← Quay lại trang sách

Chương 537 Không phải chứ, thật có liên hệ với ngươi!

Hiện tại, phần lớn thời gian hoàng thượng không để ý tới triều chính, trên căn bản nhất vẫn là thái tử cùng tam công đang quản giáo quốc sự. Lúc đầu thái tử cũng không có ý định dẹp loạn Nam Định Châu, nhưng có người nói vào mấy tháng trước, cao thủ Thi Ma Tông đã tập sát phụ tử Xa gia chủ của Xa gia ở Võ Châu.

- Xa gia Võ Châu là người của thái tử, vậy nên thái tử rất tức giận, mà Thi Ma Tông cùng Vương Lang là rắn chuột một ổ, cho nên đã chọc giận thái tử, hắn muốn xuất binh bình định phản loạn Nam Định Châu, tiêu diệt Thi Ma Tông.

Bạch Vũ Liệt Dương trả lời.

- Cao thủ Thi Ma Tông tập sát phụ tử Xa gia chủ? Cho nên thái tử mới phái binh chinh phạt Nam Định Châu?

Tần Tử Lăng nghe vậy đầu tiên là lộ vẻ mặt kinh ngạc, tiếp theo là vi diệu không nói ra được.

Chuyện này còn có thể phát triển đến nước này sao?

Thiên địa a, phụ tử Xa gia Võ Châu rõ ràng là do ta giết a!

Cũng không đúng, trong người có một phần tàn hồn của Lệ Mặc lão ma, nói đến thì đúng là cao thủ Thi Ma Tông tập sát phụ tử Xa gia chủ, có vẻ như cũng có chút đạo lý a!

- Có gì không đúng sao? Chẳng lẽ chưởng giáo đã sớm biết chuyện này?

Thôi Sơn Hà thấy phản ứng của Tần Tử Lăng rất kỳ quái, nhịn không được tò mò hỏi.

- Khụ khụ.

Tần Tử Lăng có chút không biết phải trả lời vấn đề “phức tạp” này như thế nào.

Chuyện phụ tử Xa gia chủ chết, hắn tuyệt đối là người biết đầu tiên, nhưng việc đi đến bước đường này, đây là lần đầu tiên hắn nghĩ đến.

- Cái này, chẳng lẽ phụ tử Xa gia bị giết là có quan hệ với ngươi?

Kiếm Bạch Lâu thấy thế, vô ý thức buột miệng hỏi.

Không có cách nào khác a, là người hiểu tính tình của đệ tử mình, cái này vẫn có khả năng, mặc dù có khả năng vô cùng nhỏ!

- Không phải chứ, sao lão sư lại suy đoán ra?

Tần Tử Lăng hơi có chút giật mình nhìn về phía Kiếm Bạch Lâu.

- Không phải chứ, thật sự có liên hệ với ngươi!

Biểu hiện của Kiếm Bạch Lâu còn giật mình hơn so với Tần Tử Lăng.

Về phần Bạch Vũ Liệt Dương cùng Thôi Sơn Hà thì càng khỏi cần nói.

Xa gia chủ là võ đạo đại tông sư a, hơn nữa nữ nhi của hắn cũng là nhân vật cực kỳ lợi hại.

Cái chết của bọn hắn lại có liên quan đến chưởng giáo, vậy chuyện này phải kinh khủng đến mức nào!

- Nguyên lai là lão sư đoán mò a!

Tần Tử Lăng thấy bộ dáng giật mình của Kiếm Bạch Lâu, không khỏi tức giận nói.

- Nhiều lời, Xa gia chủ là gia chủ của Xa gia ở Võ Châu, võ đạo đại tông sư, nhân vật cao cao tại thượng bậc nào, ta nghĩ thế nào cũng không ra ngươi lại có liên hệ đến hắn.

Kiếm Bạch Lâu trả lời, theo sát là vẻ mặt vô nghi hoặc cùng tò mò nói:

- Nhưng nói đi cũng phải nói lại, làm sao ngươi giết được hắn?

Tiếng nói của Kiếm Bạch Lâu vừa rơi xuống, ánh mắt của tất cả mọi người trong đại điện đều nhìn chằm chằm Tần Tử Lăng, ngay cả Tiêu Thiến cũng không ngoại lệ.

Võ đạo đại tông sư a!

Chết một người thì gây ra oanh động cỡ nào!

Thấy ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm vào mình, trong lòng Tần Tử Lăng vẫn là có chút đắc ý, sờ lên cằm, hưởng thụ cảm giác này một chút, lúc này mới bất đắc dĩ, nói ra:

- Phụ tử bọn họ muốn nửa đường giết người cướp của, ta có thể làm gì khác sao? Dĩ nhiên là giết ngược lại bọn họ.

- Cái gì!

Mọi người nghe vậy, tất cả đều toàn thân chấn động, cái cằm đều sắp rơi trên đất, ngay cả Kiếm Bạch Lâu cũng không ngoại lệ.

Hắn chỉ thấy biểu tình của Tần Tử Lăng có chỗ quái dị, suy đoán lung tung rằng cái chết của Xa gia chủ có quan hệ với hắn, kết quả khá lắm, vậy mà hắn lại trực tiếp giết luôn người ta.

- Hô hô hô!

Sau một hồi im lặng, là tiếng thở nặng nề liên tiếp.

Tại Đại Tề Quốc, nếu như nói sự tồn tại đỉnh phong nhất là giám chính của Ty Thiên Giám, huyền sư thối lôi cảnh, vậy dưới một bậc, chính là đại tông sư.

Hiện tại Tần Tử Lăng giết đi một vị võ đạo đại tông sư, điều này có nghĩa là gì?

Hồi lâu, mọi người mới dần dần bình tâm lại, ánh mắt nhìn Tần Tử Lăng đều không tự chủ được mang theo vẻ kính sợ sâu hơn, ngay cả Kiếm Bạch Lâu cũng không ngoại lệ.

Có thể giết được nhân vật võ đạo đại tông sư, không khỏi khiến cho hắn kính sợ, huống chi đối phương vẫn chưa tới ba mươi tuổi, bản tính lại ẩn nhẫn, mà hai vế phía sau mới đáng sợ a!

- Khụ khụ, các vị không có thú vị gì hết, vừa rồi chỉ là khoác lác! Nếu thái tử nói là Thi Ma Tông giết, thì đó chính là Thi Ma Tông giết!

Sau khi đám người Tần Tử Lăng phục hồi tinh thần, hắn mới “ngượng ngùng" cười nói.

Mọi người thấy vẻ mặt "cười mỉa" của Tần Tử Lăng, đầu tiên là không còn gì để nói, sau đó thần sắc liền dần dần trở nên nghiêm túc lên, cùng nói:

- Đã hiểu!

- Nói một chút chuyện ở Cửu Cao Quận, các ngươi thấy như thế nào

Tần Tử Lăng trầm giọng hỏi, ánh mắt đảo qua mọi người, cuối cùng rơi trên người Thôi Sơn Hà.

- Kỳ thực mấy năm nay, triều đình cùng Nam Định Châu đều phối hợp rất ăn ý. Vương Lang bình thường cũng chỉ dám náo loạn nhẹ ở một ít chân quận tiếp giáp với Nam Định Châu, sẽ không dám xua binh ào ạt, triều đình bên này cũng không muốn bình định Nam Định Châu.

- Nhưng bây giờ không giống với lúc trước, nếu triều đình đã có ý này, sợ rằng tương lai sẽ không phải chỉ là vờn qua vờn lại nữa, mà là sẽ có đại chiến bạo phát.

- Mặc dù Cửu Cao Quận không phải chiến lược yếu địa, nhưng sớm muộn cũng sẽ đối đầu tực diện với phản quân ở Nam Định.

- Một khi Cửu Cao Quận không thủ được, sau đó sẽ là Phương Sóc Quận cùng Hợp Nhai Quận. Huống hồ một khi Cửu Cao Quận thất thủ, lấy tính cách tàn nhẫn của Vương Lang, còn có Thi Ma Tông tiếp tay cho giặc, Cửu Cao Quận tất sẽ sinh linh đồ thán.

- Cho nên ý của ta là,để Cửu Cao Quận này cho người khác phòng thủ, còn không bằng để khống chế trong tay, chí ít chúng ta có thực lực, cũng sẽ có thể bảo hộ bách tính của Cửu Cao Quận.

Thần sắc Thôi Sơn Hà nghiêm túc nói.

- Ý của biểu huynh cũng là ý của ta! Bàng Trí Uyên cùng Vệ Quýnh Khoan có thể không nhìn sinh tử bách tính, chỉ lo tính toán cho chính mình, nhưng chúng ta không thể, huống chi chúng ta còn nắm giữ thực lực, vậy càng không thể làm ngơ.

Tần Tử Lăng gật đầu nói.

Mọi người nghe vậy đều rất thẳng lưng.

- Cửu Cao Quận chỉ là một trong các quận ở tây nam, cũng không phải là chiến lược yếu địa, binh mã ngoại nhân cũng rất có hạn, đại chiến sẽ không bạo phát đến Cửu Cao Quận nhanh như vậy, triều đình cũng sẽ không có ý điều binh đến Cửu Cao Quận để dẹp loạn Nam Định Châu.

- Cho nên khi biểu huynh đến tiếp nhận Cửu Cao Quận, vẫn cứ giữ thái độ khiêm tốn ẩn nhẫn, trong tối phát triển huấn luyện binh lực, không cần ôm ý niệm lập công. Chuyện triều chính, vẫn là để cho triều đình làm, chúng ta làm quá nhiều trái lại có thể muốn rước họa vào thân, dù sao một trận chiến này nhìn như chỉ là bình định phản loạn Nam Định Châu, trên thực tế còn liên lụy đến Thi Ma Tông còn có U Sơn Quốc đang ở sau lưng.

- Mặc dù bây giờ chúng ta có chút nội tình, nhưng nếu bây giờ liên quan đến chiến tranh hai quốc, vẫn không chịu nổi áp lực này. Chúng ta chỉ có thể phòng ngừa tốt nhất, ở trong tối phát triển thế lực nhanh nhất, tương lai có thể xuất hiện cục diện bất lợi thì chúng ta có thể chuẩn bị sẵn sàng, thủ tốt Cửu Cao Quận, Phương Sóc Quận, thậm chí toàn bộ Tây Vân Châu.

Tần Tử Lăng trầm giọng nói.

- Tuân pháp chỉ chưởng giáo!

Vẻ mặt Thôi Sơn Hà nghiêm nghị nói.

- Lão sư, ta giao phó cho ma giáp gai xương gì gì đó cho Kim Kiếm Tông, làm phiền ngài nói với Phong sư huynh một tiếng, tăng thời gian chế tạo.

Tần Tử Lăng chuyển nói với Kiếm Bạch Lâu.

- Được!

Kiếm Bạch Lâu gật đầu nói.