ thành một cỗ.

- Như vậy, cảnh giới hiện tại của ta, mặc dù mới chỉ là chân lực hậu kỳ, nhưng thực tế, bất luận ta thi triển ra chân lực hệ gì, uy lực bộc phát ra lại đạt tới năm trăm bốn mươi đạo hư ảnh.

- Nếu như tu vi ngũ hệ chân lực của ta tiến thêm một bước, sợ rằng có thể dễ dàng đánh bại đại luyện khí sư chân nguyên trung kỳ, thậm chí cũng có thể đánh bại đại luyện khí sư chân nguyên hậu kỳ.

- Chỉ là không biết trải qua biến hóa lần này, năm hệ công pháp của ta có thể ngưng tụ được tối đa bao nhiêu hư ảnh.

- Tần Tử Lăng nhìn lấy bốn phía đình viện là một mảnh hỗn độn, trong lòng tràn đầy chờ mong.

Thời gian lại trôi qua nhanh.

Hạ đi thu tới, thu đi đông lại.

Đảo mắt, lại là một năm trời đông giá rét, đã gần cuối năm.

Lúc này, đã hai năm trôi qua kể từ lúc Tần Tử Lăng tham gia tỷ đấu trở về Phương Sóc Quận.

Hai năm thời gian, ở trong mắt ngoại nhân, Phương Sóc Quận biến hóa là vô cùng to lớn.

Nhưng bọn hắn không biết, biến hóa lớn nhất của Phương Sóc Quận là cỗ thế lực sau màn kia.

Đương nhiên, đối với khắp cả Tây Vân Châu, Phương Sóc Quận chỉ là vùng khỉ ho cò gáy, biến hóa cho dù lớn, dẫn tới độ chú ý vẫn rất có giới hạn.

Trong lúc hai năm qua, mọi người chỉ chú ý mấy chuyện lớn ở châu thành cùng mấy quận lớn như Thanh Hà Quận.

Đại sự trọng đại nhất phải bên châu thành là đô đốc đại nhân Bàng Trí Uyên vào một năm trước đã đột phá trở thành võ đạo tông sư, gây nên oanh động ở toàn bộ Tây Vân Châu, cũng cải biến bố cục thế lực ở Tây Vân Châu, khiến cho thế lực của phủ thứ sử dần trở thành thế hạ phong.

Đại sự thứ hai vẫn là của Bàng gia ở châu thành, tiểu nhi tử của đô đốc đại nhân là Bàng Kỳ Vân, tuổi gần ba mươi mốt tuổi, lấy lực một người đánh bại công kích liên thủ của ba vị đại võ sư luyện cốt hậu kỳ, được khen là đệ nhất thiên kiêu võ đạo mới xuất hiện ở Tây Vân Châu, chuẩn tông sư trẻ tuổi nhất ở Tây Vân Châu.

Chuyện này càng làm cho uy vọng của Bàng gia tăng cao, khiến cho vị thế của Bàng gia ở Tây Vân Châu như là mặt trời giữa trưa, hầu như không ai có thể ngăn cản.

Chuyện thứ ba là biến hóa chiến lực giữa Hầu gia và Thôi gia ở Thanh Hà Quận.

Gia chủ Hầu gia là Hầu Nhạc Hồng cùng minh hữu liên tiếp bị giết, không chỉ có thực lực đại giảm, hơn nữa bên trong gia tộc cũng xuất hiện đấu tranh quyền lực rất lớn, bên trong hao tổn nghiêm trọng, cứ thế thực lực xuống dốc không phanh.

Mà đại gia tộc từng lót đáy cho tứ đại gia tộc là Thôi gia, hai năm qua lại bắt đầu hưng thịnh lên, không chỉ có minh hữu là Tiêu Thiến mới xuất hiện, nắm trong tay Phương Sóc Quận ngày càng phồn vinh, hơn nữa bên phía gia tộc, gia chủ Thôi Sơn Hà, tuổi gần ba mươi bảy, trước đó vài ngày lại đột phá lần nữa, trở thành đại võ sư luyện cốt hậu kỳ.

Mặc dù không quản là tuổi tác hay là danh vọng, Thôi Sơn Hà đều không có biện pháp so sánh cùng Bàng Kỳ Vân ở bên kia châu thảng, nhưng tuổi gần ba mươi bảy đã trở thành đại võ sư luyện cốt, hơn nữa lấy căn cơ vững chắc của Thôi gia, kình lực hùng hồn mạnh mẽ nổi tiếng Tây Vân Châu, cho nên Thôi Sơn Hà cũng được vài người xem trọng, cho rằng hắn cũng là một trong những thiên kiêu ở Tây Vân Châu, một trong những nhân vật có hi vọng trở thành võ đạo tông sư.

Một ngày nayd, quận thủ phủ, phòng khách.

Tiêu Thiến cùng một vị nam tử khí vũ hiên ngang, hai người phân trái phải mà ngồi.

Phía sau Tiêu Thiến, một vị mang trên mặt một đạo mặt sẹo nhợt nhạt đang đứng thẳng, môi trên giữ lại hai nét tiểu hồ tử.

Phía sau nam tử khí vũ hiên ngang kia có một vị hắc y lão giả đang đứng thẳng.

- Trách không được ngoại giới đều đồn rằng Tiêu đại nhân có võ lực phi phàm, thương pháp cao minh, ngay cả đường ca ta cũng bị Tiêu đại nhân dùng một thương ám sát.

- Hôm nay gặp mặt, quả nhiên là danh bất hư truyền, khí huyết ngưng luyện như hống ngân, hùng hồn như giống núi, càng hiếm có là khí chất cao nhã, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần.

Nam tử khí vũ hiên ngang nâng chung trà lên, nhấp một miệng nước trà, sau đó nhẹ nhàng đặt xuống, vẻ mặt lạnh nhạt nói.

Nam tử này không phải là ai khác, chính là tiểu nhi tử của Bàng Trí Uyên, được khen là chuẩn võ đạo tông sư trẻ tuổi nhất của Tây Vân Châu, Bàng Kỳ Vân.

- Đô úy đại nhân quá khen.

Tiêu Thiến vẻ mặt bình tĩnh trả lời.

- Như vậy đi, hôm nay ta đã tới, có chút lời muốn nói thẳng cùng ngươi.

Bàng Kỳ Vân nói.

- Đô úy đại nhân mời nói.

Tiêu Thiến vẫn vẻ mặt bình tĩnh nhú trước mà nói.

- Ngươi nên biết, mặc dù Bàng Kỳ Vi ở Bàng gia ta không tính là nhân vật xuất sắc gid, nhưng nói như thế nào cũng là người của Bàng gia ta, chung quy cũng có chút liên can.

- Ngươi giết hắn, ngươi nên biết, chuyện này không thể không tính.

Bàng Kỳ Vân nhàn nhạt nói, trên thân mơ hồ có một cỗ uy nghiêm vô hình phát ra.

- Đại nhân, đây là ý gì? Bàng Kỳ Vi thân là quận trưởng lại dự trữ nuôi dưỡng giặc cướp lại cấu kết người của U Minh Giáo, chứng cứ phạm tội vô cùng xác thực, ta giết hắn cũng là thay triều đình hành pháp, thay trời hành đạo.

Sắc mặt Tiêu Thiến lạnh xuống.

- Tất cả mọi người đều là người thông minh, ngươi không cần nói với ta những đạo lý này.

- Ta hiện tại cho ngươi hai lựa chọn, một, gả vào Bàng gia, ta có thể cho ngươi một cái thân phận là bình thê, cái này cũng không tính là bôi nhọ thân phận của ngươi, chuyện này coi như bỏ qua; hai, lần này Bích Vân Tông liên thủ quan phủ muốn xuất binh đánh sào huyệt của Hận Thiên lão ma, ngươi theo ta xuất chiến.

Bàng Kỳ Vân nhàn nhạt nói, khí thế trên người lại càng phát ra uy nghiêm bá đạo.