← Quay lại trang sách

Chương 676 Đồ Liêu

Ban đầu Tần Tử Lăng định kéo dài thêm một thời gian, nhưng Đồ Liêu đã đến tận cửa, hắn đành phải bắt đầu sớm.

Trong miệng hắn nhắc đến sáu người Tại Sĩ Tân, chính là sáu vị tu sĩ Kim Đan trung thành.

Bây giờ sáu người này mặc dù chỉ là tu sĩ Kim Đan, nhưng đã được bổ nhiệm làm hộ pháp, mỗi người lãnh đạo một ngọn núi và có động phủ tu hành riêng.

- Với tình hình hiện tại của Thanh Vân Tiên Đảo, việc tìm đủ bảy tiên khí thực sự là khó khăn, nhưng chúng ta vẫn có thể gom đủ bảy huyền bảo phi kiếm cực phẩm.

- Sáu người Tại Sĩ Tân đều là những người trung thành và đáng tin cậy.

- Nếu bảy người chúng ta cùng khống chế trận pháp, sẽ không sợ xảy ra biến cố gì.

Khúc Trung nói với niềm vui lớn.

- Tốt!

Tần Tử Lăng gật đầu, suy nghĩ một chút rồi lấy ra một viên Vô Trần Tiên Đan trung đẳng, đưa cho Khúc Trung:

- Ta thấy ngươi trong thời gian gần đây tu vi tiến bộ không ít, đã gần đạt tới Tiên Anh trung kỳ.

- Viên đan này có thể giúp ngươi đột phá đến Tiên Anh trung kỳ.

Khúc Trung nhìn Vô Trần Tiên Đan mà Tần Tử Lăng đưa, mãi một lúc lâu không thể phục hồi tinh thần.

Cuối cùng, hắn quỳ một chân xuống đất, nói:

- Đa tạ tiên sinh!

- Viên đan này ta có được một cách tình cờ, ngươi tuyệt đối không được tiết lộ tin tức.

Tần Tử Lăng căn dặn.

- Ta hiểu, nhất định không dám tiết lộ nửa câu.

Khúc Trung nói.

- Tốt!

Tần Tử Lăng gật đầu:

- Hôm nay ta sẽ dẫn người đi Thanh Thương Phong bố trí Thất Sát Kiếm Trận.

...

Chín ngày sau, Huyết Minh Đảo, đại điện của trưởng lão.

Đồ Liêu ngồi cao trên bảo tọa, một đầu tóc đen bay lên phía sau, khuôn mặt dữ tợn thỉnh thoảng run run, sát khí tràn ngập.

- Bản tiên đã cho Khúc Trung và người của hắn hai ngày, nhưng bọn chúng vẫn không đến Huyết Minh Đảo, không thể trách bản tiên san bằng Thanh Vân Tiên Đảo, cướp sạch tàng bảo điện của bọn chúng!

Đồ Liêu nói.

- Kiệt kiệt, Thanh Vân Tiên Đảo tuy nhỏ, nhưng tiên linh chi khí rất tràn đầy, trên đó có không ít đồ tốt!

Một vị Địa Tiên Tiên Anh sơ kỳ Địa lộ vẻ tham lam nói.

- Hắc hắc, thuộc hạ cũng lo lắng đám Khúc Trung sẽ ngoan ngoãn đến, như vậy chúng ta lại không có cớ để cướp và hủy diệt Thanh Vân Tiên Đảo một phen.

Một vị hộ pháp Địa Tiên khác nói.

- Nói thật, bản tiên đã nhiều năm không ra tay.

- Bây giờ rất nhiều người quên mất uy danh của Huyết Đồ Phu của bản tiên.

- Ngay cả hộ pháp của Thanh Vân Tiên Đảo và đảo chủ mới nổi cũng dám không nghe lệnh của bản tiên sao?

- Lần này nếu không san bằng Thanh Vân Tiên Đảo, uy danh của bản tiên ở đâu?

Đồ Liêu chậm rãi đứng dậy, mắt lộ hung quang nói.

Mấy tên hộ pháp khác thấy vậy thì đều lộ vẻ hưng phấn.

Rất nhanh, Đồ Liêu gọi năm vị hộ pháp Địa Tiên, ba mươi vị tu sĩ Kim Đan, cùng nhau lên phi hành thuyền và phá không mà đi.

Trong số năm vị hộ pháp Địa Tiên này, có một vị Tiên Anh trung kỳ, bốn vị Tiên Anh sơ kỳ.

Ba mươi vị tu sĩ Kim Đan đa số là Kim Đan hậu kỳ.

Trên đỉnh Thanh Thương Phong, bầu trời Thương Vân Cung.

Tần Tử Lăng, Khúc Trung cùng Liên Trường Phong lơ lửng trên không, nhìn về phương xa, phía sau họ là những tu sĩ Kim Đan mặc chiến giáp.

Một chiếc phi thuyền to lớn, nghênh phong phá không mà đến.

- Người đến là ai, đây là trọng địa của Thanh Vân Tiên Đảo, mau dừng lại!

Khúc Trung lớn tiếng quát.

- Các ngươi thật gan!

- Đây là tam trưởng lão Đồ Liêu đại nhân của Huyết Vân Đảo, còn không mau ra đây quỳ xuống nghênh tiếp!

Một nam tử vóc dáng khôi ngô đứng ở đầu thuyền, lớn tiếng trách mắng.

Một cỗ khí thế cường đại từ người hắn bùng ra, hiện ra một hư ảnh bạch vượn cầm )ang Nha Bổng to lớn, nhe răng trợn mắt, mắt thấu hung quang, phảng phất muốn cắn người khác.

Nam tử này rõ ràng là một viên yêu, một trong năm vị hộ pháp Địa Tiên Tiên Anh trung kỳ theo Đồ Liêu đến.

Lời của viên yêu còn vang vọng trên không, hư ảnh bạch vượn đã vung mạnh Lang Bha Bổng, đập tới đám Khúc Trung.

Nhất thời, thiên địa rung chuyển, không khí cuộn xoáy, thổi tan bao nhiêu đám mây.

Khí tức kinh khủng bài sơn đảo hải mà đến, bóng tối bao phủ bầu trời, phảng phất khi Lang Nha Bổng to lớn đập xuống, có thể phá nát cả đỉnh núi cùng Thương Vân Cung.

Bên dưới, người Thanh Vân Tiên Đảo thấy thế đều lộ vẻ sợ hãi.

- Làm càn!

- Thanh Vân Tiên Đảo là tiên đảo được sắc phong, Huyết Vân Đảo các ngươi dám vô duyên vô cớ đánh vào đây, muốn tạo phản sao?

Khúc Trung lớn tiếng giận quát, không sợ chút nào.

Lúc giận quát, một đạo ngân quang từ người hắn phóng lên cao, hóa thành một con ngân sắc Ly Long to lớn.

Lân phiến trong suốt che lấp long thân, trông sống động, tản ra hàn khí lạnh như băng.

Chính là Băng Ly Kiếm của Khúc Trung.

Băng Ly Kiếm hóa Ly Long đón Lang Nha Bổng, vung vẫy đuôi thân khổng lồ.

- Thình thịch!

- Thình thịch!

- Thình thịch!

Ly Long cùng Lang Nha Bổng giao kích liên tiếp trên không trung, nhất thời khó phân thắng bại.

Người dưới thấy thế đều thở phào nhẹ nhõm.

Đồ Liêu thấy viên yêu không chiếm được ưu thế, mặt sầm lại, vung tay.

Viên yêu thu hồi Lang Nha Bổng, phi thuyền cũng dừng giữa không trung, cùng lơ lửng trước Thương Vân Cung, đối diện với đám người Tần Tử Lăng.

- Ngươi là Khúc Trung?

- Nguyên lai đã là Tiên Anh trung kỳ!

Đồ Liêu tiến lên trước, ngạo nghễ đứng, hai mắt như đao nhìn Khúc Trung hỏi.

- Không sai, chính là bản tiên!

Khúc Trung trả lời.

- Ngươi là cao thủ được gọi đến để hỗ trợ bình định Thanh Vân Tiên Đảo sao?

Đồ Liêu không để ý đến Khúc Trung, mắt nhìn Tần Tử Lăng, mặt mang khinh thường hỏi.

- Không dám nhận danh xưng cao thủ!

Tần Tử Lăng chắp tay, khiêm tốn nói.

- Không dám nhận?

Đồ Liêu cười lạnh:

- Bản tiên nhìn ngươi rất có đảm đương để nhận đấy!

- Bằng không sao các ngươi dám không nghe lệnh, chậm chạp không đến Huyết Minh Đảo để điều tra?

- Tam trưởng lão nói lời này thì thật buồn cười!

Tần Tử Lăng nói.

- Làm càn!

Năm vị hộ pháp Địa Tiên sau lưng Đồ Liêu gầm lên, tiên lực trên người bắt đầu khởi động, bảo quang vọt ra.

Đồ Liêu giơ tay, mắt lộ vẻ hài hước:

- Tại sao lời nói của bản tiên lại buồn cười?

- Thanh Vân Tiên Đảo là do đại vương sắc phong, chỉ nghe theo hiệu lệnh của đại vương.

- Tam trưởng lão ngươi từ đâu mà có dũng khí dám hiệu lệnh cho đảo chủ của chúng ta?

- Còn gọi cả ta và Khúc Trung hộ pháp đến Huyết Minh Đảo để điều tra?

- Chẳng lẽ tam trưởng lão tự coi mình là đại vương?

- Hay Huyết Vân Đảo các ngươi muốn tạo phản sao?

- Ngươi nói có nực cười hay không?

Tần Tử Lăng mỉm cười hỏi.

- Ha ha!

- Tốt!

- Tốt!

- Các ngươi giết hộ pháp của Huyết Vân Đảo ta, lại còn miệng lưỡi bén nhọn, đảo ngược sự thật.

- Xem ra hôm nay bản tiên không dễ dàng tha cho các ngươi, các ngươi coi Huyết Vân Đảo ta dễ bị khi dễ sao!

Đồ Liêu nghe vậy giận quá thành cười, tay giơ lên.

Ngay lập tức, trên bầu trời xuất hiện một bàn tay máu khổng lồ.

Bàn tay máu tỏa ra sóng máu cuồn cuộn, mang theo mùi máu tanh nồng nặc.

Thấy Đồ Liêu thi triển Huyết Thủ Ấn chụp tới, tròn lòng Tần Tử Lăng dấy lên sát khí, nhưng lại kiềm chế, vung tay lên.

Khúc Trung lập tức cầm một lá cờ lệnh, tay nâng pháp quyết, mở ra cờ lệnh, chỉ về phía dưới của Thanh Thương Phong.

Ngay lập tức, một luồng sáng maud lục bắn lên cao.

Luồng sáng lục hóa thành một nam tử mặc trường bào, phía sau là hình ảnh của một con Long Quy khổng lồ, khí thế bàng bạc, hung mãnh vô song.

Nam tử tiến lên một bước, Long Quy sau lưng đã phá không mà ra.

- Thình thịch!

Một tiếng vang lớn.

Huyết Thủ Ấn trấn áp mạnh mẽ lên lưng Long Quy, nhưng Long Quy chỉ hơi chìm xuống, ngạnh sinh đối phó với Huyết Thủ Ấn.

Ngay lập tức, long trảo sắc bén như kiếm lao tới, chụp lấy Huyết Thủ Ấn.