Chương 770 Cái này một tay chơi được xinh đẹp a!
Đại quân Bích Thủy Cung mới tỉnh hồn lại, lập tức tán ra, hình thành một vòng vây lớn, vây lấy chiến trường.
Huyết Vân Tiên Đảo bị bức lui trở lại chiến trường ban đầu, không ngoại lệ cả hai cánh nhân mã trên Huyết Cốt và Huyết U.
Về phần Hầu Lệ và Loan Sĩ Dung, lúc này đã bị nhìn chằm chằm, cũng bị bức phải rút lui, không thể trốn thoát.
- Cảm ơn Tất cung chủ hỗ trợ, về sau chúng ta sẽ là hàng xóm tốt.
- Bất quá bây giờ ta vẫn không thể thả ngươi đi, cho nên chỉ đành tạm thời để cho ngươi chịu thiệt một lần.
Tần Tử Lăng cười mỉm nói với Tất Đằng, rồi chín con Hỏa Nha bắt đầu khép lại.
Rất nhanh, nhân mã của Huyết Vân Tiên Đảo bị vây trong Cửu Đỉnh Hỏa Nha Kiếm Trận.
Bên trong đại trận còn có ba mươi chín người Kiếm Bạch Lâu, liệt diễm đằng đằng.
Trừ Tất Đằng, dựa vào một đôi kim tình còn có thể nhìn ra một ít tình huống, xa xa đám Vưu Hồng Linh chỉ có thể thấy bóng người lay động trong biển lửa, đang tiến hành một trận chém giết ác liệt.
- Tất cung chủ, người của ngươi hiện tại có thể về rồi.
Tần Tử Lăng nhàn nhạt nói.
Tất Đằng "bất đắc dĩ" hướng về phía mấy vị Địa Tiên dẫn đầu, phất tay nói:
- Đều trở về đi.
- Cung chủ!
Một vị Địa Tiên Tiên Anh hậu kỳ nhìn thoáng qua Tần Tử Lăng, không cam lòng nói.
- Bản cung nói các ngươi trở về, các ngươi liền trở về!
Tất Đằng đột nhiên nổi giận nói.
- Tuân lệnh!
Chúng tiên đành chắp tay nhận lệnh.
Rất nhanh, nước biển tách ra, đại quân chui vào nước biển mà biến mất.
Sau đó, nước biển hợp lại.
Hạo hạo đãng đãng đại quân biến mất không còn thấy bóng dáng, như chưa từng xuất hiện.
Nhìn hạo hạo đãng đãng đại quân Bích Thủy Cung biến mất không còn thấy bóng dáng, mà đại trận của Huyết Vân Tiên Đảo bị vây trong kiếm trận, biểu tình của đám người Vưu Hồng Linh lập tức trở nên phức tạp.
- Đây là một kế hay!
Ngao Tú nói.
- Đúng vậy, nếu như hắn giết Tất Đằng, đại quân Bích Thủy Cung khẳng định sẽ báo thù cho Tất Đằng, hắn sẽ phải đối mặt với hai chi đại quân.
- Hiện tại hắn giữ lại Tất Đằng không giết, tương đương với đã khống chế đại quân Bích Thủy Cung!
- Hiện tại đại quân Bích Thủy Cung thối lui, đại quân Huyết Vân Đảo bị nhốt trong kiếm trận, trận pháp hộ đảo không có thể phát huy bất cứ tác dụng gì, một trận chiến này lại không có gì đặc sắc nữa.
Vưu Hồng Linh nói.
- Trận chiến này đã kết thúc, ta thấy Phù Không sẽ phải nhức đầu.
Ngao Tú nói.
- Không chỉ có Phù Không đau đầu, ta thấy Vưu tướng quân còn đau đầu hơn.
Đàm Vu Hạo nói.
- Đừng quên địa vị của Huyết Vân, người của Huyết Sát Điện còn chưa tới, nói những thứ này vẫn còn quá sớm.
Vưu Hồng Linh nói.
- Không sai, Huyết Sát Điện mới là khảo nghiệm lớn nhất của hắn, cũng không biết lần này Huyết Sát Điện cử vị điện chủ tới, còn tới mấy vị?
Tầm nửa ngày sau, trong kiếm trận, biển lửa trở nên bình tĩnh hơn rất nhiều.
Hỏa Đỉnh to lớn dần dần dịch chuyển lại gần Huyết Vân Tiên Đảo, sau đó rơi vào bên trên Huyết Vân Tiên Đảo.
- Chiến đấu đã kết thúc!
Ánh mắt Vưu Hồng Linh phức tạp nói.
Một phương diện, Huyết Vân Tiên Đảo là ma môn, nàng đã sớm cực kỳ bất mãn.
Nhưng phía sau Huyết Vân có Huyết Sát Điện làm chỗ dựa, nàng khá là kiêng kỵ, cho nên nàng vẫn hy vọng Tần Tử Lăng có thể thắng lợi.
Mặt khác, lần này Tần Tử Lăng biểu hiện có điểm quá chói mắt, nàng lo lắng sau này sẽ xuất hiện "giọng khách át giọng chủ", nàng vô pháp quản thúc được hắn.
Đương nhiên, lo lắng những thứ này vẫn có chút sớm vì Huyết Sát Điện chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.
- Đã kết thúc!
Đàm Vu Hạo gật đầu, hai mắt nhìn trên không, bên người Tần Tử Lăng có một con Bích Thủy Kim Tình Thú đang bị trấn áp.
- Ba vị tướng quân, hôm nay còn rất nhiều sự tình phải xử lý, thứ cho ta không thể chiêu đãi ba vị tướng quân, ngày sau tất sẽ đến nhà bái phỏng để thỉnh tội.
Tần Tử Lăng đứng từ xa chắp tay đối với ba người Vưu Hồng Linh.
Ánh mắt ba người phức tạp nhìn thoáng qua biển lửa bên trên Huyết Vân Tiên Đảo.
Lòng họ biết rõ, trận chiến này, Tần Tử Lăng đãhoàn toàn thắng lợi, bên trong rốt cuộc tình huống gì, có bao nhiêu thu hoạch, chắc chắn là không muốn để cho bọn họ biết được.
Nhưng cái này cũng bình thường.
Đến thời điểm hiện tại, Tần Tử Lăng đã hoàn toàn có tư cách làm như vậy.
- Không sao cả, Tần đạo hữu cứ việc xử lý sự tình trước,
- Sau hai mươi ngày, ta ở Phủ Trấn Nam Tướng Quân chờ ngươi!
Vưu Hồng Linh nói.
- Tướng quân có lệnh, sao dám không theo?
- Sau hai mươi ngày, Tần mỗ tất sẽ đến Phủ Trấn Nam Tướng Quân bái kiến tướng quân.
Tần Tử Lăng chắp tay nói, thái độ khiêm tốn.
- Tốt, vậy thì sau hai mươi ngày nữa gặp lại.
Vưu Hồng Linh thấy Tần Tử Lăng có thái độ khiêm tốn, thật là tôn kính vị “phụ mẫu quan" như nàng, tâm tình ngược lại khá hơn nhiều.
Nếu Tần Tử Lăng tự cao cường đại, tính cách ngạo mạn, không đem nàng để vào mắt, đối với Vưu Hồng Linh mà nói mọi chuyện sẽ không dễ nói chuyện.
Nói xong, ba người Vưu Hồng Linh hơi hơi chắp tay với Tần Tử Lăng, mỗi người phân ba phương hướng rồi bay khỏi.
- Tần đạo hữu, có thể nể mặt Kim Dục ta, thả Tất Đằng cung chủ?
Kim Dục vốn cũng muốn rời đi vào lúc đó, nhưng cuối cùng vẫn do dự một chút, chắp tay đối với Tần Tử Lăng, nói.
- Lúc đầu Tần mỗ còn muốn giam Tất Đằng thêm một đoạn thời gian, chờ ta bố trí mọi chuyện trên đảo, rồi mới thả Tất Đằng rời đi.
- Như vậy, cho dù sau đó Bích Thủy Cung muốn tới trả thù, ta cũng không sợ.
- Nhưng hôm nay, nếu Kim đạo hữu đã cầu tình, hơn nữa xưa nay ta cũng kính ngưỡng uy danh của Huyền Uy đại vương, nếu bây giờ giam Tất Đằng không thả, cũng là bất kính đối với đại vương.
Tần Tử Lăng nghe vậy trả lời.
Nói xong, Tần Tử Lăng rất dứt khoát thu hồi Sơn Nhạc Ấn cùng Khốn Tiên Tác.
Kim Dục thấy mình lại có mặt mũi lớn đến vậy, không cần suy nghĩ liền thả Tất Đằng, khiến hắn thẫn thờ hồi lâu.
Hắn không ngờ mặt mũi mình lại lớn đến mức chỉ một câu nói có thể khiến Tần Tử Lăng, người vừa đại sát tứ phương, thả Tất Đằng, một Chân Tiên nhất phẩm.
Hơn nữa, Tần Tử Lăng còn nói, việc giam giữ Tất Đằng là để đảm bảo an nguy cho Huyết Vân Tiên Đảo sau khi chiếm lĩnh.
Hiện tại, chỉ vì một câu của Kim Dục, hắn lại thả Tất Đằng.
Mặt mũi này thật quá lớn!
Hồi lâu sau, Kim Dục cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, nói:
- Đa tạ Tần đạo hữu, ngươi yên tâm.
- Hôm nay ngươi bán cho ta mặt mũi, thả Tất Đằng, ta hứa trong vòng năm năm, nếu Bích Thủy Cung dám phạm Huyết Vân Tiên Đảo, ta nhất định đứng về phía ngươi.
Tần Tử Lăng cười nói:
- Hôm nay, Bích Thủy Cung xảy ra chuyện, ngươi là người đầu tiên chạy tới.
- Hơn nữa, trong tình huống này, ngươi không ngại chọc giận ta, cũng muốn mở miệng cầu tình cho Tất Đằng, cho thấy ngươi là người trọng tình nghĩa.
- Ta Tần Tử Lăng rất thưởng thức những người trọng tình nghĩa, vì vậy, lời của người khác ta không nhất định tin, nhưng Kim đạo hữu, ta tuyệt đối tin tưởng.
Nói đến đây, Tần Tử Lăng dừng lại, ánh mắt chuyển hướng về phía Tất Đằng:
- Tất cung chủ, dù ngươi có phục hay không, hôm nay coi như không đánh không quen.
- Ta khuyên ngươi nên sáng suốt hơn, giống Kim đạo hữu, ngươi nên kết giao nhiều hơn, còn Huyết Vân lão ma, ngươi nên tránh xa.
- Hắn tàn nhẫn, ngay cả người nhà cũng có thể hi sinh, ngươi mong hắn sẽ thật tình đối đãi bằng hữu sao?
- Ngươi vẫn vì hắn mà liều sống liều chết, thực sự không đáng.
Kim Dục nghe vậy liền tiếp lời:
- Không sai, Tần huynh nói đúng!
- Huyết Vân lão nhi kia, ta đã sớm nhìn không thuận mắt.
- Giống lần trước khi săn Huyết Kỳ Lân Ma, ta đã nói hắn không đáng tin cậy, nhưng Tất Đằng ngươi vẫn mời hắn, kết quả thế nào?
Kim Dục nhìn Tần Tử Lăng đầy thưởng thức, như hận vì đã gặp nhau muộn.
Thật sự là Tần Tử Lăng nói trúng lòng hắn.