← Quay lại trang sách

Chương 702 Bình Tự Tây Thành

Tại phúc địa Bình Tự Sơn, Chân Tiên là tồn tại đứng đầu nhất, còn Địa Tiên Tiên Anh được xem là cường giả nhất lưu.

Vì vậy, dù Tần Tử Lăng khi đến Thanh Vân Tiên Đảo đã giết không ít Địa Tiên Tiên Anh, phảng phất như Địa Tiên Tiên Anh không đáng tiền, nhưng thực tế, số lượng Địa Tiên Tiên Anh tại phúc địa Bình Tự Sơn lại rất ít.

Nhiều người cả đời cũng không có cơ hội nhìn thấy Địa Tiên Tiên Anh.

Phúc địa Bình Tự Sơn có hàng triệu dặm hải vực, đến hàng vạn đảo nhỏ, nhưng số đảo nhỏ thực sự có Địa Tiên Tiên Anh trấn giữ thì rất ít.

Tuyệt đại đa số đảo nhỏ đều không có Địa Tiên trấn giữ.

Tương tự như Huyền Minh Đại Lục, dù địa bàn rộng lớn như vậy, gần nghìn năm cũng chỉ có chưởng giáo Thái Đỉnh Môn là Địa Tiên.

Vừa rồi, Tần Tử Lăng du lãm qua tám hòn đảo, lợi hại nhất cũng chỉ có mấy vị tu sĩ Kim Đan.

Những nơi như vậy, không có cường giả Địa Tiên, dù có linh dược tiên thảo và quặng mỏ tốt, cũng rất khó luyện chế ra tiên đan và tiên khí thần binh.

Hiện tại, Vô Cực Môn tại phúc địa Bình Tự Sơn dù chưa có tên tuổi, nhưng trong ngầm đã có mười hai vị Địa Tiên Tiên Anh, trừ Nhân Tiên.

Trong đó, Kỳ Vũ, Tà Mạch, Hoàng Phủ Ngưng Tuyết, Lại Ất Noãn, Lang Thiên Hành, Kiếm Bạch Lâu, và Phong Tử Lạc đều là Tiên Anh trung kỳ.

Thậm chí, Tả Thông, đại đệ tử của Tần Tử Lăng, mới hơn hai mươi tuổi cũng đã vượt qua Tiên Anh Kiếp, trở thành Địa Tiên trẻ tuổi nhất của Vô Cực Môn.

Với số lượng và chất lượng Địa Tiên như vậy, dù không tính Nhân Tiên và Tần Tử Lăng cùng Tiêu Thiến, hai cường giả cấp bậc Chân Tiên, Vô Cực Môn cũng có thể xếp hạng trung bình tại ba mươi sáu tòa tiên đảo ở phúc địa Bình Tự Sơn.

Nếu họ sẵn lòng đầu tư vào luyện đan, luyện khí, và sản xuất ra linh đan tiên đan cùng pháp bảo tiên khí, chắc chắn sẽ có sức cạnh tranh tại đây.

- Tiên sinh thật sự chuẩn bị mở hiệu buôn sao?

Khúc Trung do dự một lúc rồi hỏi.

- Đúng là ta có ý định này.

- Đánh giết không phải là kế lâu dài, hòa khí sinh tài mới là chính đạo.

- Nhưng nghe ý của ngươi, có vẻ như ngươi không đồng ý?

Tần Tử Lăng hỏi.

- Thưa tiên sinh, ta quả thực không xem trọng việc mở hiệu buôn.

Khúc Trung hơi cúi đầu trả lời.

- Nói nghe một chút.

Tần Tử Lăng gật đầu nói.

Khúc Trung châm chước một lúc rồi mới mở miệng trả lời:

- Thứ nhất, việc bồi dưỡng tiên sư luyện đan và tiên sư luyện khí đòi hỏi đầu tư rất lớn ngay từ giai đoạn đầu, không có nội tình cường đại, căn bản không gánh nổi.

- Thứ hai, phúc địa Bình Tự Sơn và vùng biển xung quanh đầy rẫy tình trạng cá lớn nuốt cá bé, ngang ngược cướp đoạt, giết người cướp của, đây là chuyện thỉnh thoảng có thể thấy được.

- Sự cạnh tranh giữa các hiệu buôn cũng rất khốc liệt.

- Vì vậy, muốn mở hiệu buôn nhất định phải có võ lực mạnh mẽ để hộ tống.

- Phúc địa Bình Tự Sơn và các vùng biển xung quanh, thậm chí là trên lục địa cũng chỉ có một hiệu buôn thực sự nổi danh, đó là Bách Bảo Hiên của Nam Ly Tiên Đảo.

- Nam Ly Tiên Đảo là một trong ba đảo lớn, có nội tình và thực lực cường đại, Nam Ly lão tổ lại là một con Hỏa Nha đắc đạo, cùng với môn hạ đệ tử đều am hiểu khống hỏa, nên có ưu thế trong luyện đan và luyện khí.

- Các hiệu buôn khác thì ngũ hoa bát môn, tốt xấu lẫn lộn, quy mô không đồng đều.

- Nhưng những hiệu buôn có danh tiếng và quy mô nhất định đều có cường giả Chân Tiên làm chỗ dựa vững chắc.

- Giống như Khai Minh Tiên Đảo, đảo chủ Mộ Dung Sở là một Địa Tiên Tiên Anh hậu kỳ, dưới trướng có hơn mười vị Địa Tiên Tiên Anh sơ trung kỳ làm hộ pháp, thực lực tại ba mươi sáu tòa tiên đảo được xếp hạng trung đẳng trở lên.

- Nhưng Khai Minh Tiên Đảo mở Thông Linh Các vẫn phải tìm Phù Không lão tổ làm chỗ dựa, hàng năm nộp lên một phần cố định thu nhập cho Phù Không lão tổ, nếu không Thông Linh Các không thể lớn mạnh.

- Một số hiệu buôn khác có chỗ dựa là Tứ Trấn Tướng Quân, họ thực chất chỉ treo tên nhưng ngồi mát ăn bát vàng, ngược lại so với tự mình mở hiệu buôn thì còn nhẹ nhõm hơn.

- Tiên sinh nếu chỉ muốn làm ăn nhỏ thì không sao, nhưng nếu muốn phát triển môn phái lớn mạnh nhờ kinh doanh hiệu buôn, phải đạt đến quy mô nhất định, đầu tư ban đầu là rất lớn.

- Ngoài ra, trong kinh doanh cần võ lực mạnh mẽ để đảm bảo an toàn, hơn nữa phần lớn lợi nhuận phải nộp lên cho Chân Tiên.

- Vì vậy, tiên sinh nên suy nghĩ kỹ lưỡng.

- Không ngờ mở hiệu buôn đến quy mô nhất định, phải tìm một vị Chân Tiên trên danh nghĩa!

Tần Tử Lăng bất ngờ, ánh mắt vô thức hướng về phía tỷ đệ Vân Lam.

Trước đây, hắn từng là đệ tử nội môn của Hàn Thiết Chưởng Viện, từng treo tên mở tiệm son phấn và dùng danh nghĩa để thu phí.

Nhưng đó chỉ là một khoản phí nhỏ vào hàng tháng, không đáng kể so với lời Khúc Trung nói về số lượng lớn phải nộp lên.

Do đó, Khúc Trung không xem trọng việc mở hiệu buôn là có lý.

Theo Khúc Trung, Tần Tử Lăng có khả năng chiến đấu với Địa Tiên Tiên Anh hậu kỳ, nhưng mới đến, căn cơ và nội tình vẫn kém xa các thế lực như Khai Minh Tiên Đảo.

Chưa kể còn cần một nhóm cường giả hộ giá và tìm Chân Tiên để trực thuộc.

- Đúng vậy!

- Họ không làm việc gì nhiều, nhưng một khi chúng ta lớn mạnh, không thể không nộp số thu nhập cố định cho họ.

- Nếu không, chúng ta vất vả, còn người khác hưởng lợi, cần gì phải làm vậy?

- Thà rằng bình thường khai khẩn dược sơn, trồng linh thảo tiên dược, khai thác khoáng mạch, ít nhất cũng đảm bảo tài nghuyên tu hành hàng ngày và được tự do tự tại.

- Nếu muốn nhanh chóng đề thăng tu vi, có thể mạo hiểm tìm tiên duyên, biết đâu gặp vận may lớn.

Khúc Trung nói.

- Những băn khoăn của ngươi đều có lý, nhưng vấn đề không lớn.

- Nhưng hiệu buôn là kế lâu dài, vẫn cần phải bắt tay vào làm.

Tần Tử Lăng suy nghĩ một chút rồi nói.

Khúc Trung nghe vậy sắc mặt thay đổi mấy lần, môi giật giật, còn muốn mở miệng khuyên bảo đôi lời, nhưng Tần Tử Lăng đã lắc tay, nói:

- Khúc Trung, tâm lý ta đã nắm chắc.

Khúc Trung nghe vậy cũng không dám tiếp tục thuyết phục, chỉ là trong lòng vẫn có chút lo lắng và không nhìn được.

Khúc Trung không biết rằng, trước đây, khi Đồ Liêu và Mộ Dung Dân bị giết, hung thủ chính là Tần Tử Lăng.

Sớm hơn nữa, viện binh của Đồ Liêu cũng bị Tần Tử Lăng bố trí người nửa đường chặn giết.

Chỉ cần hai lần chặn giết này, Tần Tử Lăng đã tích lũy được đại lượng của cải.

Càng chưa nói đến việc Tần Tử Lăng cướp được một con Huyết Kỳ Lân Ma từ bốn vị Chân Tiên.

Khúc Trung cũng không biết rằng, gần một hai năm qua, nhất là nửa năm gần đây, đệ tử Vô Cực Môn đã có sự thay đổi lớn về thực lực.

Hiện tại, chỉ riêng Địa Tiên Tiên Anh trung kỳ đã có bảy vị.

Khúc Trung càng không biết, hiện tại chiến lực tự thân của Tần Tử Lăng đã có thể so với Chân Tiên nhị phẩm, chiến lực Tiêu Thiến đã có thể so với Chân Tiên nhất phẩm.

Tần Tử Lăng tất nhiên không thể giải thích thêm, thấy Khúc Trung không còn khuyên bảo, lại nói:

- Chuyện hiệu buôn không cần gấp, trước tiên có thể bắt đầu từ Thanh Vân Tiên Đảo và chín hòn đảo phụ thuộc.

- Không sai, không sai.

Khúc Trung nghe vậy không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Thanh Vân Tiên Đảo có mối thù lớn với Huyết Vân Đảo, một khi hiệu buôn mở rộng đến các đảo nhỏ khác, theo Khúc Trung, vấn đề đảm bảo an toàn sẽ rất lớn.

Nhưng nếu chỉ trong phạm vi Thanh Vân Tiên Đảo, thì không có gì đáng lo lắng.

Về phần chuyện sau này, tự nhiên sẽ suy nghĩ sau.

Đang khi nói chuyện, đoàn người một lần nữa đạp lên Xuyên Thiên Tiên Toa, dưới ánh mắt kính nể của người dân trên đảo, phá không mà đi.

Trên đường, mọi người lại du lãm một số đảo nhỏ.

Thời gian dần trôi qua, Tần Tử Lăng và mọi người nhìn ra xa đến một tòa đảo nhỏ.

Đối với Tần Tử Lăng, nói là đảo nhỏ, nhưng thực ra giống đại lục hơn.

Trước mặt họ, vùng duyên hải xuất hiện một toàn thành lớn rộng rãi.

Xung quanh thành còn có nhiều thành trì khác.