Chương 752 Thu phục
Xem như thế đi!
Tần Tử Lăng rất nhanh gật đầu.
Nếu không vì mảnh vụn Cửu Long Thần Hỏa Tráo, hắn cũng sẽ giết Câu Hoàn vì Trì Thải Châu, chỉ là không vội vã như vậy.
Vì thế, câu trả lời khẳng định cũng không phải nói dối.
- Vậy ta cũng buông ra Nê Hoàn Cung, dùng thần hồn cúng bái ngươi, từ nay về sau chỉ nghe lệnh ngươi!
Mộ Dung Sở có được đáp án khẳng định, quyết định nhanh chóng nói.
Tần Tử Lăng nghe vậy, nhìn Mộ Dung Sở với ánh mắt thêm phần hân thưởng.
- Trách không được ngươi có thể kinh doanh Thông Linh Các tốt như vậy.
- Ngươi là một nữ nhân quả quyết và thông minh!
Tần Tử Lăng nói, tay sờ lên cằm, mặt lộ một tia khó nói:
- Kỳ thực ta không thích để người dùng thần hồn bái ta, hoàn toàn chịu khống chế của ta!
- Có những việc bất đắc dĩ mới phải làm.
- Giống như Thất Thải, loại nữ nhân như nàng, ta muốn thu phục phải khống chế hoàn toàn, nếu không bản tính nàng không dời, giết người lung tung, hoặc cắn ngược lại ta, nuôi hổ gây họa.
- Ngươi không giống vậy, ngươi làm ăn, dựa vào kinh doanh Thông Linh Các nuôi sống mình cùng thủ hạ, ta chưa từng nghe qua ngươi có việc ác gì, không có thù oán với ta.
- Nếu ép buộc ngươi bái ta, hoàn toàn chịu khống chế của ta, đây sẽ làm trái nguyên tắc của ta.
- Nhưng nếu không như thế, vạn nhất ngươi tiết lộ tin tức của ta, ta và người của ta sẽ đại họa lâm đầu.
- Cho nên, ta nghĩ chúng ta có thể áp dụng một biện pháp điều hòa.
- Ngươi mở rộng Nê Hoàn Cung, để thần hồn của ta vào nhìn trộm, ngươi không cần bái ta.
- Thần hồn ngươi trước mặt ta thì không thể nói dối.
- Ta chỉ cần xác định ngươi không có ý bán đứng ta, ta sẽ thả ngươi đi.
- Tuy nhiên, thần hồn ta tiến vào Nê Hoàn Cung, nhìn trộm thần hồn của ngươi, nhiều bí mật sẽ bị lộ, hy vọng ngươi hiểu sự khó xử của ta.
Mộ Dung Sở nghe vậy, định thần nhìn Tần Tử Lăng, ánh mắt vô cùng phức tạp, người khác không thể nhìn thấu ý gì.
- Đa tạ Tần tiên nhân, vậy ta sẽ thả ra Nê Hoàn Cung.
Hồi lâu, Mộ Dung Sở mở miệng nói, cũng thả ra Nê Hoàn Cung.
Tần Tử Lăng gật đầu, ngón tay chỉ tại mi tâm của Mộ Dung Sở.
Thần hồn của Địa Tiên đã mạnh mẽ hơn, nhưng vì đã qua thời cơ xuất khiếu, thần hồn và thân thể dung hợp, vô pháp tách ra, lúc này mới không thể xuất khiếu.
Tuy nhiên, Địa Tiên tu có Tiên Anh, Tiên Anh thuộc về thân thể và thiên địa, thần hồn có thể trốn vào Tiên Anh, mượn Tiên Anh phóng thần niệm ra ngoài, thậm chí dùng Tiên Anh làm thể xác, mượn nó rời khỏi thân thể.
Mộ Dung Sở là Địa Tiên Tiên Anh hậu kỳ.
Thần hồn của nàng đã mạnh mẽ hơn nhiều.
Thần hồn ngồi ngay ngắn trong Nê Hoàn Cung, mây mù lượn lờ, che khuất tư thái duyên dáng.
Tần Tử Lăng muốn nhìn trộm thần hồn của nàng, mây mù không thể che lấy tư thái duyên dáng của nàng.
Thần hồn Tần Tử Lăng tiến đến, hai mắt xuyên suốt ra kim quang, Mộ Dung Sở cảm giác mình trần như nhộng trước Tần Tử Lăng.
- Bái kiến chủ nhân!
Mộ Dung Sở không chút xấu hổ, triệt hồi mây mù, thành tâm thành ý bái thần hồn kim thân của Tần Tử Lăng.
- Ngươi làm gì vậy?
Tần Tử Lăng hơi kinh ngạc.
- Chúng ta cần phải làm như vậy!
Mộ Dung Sở nói.
- Kỳ thực không cần thiết.
Rất nhiều tin tức truyền vào đầu, Tần Tử Lăng hiểu rõ, không khỏi thở dài.
- Cần thiết!
- Nếu đã gặp được cơ duyên như ngài, ta không định chừa lại đường lui!
- Ta không muốn có ngày, vì tiếc mạng mà khuất phục người khác.
- Bây giờ lạy ngài, tin ngài, bất kể tương lai thế nào, ta không còn sợ hãi!
Mộ Dung Sở nói.
Tần Tử Lăng thấy Mộ Dung Sở tâm ý đã định, bái cũng đã lạy, nên yên lặng tiếp nhận sự cúng bái của nàng, sau đó thu ngón tay về.
- Mộ Dung đảo chủ, ta vì chuyện trước đây, xin lỗi ngươi!
Thất Thải thấy Mộ Dung Sở cũng đã quy thuận dưới trướng Tần Tử Lăng, chủ động tiến lên xin lỗi.
- Bây giờ ngươi đã bái chủ nhân, về sau chúng ta cùng đồng tâm hiệp lực phục vụ chủ nhân, những chuyện cũ bỏ qua đi.
Mộ Dung Sở nói với giọng lạnh nhạt.
Chuyến ra đảo lần này của Mộ Dung Sở chỉ là để kiểm tra tình hình các hiệu buôn, nàng chỉ dẫn theo một vị chấp sự Kim Đan và một vị hộ pháp Địa Tiên.
Khi gặp nhau, yêu quái dế nhũi kia đã giết chết hai thủ hạ của nàng, Thất Thải thì dùng Thất Thải Tiên Tác bắt nàng.
Mặc dù Thất Thải có liên quan đến việc này, nhưng không trực tiếp hạ thủ, hơn nữa bây giờ cả hai đã là "cùng điện vi thần", Mộ Dung Sở quyết định bỏ qua hận thù.
- Đa tạ Mộ Dung đảo chủ.
Thất Thải cúi người nói, rồi quay lại đứng phía sau Tần Tử Lăng.
- Ta còn muốn ngủ đông một thời gian, nên bên ngươi cứ giữ nguyên như cũ, tạm thời không cần trở mặt với Phù Không Đảo.
- Tuy nhiên, sau khi trở về Khai Minh Tiên Đảo, ngươi có thể giao sự tình trong đảo cho người tin cậy xử lý, còn ngươi thì lấy lý do bế quan, sau năm ngày lặng lẽ đến Thanh Vân Tiên Đảo.
Tần Tử Lăng nói với Mộ Dung Sở.
- Dạ, chủ nhân.
Mộ Dung Sở nghe vậy, trong lòng dù có chút hoang mang, không biết Tần Tử Lăng muốn nàng làm gì ở Thanh Vân Tiên Đảo, nhưng vẫn cung kính nhận lệnh.
- Vậy được, ta đi trước.
Tần Tử Lăng gật đầu với Mộ Dung Sở, rồi cuốn lên một đoàn mây mù, mang theo Thất Thải, tiếp tục bay về hướng Thanh Vân Tiên Đảo.
Mộ Dung Sở đứng trên bình đài của Thiên Phúc Chu, cúi đầu nhìn theo đoàn mây mù rời đi, rồi mới thay đổi hướng Thiên Phúc Chu, bay nhanh về Khai Minh Tiên Đảo.
Trong mây mù, Tần Tử Lăng cảm nhận được khí tức cường đại phía sau, biểu tình bình tĩnh, nhưng trong lòng giấu đầy tâm tình.
Trước đây không lâu, để giết Câu Hoàn, dù đã tính toán kỹ lưỡng, hắn vẫn cảm thấy bất an.
Cuối cùng, dù đã giết được Câu Hoàn, nhưng rất mạo hiểm, chỉ cần một sai lầm nhỏ, hoặc chậm một chút, hắn và Tiêu Thiến đã phải "bỏ mạng giang hồ".
Đây là nhờ mảnh vụn của Cửu Long Thần Hỏa Tráo mới làm được.
Nhưng lần này, đối mặt hai vị Chân Tiên nhất phẩm, hắn không dùng đến mảnh vụn Cửu Long Thần Hỏa Tráo, chỉ trong lúc phất tay liền tiêu diệt một vị và bắt giữ một vị.
Chiến tích này, trước đây không lâu hắn còn không dám tưởng tượng.
Trong động thiên thế giới, bầu trời lại thêm một đạo cầu vồng tiên lực sáng chói.
Phía tây, huyết đầm chiếm một góc nơi đây, giờ lại phồng lên, bên trong có khí huyết sôi trào, tản ra khí tức cường đại kinh hồn.
Tứ Thủ, Viên Đại, Viên Nhị và Hùng Đại không còn ở huyết đầm, mà đã dời ra gần huyết đầm cùng Ứng Báo.
Khí tức của họ càng phát ra cường đại, nhất là Tứ Thủ, khí tức cường đại đã thẳng bức đến tổng quản Lư Ngu của Phủ Trấn Tây Tướng Quân đã chết.
Ứng Báo cũng cường đại hơn nhiều, đỉnh đầu thường có mây đen bao phủ, lôi quang lấp lóe, tản ra khí tức thiên kiếp kinh khủng, nhưng chưa đáp xuống.
- Động thiên thế giới không che giấu được hơi thở của Ứng Báo, lần này trở về, nó cũng nhất định phải độ Minh Tiên kiếp.
- Huyết đầm giờ đã hội tụ tinh huyết của ba vị Chân Tiên nhất phẩm, không biết trong Tứ Thủ và bốn vị Minh Tiên, ai sẽ trở thành Minh Tiên Tướng?
Tần Tử Lăng thầm nghĩ khi bay về Thanh Vân Tiên Đảo.
Địa Tiên Tiên Anh, sau đó là Chân Tiên, Chân Tiên phân cửu phẩm.
Minh Tiên, sau đó là Minh Tiên Tướng, cũng phân cửu phẩm.
Ít ngày sau, Tần Tử Lăng và Thất Thải lặng yên đến Thanh Vân Tiên Đảo.
Động phủ Ngũ Hành Sơn, Nhật Nguyệt Hồ bên Tử Trúc Hiên.
Tiêu Thiến nhìn thấy Tần Tử Lăng mang theo một nữ tử xinh đẹp trở về, mặt lộ vẻ nghi hoặc.
- Thất Thải, đây là thê tử của ta, Tiêu Thiến.
Tần Tử Lăng giới thiệu.
- Nô tỳ Thất Thải bái kiến chủ mẫu!
Thất Thải liền vội vàng tiến lên quỳ một chân trên đất bái kiến, trong lòng thầm giật mình.
Nàng là Chân Tiên, nhận biết nhạy cảm.
Tại khoảng cách gần như vậy, nàng có thể mơ hồ cảm giác được trong cơ thể Tiêu Thiến phảng phất cất giấu một ngọn núi lửa.
Không bạo phát thì thôi, một khi bạo phát, đó chính là long trời lở đất, chính nàng sẽ không thể ngăn cản được.