← Quay lại trang sách

Chương 562 Quan sát

Sau một thời gian, không tìm ra cách nào tốt, Tần Tử Lăng quyết định mượn lôi âm nơi đây để tiếp tục luyện tủy, đồng thời quan sát biến hóa lôi đình trên đỉnh núi, hy vọng tìm ra lỗ hổng nào đó.

Một ngày trôi qua.

Suốt ngày, Tần Tử Lăng chủ yếu luyện tủy bằng lôi âm.

Có lúc phải gián đoạn vì quá đau đớn, không thể tiếp tục kiên trì.

Có lúc gián đoạn vì dị thú tấn công bất ngờ, vì dị thú ở đây mạnh mẽ hơn rõ rệt.

Dị thú yếu nhất cũng là ngũ phẩm thượng giai, đa số là lục phẩm hạ giai, thỉnh thoảng có lục phẩm trung giai xuất hiện, nhưng trước mắt thì lục phẩm thượng giai vẫn chưa xuất hiện.

Nếu như gặp dị thú ngũ phẩm thượng giai hay dị thú phẩm hạ giai, Tần Tử Lăng không cần tự mình xuất thủ, chỉ cần bốn con Thiên Thi ra tay là có thể dễ dàng đánh chết chúng.

Nhưng nếu xuất hiện dị thú lục phẩm trung giai, Tần Tử Lăng buộc phải tự mình xuất thủ.

Với sự tương trợ của bốn Thiên Thi, hiện tại Tần Tử Lăng có thể tiêu diệtdị thú lục phẩm trung giai tương đối dễ dàng và thuận lợi.

Không thể không nói, nơi mà Tần Tử Lăng gọi là Lôi Công Sơn là nơi nguy hiểm nhất trong tiểu kết giới này.

Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, Tần Tử Lăng đã giết được sáu con dị thú ngũ phẩm thượng giai, hai con dị thú lục phẩm hạ giai, và một con dị thú lục phẩm trung giai.

Nếu tin tức về những thành tích này lan truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ gây ra sóng to gió lớn.

Tuy nhiên, Tần Tử Lăng đã có phần trở nên vô cảm trước những thành tựu này.

Tâm tư lớn nhất của hắn đều tập trung vào đỉnh núi, nơi ẩn chứa bí mật của Lôi Tốn Thạch và những bí ẩn của "Bí Pháp Luyện Tủy Long Hổ Lôi Âm ".

Cả một ngày, theo sự tiến triển của "Long Hổ Lôi Âm Luyện Tủy", Tần Tử Lăng bắt đầu sử dụng huyết nguyên của dị thú lục phẩm để nâng cao thực lực.

Tuy nhiên, so với việc lên đỉnh núi, sức mạnh của hắn vẫn còn thiếu rất nhiều.

Không còn cách nào khác, Tần Tử Lăng tiếp tục luyện tủy và quan sát.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, ngày này đã là ngày thứ năm mươi tám kể từ khi Tần Tử Lăng tiến vào tiểu kết giới Phong Lôi.

Dưới bầu trời hoàng hôn, những tia lôi đình màu tím giống như một con cự long đang liên tục dương nanh múa vuốt giữa đỉnh núi và bầu trời.

- Ngày mai sẽ là ngày cuối cùng ở đây.

- Sáng sớm ngày mốt ta phải khởi hành đi tới cửa vào để chờ đợi.

- Nếu bỏ lỡ thời gian mở cửa vào, ta sẽ phải chờ sáu mươi năm!

Tần Tử Lăng nghĩ thầm. Nhưng cho tới giờ, hắn vẫn chưa tìm thấy bất kỳ lỗ thủng nào để vượt qua.

Nếu cứ lao vào, chắc chắn sẽ bị tiêu diệt. Liệu có phải hắn nên từ bỏ?

Nhìn đỉnh núi với những tia lôi đình màu tím rơi xuống, trong mắt Tần Tử Lăng lộ ra vẻ lo lắng.

Đúng lúc này, bầu trời bỗng nhiên tối sầm lại.

Gió lớn không biết từ lúc nào đã cuộn tới, mang theo mây đen dày đặc che kín bầu trời, bao phủ toàn bộ đỉnh núi.

Những tia lôi đình màu tím cũng bị ngăn chặn, lập tức biến mất.

Lôi điện thiên nhiên thường xuất hiện trong những cơn mưa dông, do sự hình thành của điện trường mạnh mẽ từ mây mang điện tích âm dương.

Lôi điện trong nháy mắt sinh ra nhiệt độ cao gấp ba đến năm lần nhiệt độ bề mặt mặt trời.

Nhưng ở nơi đây, lôi đình không chỉ xuất hiện trong những ngày mưa dông, mà là liên tục giáng xuống từ bầu trời của tiểu kết giới này, hoàn toàn trái ngược với những quy luật lôi điện mà Tần Tử Lăng đã học trước đây.

Lúc này, Tần Tử Lăng không còn bận tâm theo đuổi nguyên nhân sâu xa của hiện tượng này.

Việc hắn đột nhiên đến thế giới này, cùng với sự xuất hiện của pháp thuật và những cường giả phi thiên độn địa, đã hoàn toàn lật đổ thế giới quan của hắn từ trước.

Vì vậy, có những thứ, Tần Tử Lăng đã sớm không còn cảm thấy kinh ngạc.

Huống chi hiện tại, hắn không có thời gian để suy nghĩ về những thứ không đáng kể này.

- Có hi vọng!

Tần Tử Lăng thấy tử sắc lôi đình bị cắt đứt và biến mất, mắt hắn bừng sáng. Tuy nhiên, hắn không vội xông lên.

Hắn cần quan sát kỹ lưỡng hơn.

- Kẹt xét!

Lôi đình màu tím xé ra tầng mây dày đặc, nối liền trời và đất.

Nhưng mây đen cuồn cuộn lại nhanh chóng hợp lại, một lần nữa cắt đứt lôi đình tử sắc.

- Kẹt xét!

Lôi đình lại một lần nữa xé mở tầng mây.

Nhưng khoảng cách giữa hai lần quá ngắn.

Tần Tử Lăng đoán chừng thời gian giữa hai lần là rất ngắn, gấp đến độ giống như là đang kéo căng râu mép.

Dù đã thấy được hy vọng, nhưng khoảng thời gian ngắn ngủi đó, dù có Dưỡng Thi Hoàn trong tay, cũng không đủ để hắn thu lấy Lôi Tốn Thạch.

- Mặc kệ, đây cũng là một cơ hội tốt nhất, ta ở đây tính toán thời gian cũng không có ích gì. Ít nhất cũng phải bay đến gần, như vậy mới có cơ hội thực sự để bắt lấy.

Tần Tử Lăng quyết định, không thể ngồi im mà phải hành động.

Tần Tử Lăng rất nhanh đã dứt khoát quyết định, bay gần đến đỉnh núi để tính toán và tìm hiểu kỹ hơn.

Ban đầu, khi không có mây đen che phủ, việc đến gần đỉnh núi rất nguy hiểm, vì tử sắc lôi đình sẽ phát ra rất nhiều lôi quang điện mang, lan tràn khắp nơi như rễ cây trong núi.

Dù thực lực hiện tại của hắn rất mạnh, nhưng nếu bị lôi quang điện mang từ lôi đình bắn trúng, chắc chắn sẽ bị thương.

Hiện tại, mây đen đã cản trở lôi đình, khiến những phân nhánh của nó giảm đi đáng kể về uy lực và số lượng.

Điều này mang lại cơ hội cho Tần Tử Lăng bay gần đến đỉnh núi và hành động.

Nếu không, việc bay gần đỉnh núi và quan sát trong thời gian dài sẽ là hành động tự sát.

Hắn tế xuất lân giáp được luyện chế từ đại ma tướng, bao trùm quanh thân, cùng với khí máu kình lực và ngũ hành pháp lực hình thành hai tầng cương tráo hộ thể.

Sau đó Tần Tử Lăng lại cuốn lên một trận gió mây, nâng mình hướng đến đỉnh núi.

Trên đường, hắn sử dụng thân pháp du long và cảm giác bén nhạy để tránh từng đạo lôi quang điện mang, rất nhanh đã đến gần đỉnh núi.

Lúc này, Tần Tử Lăng đã thấy rõ từng khối Lôi Tốn Thạch cao từ mười đến hai mươi trượng, có chiều rộng cỡ hai đến ba trượng.

Bên trong chúng, khi thì gió trào điện thiểm, khi thì long hổ giao kích, tràn đầy huyền diệu bí ẩn.

Trên mỗi khối Lôi Tốn Thạch đều có một cái ao nhỏ, trong đó có những lượng chất lỏng màu vàng óng ánh, có lượng chứa nửa bát nhỏ, có lương thì trống trơn.

Những chất lỏng này bốc lên tử uân, hào quang rạng rỡ, tản ra sinh cơ bừng bừng.

Tại trung tâm của Lôi Tốn Thạch Trận, còn có năm viên hạt châu mang kim quang toàn thân, mặt ngoài điện quang lượn lờ, chỉ lớn như đạn châu thủy tinh.

Nhìn lên rất nhỏ, nhưng tản ra năng lượng kinh khủng.

- Đó là dịch thể gì? Hạt châu kia là vật gì?

Tần Tử Lăng trợn to mắt, rất muốn đến gần để uống một ngụm chất lỏng màu vàng óng và thu hồi hạt châu kim sắc đó.

Trực giác cho hắn biết rằng chất lỏng này là vật đại bổ, còn hạt châu kim sắc là bảo vật có uy lực cực đại.

Nhưng Tần Tử Lăng không dám tới gần, vì vẫn chưa hiểu rõ nguy hiểm tiềm ẩn.

Tần Tử Lăng cảm thấy nguy cơ cận kề khi đứng gần lôi đình, vì chỉ cần một lôi quang điện mang từ tử sắc lôi đình phân nhánh xuống cũng có thể làm hắn bị thương nặng, thậm chí mất mạng.

Dù biết rằng khoảng cách thời gian quá ngắn để hành động, Tần Tử Lăng vẫn muốn liều mạng để đạt được bảo vật.

Khi đang khổ não tìm cách tiếp cận Lôi Tốn Cự Thạch Trận, hắn bỗng cảm nhận một cỗ hơi thở cực kỳ mạnh mẽ từ xa đang đến gần.

Rất nhanh, hắn thấy một con dị thú xuất hiện.

Con dị thú này có thân hình báo, trảo hổ, một chiếc sừng, đầu nhỏ như con nghé con.

Dù không có cánh, dị thú này vẫn có thể đứng giữa hư không và phát ra lực lượng khủng khiếp, ánh mắt đỏ rực chứa đầy vẻ khinh miệt khi nhìn Tần Tử Lăng.

Tần Tử Lăng nhận ra rằng con dị thú này là dị thú lục phẩm thượng giai, có dấu hiệu tiến hóa lên thất phẩm.

Trong khi đó, hắn biết rằng tiểu kết giới Phong Lôi không thể sinh ra thất phẩm dị thú do bị thiên địa pháp tắc hạn chế, nhưng con dị thú này đã đứng ở đỉnh cao của dị thú lục phẩm.