Chương 673 Vô Trần Tiên Đan
Thấy mồi nhử của mình quả nhiên hữu dụng, Tần Tử Lăng vội vã nói:
- Thế nhưng Hỏa Long tiền bối, hiện tại tu vi của ta còn quá yếu.
Ta cần phải tranh đoạt càng nhiều cơ duyên hơn, mới có thể trở nên mạnh mẽ, mới có thể tu luyện ra càng nhiều thuần dương chi lực.
- Nhưng để tranh đoạt cơ duyên, ta cần phải có chiến lực cường đại, nhất là cần pháp bảo mạnh mẽ.
- Ngài có thể chỉ cho ta cách phát huy uy lực của mảnh vỡ này không?
- Cái này đơn giản!
Hỏa Long nói một câu, sau đó hữu khí vô lực nâng lên một cái móng vuốt.
Khi móng vuốt vừa giơ lên, Tần Tử Lăng nhìn thấy mảnh vỡ kia chợt sáng lên với những phù văn không hoàn chỉnh.
Tiếp theo, trong hư không xuất hiện một cái lồng.
Bên trong cái lồng, liệt diễm đang thiêu đốt, có chín con Hỏa Long quay quanh, trên dưới lật bay, miệng phun ra liệt diễm, phóng ra Tam Muội Chân Hỏa.
Tam Muội Chân Hỏa này so với Tam Muội Chân Hỏa mà Địa Tiên Tiên Anh thả ra có uy lực lớn hơn nhiều lần.
- Cái này, đây không phải là Cửu Long Thần Hỏa Tráo sao?
Tần Tử Lăng thấy thế vẻ mặt kinh ngạc, nhớ tới trong tiểu thuyết thần thoại "Phong Thần Diễn Nghĩa" có ghi lại một món pháp bảo như thế này.
Tuy nhiên, lập tức, Tần Tử Lăng không còn suy nghĩ lung tung nữa mà cuốn lấy mảnh vụn, bay ra khỏi Vô Cực Điện dưới ánh mắt kinh ngạc của Tiêu Thiến, và đứng lơ lửng trên không, giơ tay chỉ vào tám đạo tiên lực cầu vồng vắt ngang bầu trời, cùng bảy khỏa Kim Đan đang tiếp nhận lôi điện thối luyện trong đại trận Lôi Tốn Cự Thạch.
Thiên địa lập tức có một đạo vô hình lực lượng dẫn dắt tám đạo cầu vồng tiên lực cùng bảy khỏa Kim Đan phá không mà đến, rơi vào trong hỏa tráo.
Uy lực của hỏa tráo này so với Thiên Đạo vận chuyển của động thiên thế giới và lôi điện trong đại trận của Lôi Tốn Cự Thạch còn lớn hơn không biết bao nhiêu lần.
Tám đạo cầu vồng tiên lực cùng bảy khỏa Kim Đan bị Hỏa Long đốt cháy, không chỉ ấn ký trên đó trong nháy mắt bị thiêu hủy gần hết, mà các tạp chất bên trong cũng không ngừng bị luyện hóa.
- Ngay cả tiên lực mà Địa Tiên cảnh giới Tiên Anh tu luyện còn có thể thối luyện, hỏa tráo này có uy lực thật sự rất mãnh liệt!
- Ngay cả Chân Tiên nếu bị cái hỏa tráo này bao bọc lấy, nếu không thể mau chóng chạy thoát, sợ rằng cũng sẽ bị luyện thành tiên lực thuần khiết.
- Nếu chạy thoát được, cũng chắc chắn sẽ bị cháy sạch.
Tần Tử Lăng thấy thế không khỏi kinh hãi, cảm xúc trào dâng.
Mặc dù đã sớm biết mảnh vỡ này không đơn giản, Tần Tử Lăng không nghĩ tới một khi kích hoạt, uy lực lại kinh khủng như vậy.
Khi Tần Tử Lăng còn đang kinh ngạc, phù văn trên mảnh vỡ dần tối lại, hỏa tráo trên trời liền giống như đèn pháo hết điện, lập tức "tắt".
- Thời gian quá ngắn a!
Tần Tử Lăng cảm thán, thần hồn còn muốn giao lưu với Hỏa Long, nhưng kết quả không còn thấy Hỏa Long vô tận trong hư không, chỉ có thể mơ hồ cảm ứng.
- Đồ tốt vẫn là đồ tốt, nhưng dùng một lần dùng lại có giá quá lớn, không sử dụng nổi a!
Tần Tử Lăng vuốt mảnh vỡ, cảm nhận trận buồn ngủ và cơn đau mơ hồ tập kích đến đại não, cảm thấy tiếc nuối.
Nhưng rất nhanh, Tần Tử Lăng bỏ qua tất cả, hai mắt chiếu sáng nhìn mười bảy hạt châu hào quang lưu chuyển trước người.
Trong số này, tám viên lớn, bảy viên nhỏ, lớn nhất có kích thước bằng viên thủy tinh, nhỏ nhất chỉ như hạt đậu.
Nhưng không ngoại lệ, mười lăm hạt châu đều ẩn chứa năng lượng tiên lực tinh khiết không tì vết.
Tần Tử Lăng thu hồi mười lăm hạt châu, trở về Vô Cực Điện, rồi uống vào một viên hạt châu trung đẳng.
Hạt châu vừa vào cổ, trực tiếp chuyển hóa thành tiên lực tinh khiết, lưu chuyển qua kinh mạch, tiến nhập vào đan điền.
Trước đây, khi Tần Tử Lăng dùng lượng lớn "Dưỡng Anh Tiên Đan", Tiên Thai trong thời gian ngắn đã bão hòa, không thể hấp thu thêm, nhưng bây giờ, với hạt châu tiên lực phẩm chất cao rối tinh rối mù, sáu khỏa Kim Đan chuyển động, từng tia tiên lực bị hút vào Kim Đan, trực tiếp dung nhập vào Tiên Thai mà không cần chuyển hóa gì nhiều.
Tiên Thai không chỉ lớn lên, mà còn cải thiện "thể chất" không ngừng.
Sau một canh giờ, Tần Tử Lăng mở mắt ra.
Trong mắt tràn đầy kinh hỉ.
Viên hạt châu trung đẳng kia đại biểu cho số tiên lực mà một vị Địa Tiên Tiên Anh sơ kỳ tu luyện suốt đời, hơn nữa còn bị xóa đi ấn ký cùng hầu như tất cả tạp chất.
Có thể nói, hắn hấp thu hạt châu đó, liền tương đương với hấp thu công lực tinh hoa suốt đời của một vị Tiên Anh, không chỉ không có tác dụng phụ, ngược lại còn để cho Tiên Thai của hắn có phẩm chất trở nên càng cao.
Thậm chí, thần hồn chi lực của hắn cũng vì vậy mà khôi phục một ít.
Bởi vì từ khi hắn đả thông thiên nhân chi đạo, thiên và người liền nối liền, thông suốt.
Như vậy tiên lực tinh khiết, có tác dụng tu dưỡng thần hồn rất tốt.
- Đây mới thật sự là tiên đan, hầu như không có một điểm tạp chất nào, liền xưng là Vô Trần Tiên Đan đi.
Tần Tử Lăng cất mười bốn viên tiên đan còn lại vào, cũng không lập tức sử dụng.
Tiên lực tự nhiên càng hùng hồn thuần luyện càng tốt.
Nhưng cần kinh qua tự thân không ngừng vận chuyển, luyện hóa, ôn dưỡng, không ngừng gia tăng lạc ấn của chính mình, những tiên lực này mới có thể chân chính sử dụng được, như cánh tay sai khiến, lúc này mới tính là chân chính hấp thu, chân chính trở thành tu vi của chính mình.
Tần Tử Lăng có thần hồn mạnh mẽ tương trợ, tại phương diện này tự nhiên là gặp ưu thế lớn.
Nhưng mấy ngày nay, hấp thu tiên lực quá điên cuồng, cũng có chút hăng quá hoá dở, cần phải điều tức một phen.
Thu hồi Vô Trần Tiên Đan, Tần Tử Lăng triệu tập chúng Bán Tiên, phát cho bọn họ phân Tiên Thạch cùng "Dưỡng Anh Tiên Đan".
Mấy ngày sau, Tần Tử Lăng cùng đám đông rời khỏi động thiên thế giới, dẫn bọn họ trải nghiệm thế giới bên ngoài.
Sau vài ngày, Tần Tử Lăng lại một lần nữa chuyển phần lớn người trở lại động thiên thế giới, chỉ còn lại Bán Tiên, Nhân Tiên, Huyền sư, Võ Thánh và các đệ tử Vô Cực Môn, cùng những người gia nhập Vô Cực Môn làm hộ pháp Bán Tiên phải ở lại bên ngoài.
Những người có cảnh giới thấp hơn Võ Thánh, Huyền sư, có người là đệ tử Vô Cực Môn, có người là gia quyến đệ tử Vô Cực Môn.
Thế giới bên ngoài mặc dù rộng lớn vô biên, tiên linh chi khí tràn đầy, có nhiều cơ duyên không biết, nhưng đối với bọn họ trước mắt mà nói cũng không có quá nhiều ý nghĩa.
Động thiên thế giới hiện nay ngày càng lớn mạnh, Tần Tử Lăng lại bố trí nhiều thứ, phù hợp với giai đoạn tu luyện và sinh hoạt này của họ.
Hơn nữa, thiên đạo vận chuyển trong động thiên thế giới đều nằm trong khống chế của Tần Tử Lăng, bọn họ sống ở bên trong, như có "lão thiên" đang quan tâm, có thể lĩnh ngộ thiên đạo tốt hơn, giúp cho họ có được căn cơ vững chắc hơn.
Tới cảnh giới của đám Lại Ất Noãn, cần phải tìm hiểu thiên đạo trong thiên địa rộng lớn hơn, tìm kiếm cơ duyên, động thiên thế giới hiện tại không thể thỏa mãn bọn họ.
Đương nhiên, động thiên thế giới ngăn cách với ngoại giới, không bị bất kỳ ngoại vật nào quấy rầy, nếu có nhu cầu, đối với đám người Lại Ất Noãn cũng là một nơi bế quan tu hành tốt.
Thôi Quân bây giờ cũng đã là Huyền Sư, nhưng nàng thích động thiên thế giới không tranh quyền thế, thanh tĩnh vô vi sinh hoạt, ngược lại tình nguyện ở lại động thiên thế giới.
Về phần việc ôm tôn tử, bây giờ Thôi Quân đã thấy nhẹ nhàng.
Bọn họ hiện tại là người tu tiên, tuế nguyệt ung dung, về sau có khi là có rất nhiều cơ hội ôm tôn tử.
Ngoài ra, Thôi Quân có thân phận đặc thù, trong đại gia đình này, nhiều người sinh hài tử, cũng phải tới bái kiến nàng trước.
Hai năm trước, Trịnh Tinh Hán cùng Mục Huyên sinh ra một tiểu hài tử mập mạp.