← Quay lại trang sách

Chương 532 Thu hoạch

Kim Thi cao giai đúng là Kim Thi cao giai a!

Tần Tử Lăng thấy Tứ Thủ giết chết ba vị tiểu tông sư vô cùng lưu loát, không khỏi âm thầm cảm khái.

Rất nhanh, Tần Tử Lăng cũng thu hồi nhẫn trữ vật và thi thể của ba vị tiểu tông sư, lại sau đó hắn leo lên Huyết Thương Ưng, đạp lên lưng ưng, hóa thành một đạo huyết hồng, rất nhanh đã biến mất trên biển rộng.

Xào xào xào!

Một đạo thiểm điện chói mắt lóe lên.

Mưa như trút nước đổ xuống, phía trên biển rộng nhấc lên cơn sóng thần.

...

Bị bức phải giết người cướp của trên biển, hơn nữa giết còn một vị đại tông sư, đây là chuyện khiến kế hoạch chạy đến thủ đô của Tần Tử Lăng phải bị thay đổi.

Hắn đứng trên lưng của Huyết Thương Ưng, một khắc cũng không dám dừng lại, một đường bay thẳng về phía tây nam của Đại Tề Quốc.

Cuồng phong gào thét đánh vào trên thân của hắn, Tần Tử Lăng không chỉ không cảm thấy khó chịu, trái lại có một loại nhiệt huyết sôi trào, cảm giác niềm vui tràn trề.

Đây là lần đầu tiên hắn giết đại tông sư, hơn nữa toàn bộ quá trình lại rất lưu loát, dứt khoát!

- Chỉ cần ta luyện tạng thêm một bước nữa, rồi bồi dưỡng đám Viên Đại, Viên Nhị trở thành Kim Thi cao giai, coi như gặp phải Huyền sư, ta cũng không sợ!

Nghĩ tới đây, Tần Tử Lăng không khỏi nghĩ thu hoạch lần này, trong lòng không khỏi hừng hực một hồi.

Võ đạo đại tông sư, gia chủ hào môn vọng tộc ở Võ Châu, hơn nữa lần này còn đến hội đấu giá, khẳng định cất giấu rất nhiều đồ luyện tạng tốt.

Có những thứ đồ này, tốc độ luyện tạng của hắn sẽ nhanh hơn rất nhiều!

Đêm khuya, một đường đi liên tục thì Tần Tử Lăng đã trở lại Vân La Hồ.

Vừa về tới Vân La Hồ, Tần Tử Lăng lập tức đóng cửa đại điện Vô Cực, sau đó lấy ra nhẫn trữ vật của Xa gia chủ.

Hiện tại nhẫn trữ vật của Xa gia chủ là vật vô chủ, Tần Tử Lăng lập tức xóa đi ấn ký huyết tế bên trên nhẫn, sau đó lấy hết đồ vật ở bên trong ra ngoài.

Bình thường Tần Tử Lăng cũng xem như là người có nhiều tài phú, thấy qua nhiều tài nguyên, nhưng lúc này cũng cảm thấy trái tim đang nhảy lên liên tục.

Linh đan thích hợp cho võ đạo tông sư, Ba viên Ngũ Phủ Thăng Nguyên Đan, sáu viên Bổ Tạng Đan, tám viên Nhuận Tạng Xích Huyết Đan, ba viên Bích Huyết Đan, những viên linh đan này còn cao cấp hơn so với Ngũ Tàng Quy Nguyên Đan mà Tần Tử Lăng luyện chế.

Trừ những thứ này ra, còn có một vài viên Ngũ Tàng Quy Nguyên Đan.

Linh đan thích hợp dùng cho luyện khsi tông sư, Xa gia chủ cũng có sưu tầm một ít, có ba viên Mộc Hoàn Đan, ba viên Kim Hoàn Đan, hai viên Liệt Dương Đan.

Trừ những viên linh đan này ra, trong nhẫn chứa đồ của Xa gia chủ còn còn có năm phần huyết nguyên của dị thú ngũ phẩm hạ giai; vừa xong cả bộ hỏa hệ dị thú ngũ phẩm trung giai Huyết Nguyên, nửa phần mặt khác một loại hỏa hệ ngũ phẩm trung giai dị thú Huyết Nguyên; non một nửa bình nhìn lên tới liền giống hỏa diễm đang thiêu đốt, tràn đầy như núi lửa bạo phát giống nhau dâng trào năng lượng ngũ phẩm thượng giai dị thú Huyết Nguyên.///

Còn có 2300 khối Pháp Tinh Thạch, một ít công pháp bí tịch.

- Quả nhiên không hổ danh là gia chủ hào môn vọng tộc, võ đạo đại tông sư, lượng tài nguyên này vượt hẳn so với trung tông sư a!

Tần Tử Lăng kiểm lại tài nguyên của Xa gia chủ, sau đó trong lòng tràn đầy hoan hỉ.

Tiếp theo, Tần Tử Lăng lại kiểm tra nhẫn trữ vật của Xa Linh.

Xa Linh không chỉ có tu vi cao thâm, bối cảnh cường đại, hơn nữa còn là luyện đan sư, cho nên nàng cũng có lượng tài nguyên rất phong phú.

Bất quá nàng chỉ cất giữ một ít linh đan cùng công pháp bí tịch, còn có một ít đan phương, cùng với bảy trăm khối Pháp Tinh Thạch.

Sư đệ của Xa Linh thì không được nhiều như vậy, không chỉ không có nhiều linh đan cùng linh dược, ngay cả Pháp Tinh Thạch cũng chỉ có hơn tám mươi khối.

- Đoán chừng là gia hỏa này muốn ăn cơm chùa của Xa Linh, cũng không dễ dàng a!

Tần Tử Lăng lắc đầu, tiếp tục kiểm kê.

Trong nhẫn chứa đồ của ba vị võ đạo tiểu tông sư cũng có một ít thứ đáng chú ý, nhưng bây giờ, những thứ này cũng chỉ là “tiền nhỏ” đối với Tần Tử Lăng.

- Quả nhiên là ngựa không lén ăn cỏ vào ban đêm thì không mập a! Lần này không chỉ có ta có đủ tài nguyên luyện tạng, mà ngay cả tài nguyên luyện tạng của Tiêu Thiến cũng có đủ, còn dư cho đám Phan Ba tu luyện.

Tần Tử Lăng phân loại các loại tài nguyên, sau đó đưa hết vào trong nhẫn trữ vật của Xa gia chủ.

Không quản là linh đan gì cũng đều có tính kháng thuốc.

Lần này Tần Tử Lăng lấy được rất nhiều linh đan luyện tạng, chính hắn cũng không dùng hết, còn có không ít linh đan đề thăng tu vi luyện khí, sau một hồi thì hắn quyết định để dành dùng cho sau này.

Tiếp theo, Tần Tử Lăng tiện tay lấy một viên Ngũ Phủ Thăng Nguyên Đan ném vào trong miệng.

Ngũ Phủ Thăng Nguyên Đan này có tác dụng phá cảnh đối với võ đạo tiểu tông sư, nhưng dược lực rất mãnh liệt, chỉ có võ đạo tiểu tông sư trẻ tuổi, căn cơ khá là vững chắc mới có thể dùng, hơn nữa còn phải rất cẩn thận.

Còn Tần Tử Lăng mặc dù chỉ là chuẩn tông sư, nhưng căn cơ vững chắc, ngũ tạng mạnh mẽ, căn bản không thèm để ý dược lực của Ngũ Phủ Thăng Nguyên Đan.

Thậm chí sau khi một viên linh đan hóa thành dược lực, Tần Tử Lăng còn cảm thấy chưa đủ nghiền, lại ném một viên Ngũ Phủ Thăng Nguyên Đan vào miệng, lúc này mới nuối tiếc mà lắc đầu.

Hiệu quả luyện tạng của Ngũ Phủ Thăng Nguyên Đan quả thực tố thơn nhiều so với Ngũ Tàng Quy Nguyên Đan, nhưng tính kháng thuốc cực kém, cơ bản khi ăn viên thứ hai đã không còn bao nhiêu tác dụng.

Lần này Tần Tử Lăng đoạt được ba viên Ngũ Phủ Thăng Nguyên Đan từ Xa gia chủ, bản thân hắn lại đấu giá một viên, còn muốn dùng hết đống linh đan này, kết quả đến viên thứ hai đã không còn hiệu quả, đương nhiên là khá tiếc nuối.

Cũng may lần này không chỉ có Ngũ Phủ Thăng Nguyên Đan, còn có nhiều loại linh đan luyện tạng khác, thậm chí còn có một nửa bình huyết nguyên của dị thú ngũ phẩm thượng giai, đủ cho Tần Tử Lăng luyện hóa một đoạn thời gian.

Ngày thứ hai, Tần Tử Lăng đi một chuyến đến quận thủ phủ, đem một vài tài nguyên chuyển cho Tiêu Thiến.

Tiêu Thiến là môn chủ phu nhân cũng là phó môn chủ, mà thưởng phạt của đệ tử hạch tâm cũng là do nàng xử lý.

Những việc còn lại thì do Tả Nhạc xử lý.

Sau khi giao tài nguyên cho Tiêu Thiến, Tần Tử Lăng liền bắt đầu bế quan tu hành...

- Ầm!

Một cái bàn gỗ bị đánh thành năm mảng.

Mà người đánh vỡ bàn là một nam tử đại khái bốn năm mươi tuổi, mặc mãng bào, đầu đội xích kim quan, bên trên mũ còn có mấy viên châu vô cùng sang trọng.

Nam tử này chính là đương kim thái tử của Đại Tề Quốc, Khương Quảng Quyền.

Tư thái của thái tử cao mà thon dài, bên trên môi để râu, phát râu rậm mật, góc cạnh ngũ quan rõ ràng, nhìn tới cực kì uy nghiêm, chỉ là hai mắt lệch dài một mảnh, bờ môi rất mỏng, khiến cho người ngoài nhìn vào có ấn tượng là người bạc tình bạc nghĩa, lòng dạ độc ác.

Giờ này, sắc mặt thái tử âm trầm như nước, khí huyết trên thân bắt đầu khởi động, không chỉ khiến cho đại điện trống rỗng nổi lên một trận gió, còn có một loại tức giận ép tới khiến người khác thở không nổi.

Thái tử rõ ràng là một vị đại tông sư, hơn nữa khí huyết kình lực còn hùng hồn hơn so với Xa gia chủ.

- Điện hạ bớt giận!

Một vị văn sĩ tiến lên, người mặc nho phục, thắt eo ngọc đái, khuôn mặt trắng nõn, khuyên bảo nói.

- Hừ, ta làm sao có thể không giận! Võ Châu là đại bản doanh của lão tam, mặc dù lão tam thất thế, nhưng không ít dư đảng của hắn vẫn chưa từ bỏ ý định, mà ta ở Võ Châu lại khó có thể khống chế cục diện.

- Về sau vất vả lắm mới lòi ra một Xa Thư Vinh bỏ gian tà theo chính nghĩa, mượn hắn cùng Tạ gia, Cam gia chèn ép Tần gia, mới mở ra lỗ hổng ở Võ Châu, dần dần xoay chuyển tình thế.

- Hiện tại Xa Thư Vinh cùng nữ nhi của hắn lại đột nhiên mất tích, cái này khiến những người khác ở Võ Châu muốn đầu nhập vào thế lực của ta, bọn hắn sẽ nghĩ như thế nào? Đây rõ ràng là đang khiêu khích ta!

Sắc mặt thái tử mang vẻ giận dữ nói.

- Điện hạ anh minh.

- Bây giờ cao thủ dưới trướng điện hạ nhiều như mây, cái chết của Xa Thư Vinh cùng nữ nhi của hắn nói tới cũng không có vấn đề gì, mấu chốt nhất vẫn là ở việc có ảnh hưởng tới uy vọng của điện hạ hay không, ta nghĩ việc này sẽ khiến điện hạ khó kiểm soát Võ Châu hơn.

- Chỉ là chuyện này phát sinh mà không có dấu hiệu nào, coi như muốn điều tra cũng không thể nào điều tra.

- Không có bằng chứng, chúng ta cũng không thể đặt tội danh lên đầu của tam hoàng tử.

- Kế trước mắt, chỉ có thể đổ hết mọi thứ lên đầu cường giả ma giáo, nếu như làm tốt, trái lại điện hạ có thể nghịch chuyển bất lợi thành có lợi.

Văn sĩ nói.