← Quay lại trang sách

Chương 768 Cái này thật đúng là một hung ác loại người a!

Mặt trời dần lặn về phía tây, tà dương giống như máu.

Không biết từ lúc nào, Trấn Đông Tướng Quân và Trấn Bắc Tướng Quân Ngao Tú bay tới ngoại vi chiến trường.

- Chuyện gì xảy ra?

- Hắn là ai, sao lại lợi hại như vậy?

Ngao Tú đến muộn nhất, thấy Tần Tử Lăng vây khốn Tất Đằng, khiến hắn hiện ra chân thân, như thú bị nhốt trong lồng, không khỏi kinh ngạc.

- Tần Tử Lăng!

Vưu Hồng Linh trả lời.

- Hắn chính là Tần Tử Lăng!

Ngao Tú nghe vậy lại càng kinh ngạc:

- Không phải nói nửa năm trước, hắn giết Huyết Vân, toàn thân vết thương chồng chất, suýt chút nữa muốn chết sao?

- Khi đó, hắn còn có trận pháp hộ đảo, còn có những thủ hạ lợi hại như vậy, thu về cũng chỉ bù được hai vị Chân Tiên nhất phẩm...

- Nửa năm trước, ta đã nhìn lầm!

Vưu Hồng Linh bình tĩnh trả lời, nhưng trong lòng không khỏi nghiến răng.

Đến giờ phút này, với sự thông minh của mình, Vưu Hồng Linh không thể không nhận ra rằng, nửa năm trước, Tần Tử Lăng bị thương nặng đều là diễn kịch.

- Tiểu tử này có lòng dạ thật sâu a!

Đàm Vu Hạo nói.

Nửa năm trước, hắn cũng ở tại chỗ đó.

- Ngay cả hai người các ngươi cũng đều bị hắn lừa, trúng bẫy!

- Không lẽ…

Ngao Tú đột nhiên nghĩ tới một việc, buột miệng nói.

- Không có khả năng!

Vưu Hồng Linh và Đàm Vu Hạo gần như không cần suy nghĩ đã phủ định.

- Cũng phải.

Dù hắn có bản lĩnh lợi hại đến đâu, cũng không thể trong khoảng thời gian ngắn giết chết Câu Hoàn cùng bốn mươi tên Xích Lân vệ và Lư Ngu.

Ngao Tú hơi chững lại, sau đó gật đầu nói.

- Không chỉ là vấn đề bản lĩnh, giết người cũng phải có động cơ lợi ích.

- Dù hắn có loại bản lĩnh đó, giết Câu Hoàn có lợi ích gì cho hắn?

Đừng quên Câu Hoàn là Trấn Tây Tướng Quân.

Vưu Hồng Linh bổ sung.

Khi ba người đang nói chuyện, đột nhiên xa xa biển rộng xuất hiện một tia trắng.

Tia trắng đó có tốc độ cực nhanh, như một đạo tia chớp màu trắng, trong chớp mắt đã tới gần hơn mười dặm.

Lúc này, Vưu Hồng Linh mới phát hiện đó là một cơn sóng trắng cuồn cuộn, trên đầu sóng có một nam tử nguy nga cao lớn mặc kim giáp đang đứng, chính là Kim Dục, cung chủ Long Kình Cung.

Huyết Vân Tiên Đảo giáp ranh với Bích Thủy Cung, còn Bích Thủy Cung giáp ranh với Long Kình Cung.

Trước đây, khi xuất hiện Huyết Kỳ Lân Ma, ba cung chủ này từng tụ tập cùng Huyết Vân lão ma để săn bắn.

Lần này, đại chiến trên Huyết Vân Tiên Đảo quá lớn, Kim Dục nhận được tin, vội vàng cưỡi hoàng kim chiến xa chạy đến.

Kim Dục tới, nhìn thấy Tất Đằng và Cự Phủ Vệ bị nhốt trong kiếm trận, Cự Phủ Vệ đã chết hơn nửa, còn Tất Đằng hiện ra chân thân Bích Thủy Kim Tình Thú, đang bị bốn vị Nhân Tiên Pháp Thân Cảnh hậu kỳ và một tòa pháp bảo sơn nhạc vây công, trên thân đã đầy vết thương, không khỏi chấn kinh.

Nhưng rất nhanh, Kim Dục bình tĩnh lại, trong tay xuất hiện một cán phương thiên họa kích.

- Kim Cung chủ, bình tĩnh, đây là do Tất Đằng đã lập chứng từ!

Vưu Hồng Linh nhìn thấy Kim Dục tế xuất phương thiên họa kích, tay giơ lên, một mảnh lân phiến màu xanh lục trôi nổi trên không trung, nhấp nháy tia sáng, hiện ra hình ảnh Bích Thủy Kim Tình Thú.

Nhìn Bích Thủy Kim Tình Thú mở miệng nói chuyện, sắc mặt Kim Dục thay đổi liên tục, Vưu Hồng Linh lại có biểu tình vi diệu, không khỏi nhìn về phía Tần Tử Lăng.

Gia hỏa này có phải đã tính đến điểm này, nên lập giấy làm chứng!

Nếu không, trong tình huống nguy hiểm như vậy, nếu bị phủ nhận, thật sự sẽ gây nên sóng gió lớn.

Bây giờ có chứng từ rõ ràng, không lời nào để nói!

Quả nhiên, Kim Dục rất nhanh đã mang gương mặt âm trầm thu hồi phương thiên họa kích.

Hắn và Tất Đằng không có giao tình sâu sắc, nhưng đều là thủ hạ của Hắc Thủy Huyền Uy đại vương.

Hiện tại, Tất Đằng bị vây khốn, nếu hắn không biểu thị gì, sau này Huyền Uy đại vương truy vấn, hắn Kim Dục sẽ bị trách phạt.

Bây giờ nếu Tất Đằng tự tìm chết, lại lập chứng từ, Kim Dục không muốn nhảy vào nước đục này.

Hắn không ngốc, ba đại tướng quân của Hỏa Viên Quốc đều là kẻ thiện chiến.

Không nói ba tướng quân, chỉ riêng kẻ có thể giết Huyết Vân lão ma đầu, vây khốn Tất Đằng, đã không dễ chọc.

Kết thù với người như vậy, không có lợi, còn hại nhiều hơn.

Ngược lại, nếu Tất Đằng chết, hắn Kim Dục có thể nhân cơ hội thu thập Bích Thủy Cung, thật sự rất tốt.

Tần Tử Lăng thấy Kim Dục cũng tới, tựa hồ nhớ ra gì đó, mặt lộ ra lo lắng và sự quyết tâm, lớn tiếng quát:

- Toàn lực giết Tất Đằng!

Nói xong, Tần Tử Lăng trợn mắt, Tiên Anh trên đầu hắn tự đoạn một tay.

Cánh tay Tiên Anh vừa đứt, liền hóa thành tiên lực cuồn cuộn như dòng lũ lớn hướng vào Sơn Nhạc Ấn.

Sơn Nhạc Ấn đột nhiên được cung cấp lượng lớn tiên lực, lập tức phát biến hóa nguy nga cao lớn hơn, phong lôi càng thêm hung mãnh.

Mấy lần va chạm, Tất Đằng bị đụng đến ngã trái ngã phải, ánh sáng quanh người tan rã.

- Tê!

Ngao Tú hút mạnh một hơi lãnh khí, nói:

- Thật đúng là một kẻ hung ác!

- Tiên Anh tự đoạn một tay, tiên lực hao tổn cỡ này ít nhất cũng phải khổ tu hai mươi, ba mươi năm mới có thể tu luyện lại!

- Tiên Anh thụ thương không chỉ đơn giản là công lực tổn hao và khổ tu.

Vưu Hồng Linh trầm giọng nói.

- Quả thật vậy, nhưng hắn không có lựa chọn.

- Một khi nhân mã Bích Thủy Cung đến, thế cục sẽ bất lợi cho bọn họ.

- Cho nên hắn phải giết Tất Đằng trước khi nhân mã Bích Thủy Cung chạy tới!

- Tần Tử Lăng này không đơn giản, lòng dạ thâm trầm, quyết đoán!

Thiền Vu nói, nhìn Tần Tử Lăng với ánh mắt kính nể và kiêng kỵ.

Đáng tiếc, Kiếm Bạch Lâu đang cùng Hầu Lệ giao chiến kịch liệt, không thể phân tâm nhìn Tần Tử Lăng biểu diễn, cũng không nghe được đối thoại của ba người, bằng không hắn chắc chắn sẽ cười nhạt.

Cái chiêu này của Tần Tử Lăng, lúc còn ở Huyền Minh Đại Lục, hắn đã nhìn qua nhiều lần, so với lần này còn đặc sắc hơn nhiều!

Tại thời điểm Tần Tử Lăng tự đoạn một tay của Tiên Anh và uy lực của Sơn Nhạc Ấn được tăng vọt, Trịnh Tinh Hán cùng đồng bọn giống như điên cuồng, nắm chặt thần binh tấn công mạnh mẽ vào Tất Đằng.

Trịnh Tinh Hán, Bao Anh Tuấn và hai người khác đều là Nhân Tiên Pháp Thân Cảnh hậu kỳ, khi chiến đấu gần thân, bạo phát lên, chiến lực không thua kém gì chuẩn Chân Tiên.

Bốn vị chuẩn Chân Tiên điên cuồng tấn công cùng với mấy vị Nhân Tiên, uy lực của họ không thua kém gì một vị Chân Tiên nhất phẩm khi liều mạng.

Tất Đằng lập tức rơi vào tình thế nguy hiểm hơn bao giờ hết.

Ngay lúc đó, một sợi giây thừng từ Tần Tử Lăng bay ra.

Đây chính là Khốn Tiên Tác, nhưng hiện tại lại có thêm thất thải hà quang.

Thất Thải là hậu duệ của Thất Thải Thiên Chu, có thể phun ra Thất Thải Thiên Chu.

Tần Tử Lăng đã thu phục Thất Thải, lấy toàn bộ Thất Thải Thiên Chu và nhờ Hỏa Long luyện vào Khốn Tiên Tác.

Hiện tại, Khốn Tiên Tác gần đạt đến tiên khí trung phẩm.

Khốn Tiên Tác như linh xà chui vào Cửu Đỉnh Hỏa Nha Kiếm Trận, rất nhanh đã ẩn nấp đến gần Tất Đằng.

Khi Tất Đằng đang đối mặt với nguy hiểm, đột nhiên cảm nhận được một lực lượng mạnh mẽ từ bốn phía đang áp bức tới.

Hai mắt Tất Đằng bắn ra kim quang, thấy một sợi dây thừng thất thải giống như đại mãng xà ẩn giấu trong biển lửa, quay quanh hắn.

- Không tốt!

Tất Đằng kinh hãi, biết rằng nếu bị loại công năng này của tiên khí quấn quanh, hắn sẽ xong đời.

Hắn muốn tự đoạn Tiên Anh để thoát thân, nhưng đúng lúc đó, một đạo lôi điện từ Sơn Nhạc Ấn đánh xuống, khiến hắn tê dại trong một khoảnh khắc.

Lợi dụng khoảnh khắc này, Khốn Tiên Tác như đại mãng xà siết chặt Tất Đằng, cắn giết không ngừng.

Khốn Tiên Tác không chỉ trói buộc thân thể Tất Đằng mà còn có vô hình chi lực nhập vào cơ thể, buộc chặt Tiên Anh của hắn.

Tiên Anh của Tất Đằng cố gắng căng đứt dây thừng vô hình nhưng lúc đó Sơn Nhạc Ấn rơi xuống, khiến hắn không thể động đậy.

Trong biển lửa, Trịnh Tinh Hán giơ cao đại đao đen nhánh, chuẩn bị chém xuống cổ Tất Đằng.

Nhưng Tần Tử Lăng cảm nhận được sự sợ hãi và giãy giụa trong mắt Tất Đằng, liền dùng hỏa diễm ngưng tụ thành khuôn mặt người để ngăn lại.