Chương 557 Trở thành đại tông sư
Khi Viên Đại còn đang trên không trung, đột nhiên một khu vực nổi lên lôi điện "đùng đùng", điện xà loạn vũ.
Viên Đại không kịp né tránh, bị hơn mười đạo lôi điện bắn trúng.
- Bành!
Viên Đại rơi ra khỏi khu vực lôi điện, thân thể khổng lồ của nó rơi xuống mặt đất với một tiếng vang lớn.
Vốn là giáp da màu vàng sậm lại bị tàn phá đến đáng thương, thi dịch không ngừng nhỏ giọt xuống, tản mát ra mùi khó ngửi, có chỗ trở nên cháy đen, dường như bất cứ lúc nào cũng sẽ bóc ra, thậm chí thân thể cao hơn trượng cũng lóe ra lửa điện, giống như thiết bị điện tiếp xúc với nước nên bị rò điện.
Tần Tử Lăng cùng Viên Đại là tâm thần tương thông, tất nhiên biết một kích này khiến Viên Đại thụ thương thảm trọng, chiến lực đại tổn, trong lòng không khỏi lớn là ảo não mới vừa đại ý, vậy mà không có tính tới Xích Huyết Địa Long sắp chết phản kích.
Thời khắc còn đang ảo não, Tần Tử Lăng đột nhiên nhận thấy thụ thương thảm trọng giờ này của Viên Đại tựa hồ có điểm không giống với lúc trước.
Lúc đầu Viên Đại là cương thi, là vật chết, là âm u đầy tử khí.
Nhưng bây giờ, Tần Tử Lăng lại ở bên trong mảnh tử khí này mơ hồ cảm ứng được một tia sinh cơ.
Tia sinh cơ này là tân sinh, cực kỳ yếu ớt, nếu không phải Tần Tử Lăng cùng Viên Đại tâm thần tương liên, giờ này thần hồn lại đạt tới cảnh giới đoạt xá, e rằng khó mà phát hiện được.
Tia sinh cơ cực kỳ yếu ớt này đang lặng lẽ chữa trị giáp da hư hại, tiến độ tuy chậm chạp, nhưng giáp da đang trở nên sinh động hơn, bắt đầu mọc ra lông khỉ.
Tinh tế cảm thụ từng tia tân sinh cực kỳ yếu ở bên trong cơ thể Viên Đại, ánh mắt Tần Tử Lăng vô ý nhìn lôi điện ở phía xa xa đang tàn sát bừa bãi.
Lôi điện này tuy cuồng bạo, hủy diệt, tựa hồ muốn đánh nát toàn bộ thế giới này.
Nhưng Viên Đại bị lôi điện đánh qua, thân thể có chỗ bị thương nặng thậm chí là hủy hoại, nhưng tân sinh trong cơ thể nó lại cũng vì vậy mà tạo ra một tia sinh cơ.
Sống và chết, âm cùng dương, hủy diệt cùng trọng sinh.
Dương cực mà âm sinh, âm cực mà dương sinh.
Lôi bản hủy diệt, nhưng một tiếng xuân lôi lại làm vạn vật sống lại và sinh trưởng.
- Ta hiểu rồi, ta hiểu rồi. Lôi đình là hủy diệt, nhưng cũng có nghĩa là dựng dục tân sinh! Kim Thi là chết, là âm, thối luyện dưới lôi đình, âm cực mà dương sinh, trái lại là dựng dục sinh cơ trong tử thi.
- Không trách được, sau Kim Thi lại gọi là Thiên Thi, Thiên Thi không chỉ đại biểu cho khả năng thăng thiên, mà còn đại biểu cho siêu thoát, không còn đơn giản là vật chết. Kim Thi muốn hóa thành Thiên Thi, chính là muốn tạo ra sinh cơ từ trong tử vong, nhờ đó đạt được cương thi siêu phàm thoát tục.
- Ta thực sự là thiên tài, ta vậy mà tự mình lĩnh ngộ được pháp môn khiến Kim Thi tiến giai thành Thiên Thi. Kết giới Phong Lôi này không chỉ là cơ duyên của ta, mà còn là cơ duyên của Tứ Thủ.
- Khi nhìn lôi điện ở xa xa đang lấp lóe, điện quang đan xen, một bên tinh tế cảm thụ biến hóa trong cơ thể Viên Đại, không biết lúc nào, Tần Tử Lăng đột nhiên phúc chí tâm linh, ngộ được huyền bí chân ý trong đó, nhịn không được ngửa lên trời cười ha ha.
Trong trí nhớ, dưới tay của Lệ Mặc lão nhi, cương thi lợi hại nhất cũng chỉ đến Kim Thi cao giai, hắn không có ký ức về luyện chế Thiên Thi.
Mà Tần Tử Lăng luyện Tứ Thủ đến Kim Th cao giai, cũng không biết làm sao bồi dưỡng tiếp, trong lòng cũng có chút lo lắng.
Không ngờ, tiểu kết giới Phong Lôi lại giúp hắn tham ngộ được cách để Tứ Thủ tiến hóa thành Thiên Thi.
Sau khi tìm hiểu pháp môn này, Tần Tử Lăng muốn thả Tứ Thủ ra để tắm rửa trong lôi điện, nhưng nhìn Viên Đại thảm trạng, hắn nhanh chóng bỏ đi ý niệm này.
Thế giới này nguy cơ tứ phía, Tứ Thủ hiện tại là trợ thủ đắc lực nhất của hắn, một khi thụ thương, chiến lực tổng hợp của hắn sẽ giảm bớt nhiều.
Cho nên cần phải kiềm chế việc để cho Tứ Thủ tắm rửa lôi điện, dựng dục tân sinh bên trong lôi đình hủy diệt.
Chí ít cũng phải đợi Tần Tử Lăng tự mình đột phá trở thành đại tông sư rồi mới suy nghĩ thêm.
Vừa nghĩ tới đại tông sư, Tần Tử Lăng không khỏi cảm thấy hào hứng, nhanh chóng thu hồi Kim Thi cùng thi thể Xích Huyết Địa Long, sau đó lùi trở lại vào khu vực cách cửa vào tám, chín trăm dặm.
Nơi đây thuộc về biên giới cấm khu, đối với những trung tiểu tông sư thì rất nguy hiểm, nhưng đối với Tần Tử Lăng lại là khu vực an toàn tuyệt đối.
Tần Tử Lăng tìm một nơi "non xanh nước biếc", bắt đầu bào chế Xích Huyết Địa Long.
Hắn dùng trước một phần máu tươi của Xích Huyết Địa Long cho Tứ Thủ ăn, sau đó dùng trái tim và một phần cốt tủy của Xích Huyết Địa Long để ngao luyện thành một phần huyết nguyên cho mình.
Về phần cơ xương của Xích Huyết Địa Long, Tần Tử Lăng không vội xử lý.
Việc cấp bách là đột phá trở thành đại tông sư. Một phần huyết nguyên từ dị thú lục phẩm, Tần Tử Lăng tin rằng sẽ đủ để hắn đột phá.
Quả nhiên, tiêu thụ nửa phần Huyết Nguyên, cuối cùng trái tim cũng được luyện thành.
Lúc này, Tần Tử Lăng cảm giác đột nhiên như "ầm ầm" một tiếng, những gông cùm xiềng xích hoàn toàn bị phá vỡ.
Ngay lập tức, khí huyết kình lực từ toàn thân tụ về trái tim như trăm sông đổ về biển, khí huyết từ trái tim bốc lên, dung nhập vào đại não nê hoàn cung, không ngừng tư dưỡng thần hồn.
Giờ khắc này, huyết mạch toàn thân như sông ngòi, tất cả khí tạng phủ tạng như hồ nước, còn trái tim thì như biển rộng.
Biển rộng hải nạp bách xuyên, hơi nước bốc hơi lên, hóa thành mây mưa, tư dưỡng vạn vật, rồi lại trở về biển, hình thành chu kỳ tuần hoàn không ngừng.
Hải nạp bách xuyên, có dung là lớn. Khí huyết kình lực dũng mãnh vào trái tim, nhưng trái tim như biển rộng, cuồn cuộn vô ngần.
Tần Tử Lăng tu luyện khí huyết kình lực đến mức dâng trào hùng hồn, dũng mãnh chạy vào trái tim, nhưng trái tim như hồ nước không đấy, chỉ thấy khí huyết trong tim dâng trào mãnh liệt, trùng trùng điệp điệp!
Mỗi lần trái tiêu co rút, mỗi lần khuếch trương, mỗi lần nhảy lên, Tần Tử Lăng đều cảm nhận được có một cỗ lực lượng như bài sơn đảo hải bắt đầu khởi động trong người.
Mỗi lần khí huyết bắt đầu khởi động, hắn cảm nhận được sự tư dưỡng, trui luyện thân thể.
Đồ văn trên ngực càng sâu sắc, huyết mạch thần thông tăng trưởng lớn mạnh như mầm cây nhỏ được tư dưỡng, không ngừng khỏe mạnh trưởng thành.
Khi trái tim luyện thành, toàn bộ nê hoàn cung lập tức tỏa sinh cơ dạt dào, như đả thông sinh mệnh đầu nguồn.
Tần Tử Lăng hiểu rằng trái tim là chủ thần, mạch tông, lục phủ ngũ tạng là đại chủ.
Khi trái tim luyện thành, tất cả huyết mạch, lục phủ ngũ tạng mới có chủ có thứ, như binh có thống soái, hợp thành một khối, ngay ngắn có thứ tự.
Trước đây, mặc dù đả thông thiên nhân chi đạo, nhưng trái tim chưa luyện thành, thiên nhân chi đạo chưa đạt tới việc tối trọng yếu của nhân đạo, đầu nguồn, nên chỉ coi là đả thông một nửa. Hiện tại mới tính là chân chính đả thông.
Tần Tử Lăng nhớ lại Tử Đường tỷ nói một khi võ đạo tu luyện tới cảnh giới đại tông sư, thần hồn sẽ trở nên cường đại, nguyên nhân là ở đây.
Nhưng những người khác không luyện phần đầu lâu, thông đạo giữa nê hoàn cung và trái tim bị tắc lại, chưa tính là thiên nhân hợp nhất.
Cảm nhận biến hóa trong cơ thể, Tần Tử Lăng hiểu rõ nhiều điều.
Theo nhịp tim "hải nạp bách xuyên", Tần Tử Lăng đột nhiên có cảm giác đói bụng, càng ngày càng mãnh liệt.
Hắn vội vã tiêu thụ hết phần còn lại của huyết nguyên, nhưng cảm giác đói bụng vẫn không giảm.
Tần Tử Lăng phát hiện không chỉ trái tim đang "hải nạp bách xuyên", mà ba cái đồ văn huyết mạch thần thông trên trái tim cũng đang không ngừng "hải nạp bách xuyên" hấp thu khí huyết kình lực, trở nên mạnh mẽ. Trái tim và huyết mạch thần thông đồ văn như không đáy.
*Hải nạp bách xuyên: ý nói biển có thể dung nạp nước của hàng trăm ngàn con sông, dung nạp được tất cả.