← Quay lại trang sách

Chương 754 Không biết đại trưởng lão cái này tới có gì quý sự?

Cái này gọi là Vô Trần Tiên Đan, ngươi chỉ cần cải tà quy chính, tận tâm tận lực giúp ta làm việc, ta sẽ không tiếc mấy loạn đan dược này với ngươi.

Tần Tử Lăng nhàn nhạt nói.

- Chủ nhân yên tâm, nô tỳ nhất định vì chủ nhân cúc cung tận tụy!

Thất Thải nghe vậy chấn động, lòng đập mạnh, vẻ mặt nghiêm nghị nói.

Nàng dù có tu vi cường đại, nhưng luôn thiếu tài nguyên tu hành, phải đi cướp đoạt.

Tuy vậy, nàng thường chỉ dám hạ thủ với Địa Tiên Tiên Anh.

Cấp bậc Chân Tiên, nàng không dám tùy tiện xuất thủ.

Vì thế, số lượng tài nguyên cướp được không ít, nhưng phẩm chất cao cấp thì rất ít.

Vô Trần Tiên Đan chính là lấy tiên lực tinh hoa suốt đời của Địa Tiên Tiên Anh luyện chế mà thành, Địa Tiên Tiên Anh không thể nắm giữ loại tiên đan này, ngay cả Chu Tuấn lợi hại như vậy, cũng không có loại tiên đan này.

Bởi vì Tam Muội Chân Hỏa của hắn không thể hoàn toàn luyện hóa lạc ấn trong tiên lực của Địa Tiên Tiên Anh, hắn cũng không có thuật luyện đan cao siêu để luyện chế Tiên Anh thành đan.

Nếu không, Chu Tuấn cũng khó mà kháng cự được lòng tham, làm ra chuyện giết người đoạt anh.

Nuốt một viên Vô Trần Tiên Đan, tương đương với việc cướp lấy tiên lực suốt đời của một Địa Tiên, không có bất kỳ di chứng.

Dĩ nhiên cướp đoạt và hấp thu luyện hóa chuyển thành mình dùng là hai chuyện khác nhau, cuối cùng có thể sử dụng được bao nhiêu thì cũng phải giảm bớt nhiều, có được một nửa cũng đã là rất nhiều.

Nhưng dù vậy, vẫn rất đáng kinh ngạc!

Tần Tử Lăng nhờ cơ duyên xảo hợp có được mảnh vụn Cửu Long Thần Hỏa Tráo, lại thành công tế luyện, đánh thức Hỏa Long không biết sống bao lâu, mới có thể mượn mảnh vụn Cửu Long Thần Hỏa Tráo, luyện hóa Tiên Anh của Địa Tiên thành Vô Trần Tiên Đan.

Dựa vào mảnh vụn Cửu Long Thần Hỏa Tráo có công năng "luyện đan" này, Tần Tử Lăng cùng Tiêu Thiến, còn có đệ tử Vô Cực Môn mới có thể đột nhiên tăng mạnh trong mấy năm này.

Bằng không nếu như tiến hành dần dần như lúc ở Đại Tần Quốc, dù Tần Tử Lăng có thiên phú dị bẩm cũng không thể quật khởi nhanh như vậy

Cho nên, Vô Trần Tiên Đan đối với Thất Thải mà loại tiên đan siêu cấp quý hiếm.

Hiện tại Tần Tử Lăng cho nàng một viên, còn nói về sau còn có, sao không làm Thất Thải kinh ngạc và kích động?

Thậm chí hiện tại, tâm lý Thất Thải cũng bắt đầu may mắn vì đã bái Tần Tử Lăng làm chủ, cho rằng đây là đại cơ duyên của mình.

Vân Tây Ngô thấy Thất Thải quỳ một chân trên đất tỏ vẻ trung thành, gọi Tần Tử Lăng là chủ nhân, tự xưng là nô tỳ, trong lòng suýt chút nữa muốn nhảy ra khỏi cổ họng.

Lúc trước, khi Tần Tử Lăng giao phó nàng dàn xếp Thất Thải, nàng còn tưởng rằng vị Thất Thải cô nương này không khác gì những người khác.

Sau đó, khi Tần Tử Lăng gọi lại Thất Thải, Vân Tây Ngô mới biết, Thất Thải cô nương dĩ nhiên là một vị Chân Tiên!

Chân Tiên a!

Tại phúc địa Bình Tự Sơn, đây tuyệt đối là nhân vật đứng đầu, ai mà không cao cao tại thượng?

Trước kia, Vân Tây Ngô không dám nghĩ đến, chỉ có phần ngưỡng mộ núi cao.

Nhưng bây giờ, người quỳ trước mặt chưởng giáo lão gia nhà mình lại là một vị Chân Tiên!

Toàn bộ phúc địa Bình Tự Sơn cùng phụ cận một triệu dặm hải vực, chỉ có Chu Tuấn đại vương mới có tư cách nắm giữ thủ hạ Chân Tiên.

Nhưng bây giờ chưởng giáo lão gia nhà mình cũng có một vị thủ hạ Chân Tiên.

Vân Tây Ngô chỉ nghĩ thôi, tim đập đã không nhịn được nhanh hơn.

- Được rồi, đi thôi.

Tần Tử Lăng phất tay nói.

- Dạ, chủ nhân!

Thất Thải đứng dậy, rồi cùng Vân Tây Ngô rời khỏi Tử Trúc Hiên.

- Ngươi cùng ta đến Thương Vân Cung một chuyến.

Sau khi Thất Thải cùng Vân Tây Ngô rời khỏi, Tần Tử Lăng nói với Tiêu Thiến.

- Ừm, Trì Thải Châu là mẫu thân của Liên Trường Phong, hiện tại nếu đã trở về, ngươi là sư phụ của hắn, về tình về lý đều cần phải đi gặp nàng một lần.

Tiêu Thiến gật đầu.

Nói xong, hai người liền rời khỏi Tử Trúc Hiên.

- Mấy ngày ta không ở đây, có chuyện gì phát sinh không?

Tần Tử Lăng hỏi.

- Thanh Vân Tiên Đảo bên này không có chuyện gì phát sinh, tất cả như cũ, thỉnh thoảng có một số người ở bên ngoài ghé nhìn trộm, nhưng có Âm Dương Ngũ Hành Trận che lấp Liên Thiên Sơn Mạch, bọn họ không nhìn thấy gì, ta cũng mặc kệ bọn họ.

- Ngược lại, tại phúc địa Bình Tự Sơn xảy ra một đại sự.

Tiêu Thiến trả lời.

- Ừm?

- Có tin tức truyền tới, nói Chu Tuấn đã quyết định bổ nhiệm Phù Không làm Trấn Tây Tướng Quân, Phù Không chẳng mấy chốc sẽ nhậm chức.

- Nếu như vậy, sợ rằng hắn sẽ khởi binh đến đây.

Tiêu Thiến nói.

- Sẽ không nhanh như vậy đâu.

- Lần trước ta giết không chỉ là Câu Hoàn, mà còn có bốn mươi tên Xích Lân Vệ và Lư Ngu dưới trướng của hắn.

- Tại Phù Không Tiên Đảo, lần trước chúng ta cũng giết rất nhiều người của hắn.

- Hiện tại, dưới trướng Phù Không lão nhi chỉ còn lại hai đệ tử thân truyền.

- Phù Không dù có ngồi vào vị trí Trấn Tây Tướng Quân, dưới trướng hắn cũng không thể điều động nhiều quân tinh nhuệ.

- Nếu hắn là người thông minh, chắc chắn sẽ không vội báo thù mà sẽ phải đợi lực lượng lớn mạnh thêm, chờ đợi Huyết Sát Điện đến, lúc đó mới tính chuyện bắt lấy Thanh Vân Tiên Đảo của chúng ta.

- Dù sao, chúng ta cũng đã giết đám người của Huyết Vân lão ma.

- Phù Không lão nhi há dám càn rỡ?

- Nhưng chúng ta vẫn cần chuẩn bị một chút.

Tần Tử Lăng nói.

- Nếu phải đến lúc đó, ngươi có nắm chắc không?

Tiêu Thiến hỏi.

- Hiện tại còn chưa thể nói chắc, phải xem Vô Cực Môn của chúng ta phát triển như thế nào, tình hình sau khi chiếm được Huyết Vân Đảo, và còn phải xem Huyết Sát Điện gửi bao nhiêu người đến, cùng thái độ của Chu Tuấn.

Tần Tử Lăng trả lời.

- Ngươi đã nói vậy, ta liền yên tâm!

Tiêu Thiến nghe vậy mỉm cười nói.

- Ngươi có lòng tin như vậy đối với phu quân của mình sao?

Tần Tử Lăng cười hỏi.

- Đó là đương nhiên!

Tiêu Thiến nói.

- Xuỵt, khiêm tốn chút, khiêm tốn một chút, bị người khác biết sẽ không tốt.

Tần Tử Lăng nghe vậy khoa trương nói.

- Ngươi nha!

Tiêu Thiến liếc mắt nhìn Tần Tử Lăng, sau đó nhịn không được mà nở nụ cười.

Trong lúc nói chuyện, hai người đã nhanh chóng đến Thương Vân Cung.

Tại lúc Tần Tử Lăng đến Thương Vân Cung, ở Khai Minh Tiên Đảo, Mộ Dung Sở đón tiếp một vị khách không mời mà đến, đại trưởng lão Bạch Huyễn của Phù Không Tiên Đảo.

- Không biết đại trưởng lão đến đây có việc gì quan trọng?

Mộ Dung Sở sai người dâng trà, hỏi.

- Nghĩ đến Mộ Dung Sở ngươi cũng đã nghe nói, sư tôn ta đã được đại vương sắc phong làm Trấn Tây Tướng Quân?

Bạch Huyễn nói với vẻ kiêu căng.

- Đúng thế.

- Đáng tiếc, trong khoảng thời gian này, ta tu hành mơ hồ có cảm ứng, gần đây muốn bế quan tìm hiểu, nên ngày lão tổ nhậm chức, ta không thể tự thân đi chúc mừng.

- Tuy nhiên, đại trưởng lão yên tâm, ta nhất định sẽ phái người chuẩn bị một phần hậu lễ đi trước.

Mộ Dung Sở nói, mặt mang vẻ áy náy.

- Ừm, xem ra tu vi của Mộ Dung Sở ngươi lại có thể đột phá, điều này thật sự là tin tức tốt a.

Bạch Huyễn nghe vậy, hai mắt sáng ngời.

- Nhận được đại trưởng lão cát ngôn, hy vọng là vậy!

Mộ Dung Sở nói.

- Kỳ thực, hôm nay ta tới đây là để mang cho ngươi một tin tốt khác.

Bạch Huyễn nói.

- Tin tức tốt gì?

Mộ Dung Sở hỏi.

- Sư tôn ta gần đây động tâm thu đồ đệ, cảm thấy ngươi là một người có tài.

Bạch Huyễn nói đến đây dừng lại, sau đó mặt mỉm cười nhìn Mộ Dung Sở.

- Đa tạ lão tổ cùng đại trưởng lão đã quan tâm, nhưng thiên tư ta ngu độn, hơn nữa đã quen buông tuồng, còn làm phiền đại trưởng lão xin lỗi một tiếng với lão tổ.

Mộ Dung Sở không cần nghĩ ngợi, từ chối ngay.

Bạch Huyễn nghe vậy hơi biến sắc mặt, trong mắt toát ra một vệt giận dữ.

Trong lòng hắn vốn tự tin, sư tôn Phù Không lão tổ được sắc phong là Trấn Tây Tướng Quân, thế lực càng thêm mạnh, thân phận càng thêm tôn quý.

Giờ đây, hắn cho Mộ Dung Sở cơ hội gia nhập, nàng phải nên mừng rỡ như điên, cúi đầu bái tạ, nhưng không ngờ nàng lại từ chối mà không cần nghĩ ngợi.

Điều này không chỉ khiến Bạch Huyễn không giữ được thể diễn, còn cảm thấy Mộ Dung Sở không biết điều!