← Quay lại trang sách

Chương 668 Xung đột

Bốn ngày sau.

Tần Tử Lăng cảm thấy mỹ mãn khi thu lại mây mù che lấp quanh mình.

Trong bốn ngày ngắn ngủi, hắn đã dùng hết bốn mươi viên "Dưỡng Anh Tiên Đan".

Bên trong sáu khỏa Kim Đan, sau thời gian dài đói khát, Tiên Thai mới tạm thời đạt tới bão hòa, trong một thời gian ngắn đã không còn khả năng hấp thu tiên lực nhanh chóng nữa.

Trước đây, Tần Tử Lăng chỉ vừa mới đạt tới cảnh giới Kim Đan hậu kỳ.

Do có nền tảng vững chắc, Tiên Thai trong Kim Đan của hắn luôn ở trạng thái đói khát, dinh dưỡng không đầy đủ.

Bây giờ, sau khi hấp thu và luyện hóa bốn mươi viên "Dưỡng Anh Tiên Đan", tu vi của hắn lập tức tăng mạnh.

Hiện tại, chỉ cần bằng vào luyện khí nhất đạo, chiến lực của hắn đã rất gần với Tiên Anh hậu kỳ.

Không chỉ có vậy, thân thể của hắn cũng trở nên càng mạnh mẽ hơn.

Khúc Trung và Liên Trường Phong đã đình chỉ tu hành từ một ngày trước.

Tu hành cần một môi trường an tĩnh ổn định.

Thanh Diễm Ưng phi hành lướt nhanh như gió, biển gió vù vù, cho dù có mượn Tiên Thạch hay Pháp Tinh Thạch, cũng không thích hợp để bọn họ tu hành thời gian dài trên đó.

Hai người thấy Tần Tử Lăng thu lại mây mù, rõ ràng thở phào một hơi.

- Tần tiên sinh, đi qua thêm mấy trăm dặm chính là thế lực của Huyết Vân Đảo.

- Chúng ta tốt nhất nên đi đường vòng, bằng không nếu gặp người của Huyết Vân Đảo thì phiền toái.

Khúc Trung nói.

- Huyết Vân Đảo là một trong tam đại tiên đảo có Chân Tiên trấn giữ tại hải vực phúc địa Bình Tự Sơn.

- Đảo chủ Huyết Vân lão tổ có tính cách cực kỳ tàn bạo dâm tà, hắn luyện một môn pháp thuật ác độc tên là Huyết Vân Ma Anh, mượn rất nhiều máu tươi sinh linh để tu luyện.

- Tu vi của Huyết Vân lão tổ cao thâm, tại triệu dặm hải vực, ngoài ba người là quốc chủ Hỏa Viên Quốc, Trấn Đông tướng quân và Trấn Nam tướng quân có thể áp chế hắn, còn lại chỉ có bốn năm người có thể địch nổi hắn.

- Hỏa Viên Quốc không quan tâm đến sự việc bên ngoài hải vực, cho nên trên biển không ai có thể đè ép được hắn.

- Hắn hành sự không kiêng nể gì, để mặc môn hạ đệ tử cướp bóc, giết người, không chuyện ác nào không làm.

- Phạm vi hải vực của thế lực Huyết Vân Đảo đối với nhiều người là cấm địa, ai ai cũng muốn đi đường vòng mà tránh.

Khi nghe nói mấy trăm dặm phía trước là thế lực của Huyết Vân Đảo, Tần Tử Lăng hơi kinh ngạc, gật đầu nói:

- Quả thực như vậy.

Nói xong, Tần Tử Lăng vỗ nhẹ đầu Thanh Diễm Ưng, thay đổi hướng đi.

Tuy nhiên, Thanh Diễm Ưng vừa mới đổi hướng, nước biển phía dưới phân ra hai hướng, hai người lao lên.

Hai người này mặt như đào hoa, mặc lụa mỏng, thân hình duyên dáng như ẩn như hiện, là hai nữ tử trẻ tuổi.

Cả hai đều là Địa Tiên Tiên Anh sơ kỳ.

Vừa nhìn thấy Tần Tử Lăng, hai mắt họ sáng ngời, hương khí tỏa ra khắp bầu trời, nhanh chóng ngăn cản đường đi của Tần Tử Lăng.

- Tiểu huynh đệ, đã tới đây rồi, hãy cùng tỷ tỷ đến Hương Vân Cung vui một chút đi.

Một trong hai nữ tử có gương mặt trái xoan nhìn Tần Tử Lăng, mị nhãn như tơ, giọng nói ngả ngớn.

Nàng nói xong, còn gãi gãi, tỏ ra vẻ quyến rũ.

Tần Tử Lăng nhìn hai vị yêu mị nữ tử giữa đường muốn chiếm đoạt mình, biểu tình rất là đặc sắc, suýt nữa thì buột miệng nói "ăn một côn của lão Tôn".

Hắn chưa từng nghĩ có một ngày mình lại nhận được loại đãi ngộ này.

Nếu ở thế giới khác, ngoài một số trường hợp đặc thù, nữ tử nào sẽ chịu liếc hắn?

Thực ra cũng không có gì lạ, hiện tại Tần Tử Lăng có khuôn mặt anh tuấn, vóc người cao to mạnh mẽ, lại là tam đạo đồng tu, thực lực cường đại.

Khi không tận lực thu liễm khí tức, tự nhiên hắn sẽ tỏa ra một cỗ khí chất mê người.

- Đa tạ hai vị hảo ý tỷ tỷ, tiểu sinh thụ sủng nhược kinh.

- Bất quá tiểu sinh đã có thê thất, chỉ có thể phụ hảo ý của hai vị mỹ nữ tỷ tỷ.

Tần Tử Lăng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, chắp tay nói, nhất phái nho nhã như một thư sinh cổ hủ.

- Thê tử nhà ngươi không đặc sắc bằng tỷ muội bọn ta!

- Ngươi nếu như không nỡ bỏ, chúng ta giúp ngươi giết đi cũng được.

Một nữ tử mặt như xà tinh cười hì hì nói.

- Hai vị, lời nói này quá phận rồi.

- Xin tránh ra, bằng không đừng trách ta không khách khí!

Tần Tử Lăng nghe vậy sắc mặt lạnh lùng.

Ban đầu, hai mỹ nữ muốn cướp sắc, Tần Tử Lăng còn không thể đối xử thô bạo, dù cho họ là yêu nữ.

Nhưng giờ các nàng nói ra những lời này, Tần Tử Lăng không thể không tức giận.

- Hừ, bị tỷ muội chúng ta để ý, ngươi muốn đi cũng không thể đi!

Xà tinh nữ tử cười lạnh, không thấy nàng có động tác gì, xung quanh nổi lên một hồi yêu phong, trên không trung xuất hiện một cái đầu thanh xà lớn, mở cái miệng máu lớn, định nuốt Tần Tử Lăng.

Nữ tử còn lại cũng động thủ, bốn phía nổi lên một hồi yêu phong, trên không xuất hiện một hư ảnh bọ cạp to lớn.

Bọ cạp giương lên cái kìm to lớn, hung hăng kẹp Khúc Trung, cái đuôi thì trỏ tới Liên Trường Phong.

- Yêu nữ muốn chết!

Tần Tử Lăng thấy thế, trong mắt hiện lên sát khí, tay phải hướng xà tinh nữ tử đánh tới.

Tay phải của Tần Tử Lăng mới đưa ra, trong nháy mắt hóa thành một ngọn núi to.

- Thình thịch.

Một tiếng va chạm vang lên, đụng nát đầu của con thanh xà lớn, đảo mắt đã đến trước xà tinh nữ.

Xà tinh nữ không ngờ Tần Tử Lăng, một tu sĩ Kim Đan, lại khủng bố như vậy, một chiêu tung ra có uy lực như Địa Tiên Tiên Anh hậu kỳ.

- A!

Xà tinh nữ kêu thảm một tiếng, chưa kịp trốn, thân thể và Tiên Anh đã bị kim long trảo to lớn trực tiếp bóp vỡ, sau đó bị Tần Tử Lăng dùng thuật che mắt cuốn vào động thiên thế giới.

Khi xà tinh nữ vừa kêu thảm một tiếng đã bị Tần Tử Lăng tiêu diệt, phía bên kia, bọ cạp yêu nữ bị áp lực vô hình cùng phong long quấn quanh, không thể chạy trốn.

Trong nháy mắt, bọ cạp yêu nữ cũng bị tiêu diệt, thân thể và Tiên Anh biến thành tiên lực bị cuốn vào động thiên thế giới.

Tần Tử Lăng đang thi triển long trảo, đồng thời tế xuất Sơn Nhạc Ấn.

- Đi!

Tần Tử Lăng nhanh như chớp giết hai yêu nữ, quyết định thi triển thần thông Cưỡi Mây Đạp Gió, bao phủ lấy ba người một ưng, nhanh như điện chớp rời khỏi hiện trường, bay xa hơn ngàn dặm mới thu lại mây mù, ngừng lại.

Trên lưng Thanh Diễm Ưng, Khúc Trung dùng hai mắt đăm đăm nhìn Tần Tử Lăng, nửa ngày không nói nên lời.

Liên Trường Phong nhìn Tần Tử Lăng với ánh mắt sùng bái.

Bốn ngày trước, trong một trận chiến, Tần Tử Lăng đã thể hiện sức mạnh khiến Khúc Trung phải kinh ngạc.

Kết quả lần này còn ấn tượng hơn, hắn đã nhanh chóng hạ gục hai vị Địa Tiên Tiên Anh sơ kỳ chỉ trong nháy mắt.

Thực lực của Tần Tử Lăng dù chưa thể so sánh với Chân Tiên, nhưng trong đám Địa Tiên Tiên Anh hậu kỳ thì quả là lợi hại.

Khúc Trung không ngờ rằng, chỉ sau bốn ngày, Tần Tử Lăng đã ăn một hơi bốn mươi viên "Dưỡng Anh Tiên Đan", khiến thực lực tăng lên đáng kể.

Lần này, hắn đã tốc chiến tốc thắng, không giấu dốt mà dùng hết đạo võ và sát chiêu, tương đương với hai vị Địa Tiên Tiên Anh hậu kỳ cùng ra tay.

Hai yêu nữ kia chỉ mới Tiên Anh sơ kỳ, lại cuồng vọng tự đại, nên dễ dàng bị hắn hạ gục.

- Khúc Trung, ngươi có nhận ra hai yêu nữ kia không?

Tần Tử Lăng hỏi.

- Huyết Vân Đảo là tiên đảo có Chân Tiên trấn giữ, thế lực mạnh hơn hẳn Thanh Vân Đảo.

- Họ quản lý hàng trăm hòn đảo xung quanh và có rất nhiều Địa Tiên dưới trướng.

- Hai yêu nữ kia thì ta không biết, nhưng ta nghe nói tam đệ tử Đồ Liêu của Huyết Vân lão tổ rất ưa thích yêu nữ.

- Vừa rồi chúng ta đi qua hải vực do Đồ Liêu trấn thủ.

- Hai yêu nữ kia có thể là ái thiếp của hắn.

Khúc Trung trả lời.