Chương 745 Đồn vang
Tại Huyết Vân Tiên Đảo, Xích Huyết Điện.
Hầu Lệ ngồi ngây ngốc trên bảo tọa, mắt dại ra, sắc mặt trắng bệch.
- Sư tôn chết rồi!
- Sư tôn chết rồi!
- Sư huynh, bây giờ làm sao?
- Làm sao bây giờ?
Trong lúc Hầu Lệ còn đang đờ đẫn, một nam tử mặc hắc bào vọt vào, sắc mặt cũng trắng bệch.
Nam tử này chính là Loan Sĩ Dung, nhị đệ tử của Huyết Vân lão tổ.
Hầu Lệ thấy sư đệ còn lại hốt hoảng xông vào, trong lòng chấn động mạnh, đột nhiên tỉnh táo lại, người dần dần khôi phục bình tĩnh.
- Thu thập tất cả hộ pháp về Huyết Vân Tiên Đảo, không cho phép bất kỳ người nào ra ngoài, sau đó thì chờ!
Hầu Lệ trầm giọng nói.
- Chờ?
Loan Sĩ Dung hơi sững sờ, sau đó ánh mắt lộ ra vẻ hung ác, cắn răng nói:
- Đúng, chờ!
- Sư tôn để lại Hồn Bài Huyết Sát Điện, sư tôn đã chết, bọn họ tất nhiên đã biết, khẳng định sẽ phái người đến tra xem tình hình.
…
Phù Không Tiên Đảo.
- Bàng Đại Khôi chết!
- Cung Đan Anh chết!
- Đoan Mộc Tùng chết!
- Sư Truyền Thanh cũng đã chết!
- Chết, chết hết!
Tại Tề Vân Điện, sắc mặt Bạch Huyễn trắng bệch, môi không ngừng run rẩy.
- Hừ, thất hồn lạc phách, dạng này của ngươi làm sao có thể độ Chân Tiên kiếp?
Ngay lúc này, một đạo bạch quang rơi vào đại điện, hiện ra một lão giả tráng kiện, cầm trong tay một cây phất trần, bộ dáng nhất phái tiên phong đạo cốt.
- Đệ tử vô năng, mong sư tôn trách phạt!
Bạch Huyễn thấy Phù Không trở về, lập tức bi thương quỳ xuống trước mặt hắn.
- Nói đi, chuyện gì?
Phù Không hỏi.
- Bàng Đại Khôi, Đoan Mộc Tùng, Cung Đan Anh, còn có Sư Truyền Thanh đều chết hết!
Bạch Huyễn trả lời.
- Cái gì?
Phù Không nghe vậy, sắc mặt chợt biến, sát cơ nồng nặc bung ra từ trên thân hắn, cuốn lên một hồi bão gió thổi qua đại điện.
- Ai giết?
- Thanh Vân Đảo.
- Thanh Vân Đảo?
- Làm sao có thể?
Phù Không lão tổ ngây người.
- Thiên chân vạn xác!
- Không chỉ có đám Bàng sư đệ bị Thanh Vân Đảo đánh chết, mới vừa không lâu có tin tức truyền đến, Huyết Vân lão tổ cũng bị Thanh Vân Đảo giết chết.
- Huyết Vân cũng chết tại Thanh Vân Đảo!
Phù Không lão tổ nghe tin, cả người đều ngây ra.
Hồi lâu, Phù Không lão tổ mới tỉnh hồn lại, sát cơ nồng nặc trên thân đã lặng yên tiêu thất không biết từ lúc nào, thay vào đó là bầu không khí ngưng trọng bao phủ đại điện.
- Ngươi cẩn thận nói rõ cho sư tôn.
- Dạ, sư tôn.
Bạch Huyễn hơi hơi khom người, sau đó kể lại mọi chuyện, từ việc Đoan Mộc Tùng trên đường đắc tội Tần Tử Lăng, bị cướp sạch, rồi hắn phái người thẳng vào sào huyệt, lại cổ động Huyết Vân Tiên Đảo phái người như thế nào.
- Thật không nghĩ tới, thật không nghĩ tới, thời gian ngắn ngủi như vậy, Thanh Vân Đảo lại trở nên cường đại như vậy.
Phù Không lão tổ nghe xong, trầm mặc hồi lâu, mới cảm khái nói.
- Sư tôn, mặc dù Thanh Vân Đảo hoàn toàn thắng lợi, nhưng thương vong của bọn họ cũng cực kỳ thảm trọng.
- Có người nói khi Tần Tử Lăng đi ra, toàn thân đều là tổn thương, khí tức tử vong trên thân không ngừng thôn phệ sinh cơ, thậm chí không thể áp chế được.
- Lúc đầu sư tôn chưa trở về, đệ tử không dám hành động khác thường.
- Không ngờ sư tôn lại trở về nhanh như vậy.
- Bây giờ chính là cơ hội ngàn năm có một, bằng không chúng ta thừa dịp hắn bệnh, đòi mạng hắn, hiện tại cử binh đánh Thanh Vân Đảo, một lần hành động diệt bọn họ, vì sư đệ trong môn mà báo thù rửa hận.
Bạch Huyễn nói, mắt thấu sát khí.
- Vi sư cũng không nghĩ lần này ra ngoài lại có vận khí tốt như vậy, sớm tìm được đồ vật mà vi sư mong muốn.
- Cho nên khi ngươi đưa tin, vi sư đã trở về, bằng không cũng không thể trở về nhanh như vậy.
Phù Không lược giải thích, sau đó vuốt râu bạc, trầm ngâm một lát rồi nói:
- Trăm chân chi trùng chết mà không cương, có thể trong thời gian ngắn như vậy, giết chết sáu vị trưởng lão của hai tiên đảo, hơn mười vị hộ pháp Địa Tiên, thậm chí Huyết Vân lão nhi cũng chết trong tay Thanh Vân Tiên Đảo, Tần Tử Lăng này khẳng định không đơn giản như ngươi tưởng!
- Vi sư hiện tại lập tức dẫn nhân mã đánh tới, e rằng cũng phải trả giá nặng nề mới có thể hạ Thanh Vân Tiên Đảo.
- Ý của sư phụ là muốn buông tha cơ hội tốt này, án binh bất động, ngồi xem Thanh Vân Tiên Đảo hồi phục?
Bạch Huyễn nghe vậy, không cam lòng.
- Thanh Vân Tiên Đảo qua chiến dịch này, thương vong thảm trọng, trong thời gian ngắn không thể hồi phục quá nhanh.
- Vi sư thì khác.
- Lần này trở về, chính là muốn ngồi vào vị trí Trấn Tây Tướng Quân.
- Một khi có chút thời gian, vi sư ngồi vững vị trí Trấn Tây Tướng Quân, binh mã sẽ lớn hơn rất nhiều.
- Hơn nữa lần này vi sư được đại cơ duyên, độ Phong Hỏa Kiếp đã trở nên dễ dàng hơn.
Một khi vi sư vượt qua Phong Hỏa Kiếp, chính là Chân Tiên nhị phẩm, lúc đó suất lĩnh đại quân Bình Tự Tây Thành, quét ngang Thanh Vân Tiên Đảo thì có khó khăn gì?
- Chúc mừng sư tôn!
Bạch Huyễn nghe nói Phù Không độ Phong Hỏa Kiếp dễ dàng, mừng rỡ, vội vã chắp tay chúc mừng.
- Trừ nguyên nhân đó, vi sư hiện tại không muốn đánh Thanh Vân Tiên Đảo, còn muốn mượn đao giết người.
Phù Không nói.
- Mượn đao giết người?
Bạch Huyễn ngạc nhiên, lập tức nghĩ ra điều gì, buột miệng nói:
- Chẳng lẽ Huyết Vân lão tổ thật sự có chút địa vị?
- Cách chúng ta ba nghìn vạn dặm có một khu vực gọi là phúc địa Độ Thiên Sơn, tài nguyên phong phú, hơn phúc địa Bình Tự Sơn chúng ta không ít.
- Tại phúc địa Độ Thiên Sơn có ba thế lực lớn, trong đó một thế lực là Huyết Sát Điện.
- Huyết Sát Điện có bảy vị điện chủ Chân Tiên, Huyết Vân chính là bài danh cuối cùng của Thất Điện Chủ.
- Không biết chuyện gì xảy ra, Huyết Vân cùng các điện chủ khác mâu thuẫn, dẫn người rời phúc địa Độ Thiên Sơn, đến phúc địa Bình Tự Sơn phát triển.
- Cách xa nhau, mâu thuẫn dần nhạt đi.
- Về sau Huyết Vân có ý định trở về Huyết Sát Điện, nhưng không nỡ bỏ cơ nghiệp, thêm khúc mắc năm đó không thể hoàn toàn tiêu thất, cuối cùng vẫn ở lại.
- Mặt nam hải vực do Vưu Hồng Linh quản chế, Vưu Hồng Linh không dễ giết, vậy vì sao nàng lại bỏ qua cho ác bá như Huyết Vân, chính là vì kiêng kỵ Huyết Sát Điện.
- Hiện tại Huyết Vân bị Thanh Vân Đảo giết, Huyết Sát Điện còn lại sáu vị điện chủ, một khi biết, làm sao có thể từ bỏ, khẳng định phái người đến hưng sư vấn tội.
- Hắc hắc, đến lúc đó không cần vi sư động thủ, Thanh Vân Đảo sẽ tự rơi vào kết cục đảo vong người mất.
- Thì ra là thế, sư tôn tính toán không bỏ sót, thật sự cao minh!
Bạch Huyễn nghe vậy, bừng tỉnh đại ngộ, vội vàng nịnh bợ.
Động phủ Ngũ Hành Sơn.
Bên hồ đình viện Tử Trúc Hiên.
- Ngươi nói Huyết Vân lão ma có bối cảnh khác?
Tần Tử Lăng nhẹ nhàng chuyển động chén trà trong tay, mặt lộ vẻ ngưng trọng.
Sau lưng hắn, Hạ Nghiên nhẹ nhàng xoa bóp bả vai cho hắn.
Đứng trước mặt Tần Tử Lăng là Hùng Hiểu Lực.
Hùng Hiểu Lực, một người gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, vóc dáng thấp có chút giống Bao Anh Tuấn, hộ pháp của Huyết Vân Tiên Đảo.
Ban đầu, hắn chỉ là một Địa Tiên ở cảnh giới Tiên Anh trung kỳ.
Sau khi được Tần Tử Lăng thu phục, hắn thể hiện tâm chí kiên định và tiên lực hùng hậu, có hi vọng đạt đến cảnh giới Tiên Anh hậu kỳ.
Tần Tử Lăng ban thưởng cho hắn một viên Vô Trần Tiên Đan thượng phẩm.
Hùng Hiểu Lực không phụ lòng Tần Tử Lăng, bây giờ đã đạt đến cảnh giới Địa Tiên Tiên Anh hậu kỳ.
Trong số các hộ pháp của Huyết Vân Tiên Đảo, Hùng Hiểu Lực là một nhân vật có vị trí cao, nắm giữ nhiều bí mật.
Mấy ngày trước, hắn sử dụng Vô Trần Tiên Đan và bế quan tu hành.
Hôm nay, phá quan mà ra, biết được Tần Tử Lăng đã tiêu diệt Huyết Vân lão tổ, liền vội vã đến bái kiến.