Chương 717 Lần thứ hai thức tỉnh
Đáng tiếc là mảnh vụn lại nằm trên người Câu Hoàn!
- Thực lực của hắn cường đại, nơi đây lại là nơi ở của hắn, mặc dù ta có thể nắm chắc đánh bại hắn, nhưng muốn giết hắn trong thời gian ngắn là không thể.
- Mảnh vụn này chỉ có thể để hắn giữ một thời gian, chờ cơ hội sau.
Tần Tử Lăng rất nhanh bình tĩnh lại sau cơn kích động, vì hắn nhận ra cơ hội thành công là rất thấp.
Nếu bị Câu Hoàn cùng thủ hạ của hắn cuốn lấy, thêm Tam Trấn Tướng Quân hoặc Chu Tuấn tới, không những không đoạt được mảnh vụn mà còn không thể thoát thân.
- Bái kiến Trấn Tây Tướng Quân!
Tần Tử Lăng dẹp bỏ suy nghĩ không thực tế, cùng mọi người cúi rạp người trước Câu Hoàn.
- Miễn lễ!
Câu Hoàn cao giọng, vung tay.
Mọi người lần lượt tiến lên dâng danh sách cống phẩm và nhẫn trữ vật.
Người của phủ tiếp nhận, kiểm kê rồi chuyển cho tổng quản Lư Ngu dưới bậc thang.
Những người dâng cống phẩm được xác nhận là đủ danh sách sẽ được dẫn đến ngồi ở đại án hai bên đại điện.
Không lâu sau, đến lượt Liên Trường Phong tiến lên dâng danh sách và nhẫn trữ vật.
Câu Hoàn bỗng nhiên có hứng thú khi đến lượt Thanh Vân Đảo, nói:
- Đưa danh sách Thanh Vân Đảo cho bản tướng quân xem qua.
Lư Ngu nghe vậy, cung kính dâng danh sách cho Câu Hoàn.
Nhìn lướt qua, sắc mặt Câu Hoàn biến thành trầm xuống, quát:
- Các ngươi thật to gan, chỉ lấy chút đồ vật này tới tiến cống cho đại vương!
- Tướng quân, Thanh Vân Tiên Đảo chỉ là một tiểu tiên đảo, đây đã là công sức tích góp của chúng ta mấy năm nay.
Liên Trường Phong giải thích.
- Làm càn, ngươi dám lừa dối bản tướng quân!
Câu Hoàn quát lớn, một cỗ uy nghiêm mạnh mẽ ép tới Liên Trường Phong.
Tần Tử Lăng dậm chân tiến lên, đứng trước Liên Trường Phong, khí thế cường đại từ hắn tỏa ra, ngăn cản Câu Hoàn.
Nhưng sắc mặt Tần Tử Lăng trắng bệch, mồ hôi rơi trên trán, tỏ vẻ cực kỳ vất vả.
- Tướng quân minh giám, Thanh Vân Đảo chỉ là tiểu tiên đảo, chúng ta không dám lừa dối tướng quân.
Tần Tử Lăng nói.
- Các ngươi không phải đã đánh bại đảo chủ Lang Điền Đảo và tứ trưởng lão Phù Không Đảo sao?
- Với thực lực như vậy, chỉ tích góp được ít cống phẩm này, ngươi nghĩ bản tướng quân tin sao?
Câu Hoàn lạnh giọng.
Tần Tử Lăng biết Câu Hoàn cố ý tìm cớ ép khí diễm của hắn, đồng thời thể hiện thái độ với Phù Không Tiên Đảo, tránh để họ lo ngại khi đánh Thanh Vân Tiên Đảo.
Dù giận dữ, ngoài mặt Tần Tử Lăng vẫn cung khiêm, cúi đầu chắp tay.
- Tướng quân anh minh thần võ, thấy rõ sự việc.
- Trước đó hai ngày, nhờ phúc tướng quân, ta có chút thu hoạch trên đường, nhưng hồ đồ quên tính vào.
- Mong tướng quân thứ tội, ta sẽ bổ sung ngay.
Tần Tử Lăng nói, viết một danh sách mới và cung kính dâng lên.
Lư Ngu tiếp nhận danh sách, nhìn lướt qua, mí mắt không khỏi hơi nhảy lên, sau đó nhanh chóng chuyển giao cho Câu Hoàn.
Trên danh sách này, chỉ riêng Tiên Thạch thượng phẩm đã có một trăm khối, số lượng này không phải là nhỏ đối với vị đại quản gia như Lư Ngu.
Câu Hoàn ban đầu thấy Tần Tử Lăng không biết điều, không chủ động đầu nhập vào hắn, lại còn là người của Thanh Vân Đảo, nên muốn ép hắn một chút để hạ thấp thể diện.
Nếu Tần Tử Lăng dám phản bác, hắn sẽ nhân cơ hội cho hắn nếm mùi đau khổ.
Không ngờ Tần Tử Lăng lại biết tiến lui, không phản bác mà còn dừng lại nịnh bợ và tự mình kiểm điểm, tiếp đó chủ động dâng lên một phần danh sách mới.
Phần danh sách này không đáng là gì đối với Câu Hoàn, nhưng cũng lọt vào tầm mắt của hắn.
Do đó, Câu Hoàn không thể tiếp tục trách cứ, dù sao ngồi ở vị trí này, quản lý lượng lớn nhân sự như vậy vẫn cần lấy quy củ phục người, không thể dựa vào võ lực.
- Biết sai có thể thay đổi, không gì tốt hơn!
- Cũng được, bản tướng quân sẽ tha các ngươi lần này.
Câu Hoàn vung tay, hầu gái tiến lên dẫn ba người đi ngồi ở phía sau một cái đại án lớn.
*đại án: bàn gỗ cỡ thấp dành cho quan viên.
Liên Trường Phong ngồi ở giữa, Tần Tử Lăng và Khúc Trung ngồi hai bên.
Phần lớn mọi người đều bất ngờ khi thấy ba người Thanh Vân Tiên Đảo ngồi xuống.
Họ tưởng Tần Tử Lăng chắc chắn sẽ đầu nhập vào Câu Hoàn để tránh Phù Không Tiên Đảo trả thù, nhưng không ngờ hắn lại không làm vậy.
Trong đám người chỉ có Đoan Mộc Tùng và đám người Phù Không Tiên Đảo mang biểu tình phức tạp nhất.
Đoan Mộc Tùng vừa sợ vừa vui, nhưng cũng nghiến răng nghiến lợi.
Vui mừng vì Tần Tử Lăng không đầu nhập vào Câu Hoàn, nếu không việc trả thù sẽ rất phiền phức.
Nhưng tức giận vì Tần Tử Lăng dùng của cải của bọn họ để nịnh bợ Trấn Tây Tướng Quân, trước mặt mọi người lại hung hăng đánh vào mặt họ.
Sau khi tiếp nhận cống phẩm, Câu Hoàn đứng dậy rời đi.
Với thân phận và thực lực của hắn, không thể ở lại tiếp khách.
Sau khi Câu Hoàn rời khỏi, tổng quản Lư Ngu an bài ca múa yến hội, đại điện lập tức buông lỏng bầu không khí.
Tần Tử Lăng nhìn phương hướng Câu Hoàn rời đi, chỗ sâu trong đôi mắt hiện lên một vệt vi diệu.
Bởi vì lúc này, trong hư không, độc nhãn của Hỏa Long rốt cục mở ra một nửa, nửa hí nửa mở, tựa hồ bị cái gì kích thích mà tỉnh lại.
- Tần tiểu tử, ta cảm thấy một phần thân thể khác của ta đang ở đây, ngươi phải nghĩ biện pháp tìm đến cho ta ngay lập tức.
Hỏa Long nói.
- Hỏa Long tiền bối, ta cũng muốn vậy!
- Nhưng người nắm giữ mảnh vụn kia không chỉ có thực lực cường đại, là Chân Tiên nhất phẩm, hơn nữa nơi này còn là nơi ở của hắn, sau lưng hắn còn có Chân Tiên tam phẩm làm chỗ dựa vững chắc.
Với thực lực hiện tại của ta, dù có thể đánh bại hắn, nhưng muốn giết hắn và bình yên thoát thân là không thể.
Cho nên, tiền bối đừng nóng ruột, chờ thực lực ta lớn mạnh hơn, ta sẽ nghĩ biện pháp giúp ngươi đoạt lại mảnh vụn.
Tần Tử Lăng trong hư không thần hồn nói.
- Chân Tiên tính là cái gì, nhớ năm đó...
- Nhớ năm đó...
Hỏa Long tựa hồ nhớ ra cái gì đó, nhưng lại nhớ không nổi, trong mắt lộ vẻ thống khổ.
- Tiền bối, nhớ không nổi thì đừng nghĩ.
Tần Tử Lăng an ủi, trong lòng khiếp sợ không thôi.
Hắn đã biết Cửu Long Thần Hỏa Tráo lợi hại, nhưng không ngờ lợi hại đến mức Chân Tiên cũng không để trong mắt.
Phải biết, Chân Tiên có cửu phẩm, thực lực mỗi phẩm là một nấc thang.
Một khi trở thành Chân Tiên cửu phẩm, Tần Tử Lăng không dám tưởng tượng sẽ cường đại đến mức nào!
Kết quả, từ lời của Hỏa Long tiền bối, Chân Tiên cũng không tính là gì.
Thật là quá cường đại!
Điều này đã vượt quá sức tưởng tượng hiện tại của Tần Tử Lăng.
- Ừm.
Hỏa Long trả lời, không suy nghĩ thêm nữa, mà trợn tròn mắt, lên tinh thần nói:
- Tần tiểu tử, chỉ cần ngươi cho ta thêm Lôi Kiếp Dịch cấp bậc tiểu kết giới như lần trước, lại tăng cường thêm thực lực của ngươi, chúng ta có thể tiêu diệt Chân Tiên nhất phẩm nhanh chóng và sau đó thoát thân.
- Lôi Kiếp Dịch cấp bậc tiểu kết giới như lần trước đã không còn nhiều.
Tần Tử Lăng trả lời.
- Vậy ngươi cho hồn lực.
- Chỉ cần cho ta gấp đôi lần đầu tiên, ta có thể miễn cưỡng thi triển ra một đạo Viêm Long Thần Hỏa.
Hỏa Long nói.
- Hỏa Long tiền bối, thần hồn của ta sắp độ kiếp.
- Chỉ cần vượt qua Thần Tiên Kiếp, thần hồn ta sẽ càng cường đại hơn, tích chứa nhiều thuần dương chi lực hơn.
- Lúc đó, thực lực của ta sẽ tăng cao một bước, và ta có thể dễ dàng phân ra một ít hồn lực mang thuần dương chi lực cho ngươi.
- Lúc đó việc cướp đoạt sẽ ổn thỏa hơn.
- Nếu ta hiện tại phân ra nhiều hồn lực cho ngươi, thần hồn của ta sẽ bị hao tổn, độ kiếp sẽ lùi lại.
- Nhưng nếu thời gian kéo dài, kinh động đến các Chân Tiên khác, đặc biệt là quốc chủ Hỏa Viên Quốc Chu Tuấn, chúng ta sẽ không thoát được tai kiếp.
- Chu Tuấn là Chân Tiên tam phẩm, hơn nữa mang huyết mạch thượng cổ hung thú Chu Yếm, thực lực đã thẳng bức đến Chân Tiên tứ phẩm.
Tần Tử Lăng giải thích.
- Thần hồn khi độ kiếp sẽ quỷ dị và biến hóa khó lường.
- Đừng thấy ngươi chưa độ qua Thần Tiên Kiếp mà đã dựng dục ra thuần dương chi lực, theo lý thì khả năng thành công tương đối lớn, nhưng cũng có thể xảy ra bất ngờ, khiến ngươi thất bại trong gang tấc, thần hồn bị hủy diệt.
Hỏa Long nói.
- Độ kiếp nào không mạo hiểm.
- Hy vọng thành công lớn đã là tốt rồi.
Tần Tử Lăng nghe vậy không khỏi nhớ lại độ kiếp luyện khí và võ đạo của mình, tâm lý không khỏi lộp bộp, nhưng rất nhanh khôi phục bình tĩnh, nói vẻ thản nhiên.
- Nhưng nếu ngươi liên thủ cùng ta, tiêu diệt Chân Tiên nhất phẩm, cướp đoạt mảnh vụn để ta dung hợp và khôi phục một ít thực lực, khi ngươi độ kiếp, ta có thể giúp ngươi một tay, bảo đảm ngươi vạn vô nhất thất.
Hỏa Long nói.
- Ngươi có thể giúp ta một tay?
Tần Tử Lăng kinh ngạc hỏi.