Chương 786 Kín kẽ
Sau khi nghe xong, tâm tình Tần Tử Lăng trầm trọng.
Cửu Huyền Tông có thực lực mạnh hơn hắn tưởng nhiều.
Thậm chí từng có Đạo Tiên, chỉ là biến mất vào vạn năm trước, khiến Cửu Huyền Tông một mực suy yếu gần vạn năm.
Nhưng dù suy yếu, hiện tại Cửu Huyền Tông vẫn là một quái vật lớn không thể ngăn cản đối với Tần Tử Lăng.
- Bất kể thế nào!
- Chờ ta đứng vững tại phúc địa Bình Tự Sơn, đã không còn nỗi lo, sau đó nhất định phải đi một chuyến đến Cửu Huyền Sơn để tra rõ.
Tần Tử Lăng kiên quyết nghĩ.
Lại sau đó, Tần Tử Lăng giữ lời, cho Kỳ Duệ một cái chết thống khoái.
- Cha mẹ ta khẳng định sẽ tra ra, bọn họ sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Trước khi tắt thở, ánh mắt Kỳ Duệ thấu ra cừu hận và không cam lòng.
- Thật là một hài tử bất hiếu, ngươi thực sự nên cầu khẩn cha mẹ ngươi đừng tra được đến ta!
Tần Tử Lăng nhìn Kỳ Duệ lắc đầu liên tục, sau đó thu thi thể vào động thiên thế giới.
Thi thể thu nhập vào động thiên thế giới xong, Tần Tử Lăng mới nâng mắt nhìn về phía Kim Dục và bốn người khác.
Năm người này lúc này đang nhìn Tần Tử Lăng, trong ánh mắt lộ ra vẻ kính sợ.
- Tần huynh, khụ khụ, Tần đảo chủ...
Kim Dục mở miệng nói, không hiểu sao tâm tình có chút khẩn trương.
- Để tránh khỏi vạn nhất, chúng ta rời khỏi nơi này rồi nói sau a!
Tần Tử Lăng nói.
- Đúng!
Năm người vô ý thức hơi hơi khom người, phảng phất như Tần Tử Lăng đã thành thủ lĩnh của họ.
Tần Tử Lăng thấy năm người hướng mình khom người hơi hơi ôm quyền, hơi sững sờ, nhưng rất nhanh bật cười lớn, tách nước biển ra, một đường hướng về phía phúc địa Bình Tự Sơn mà đi.
Khi Tần Tử Lăng và đám người rời khỏi nơi xảy ra chuyện, cách bốn triệu dặm của Tử U Điện có sát khí ngút trời phóng lên cao.
Rất nhanh, có hai đạo nhân ảnh dùng tốc độ khó mà tin nổi hướng về Loạn Lưu Thâm Uyên.
Ba ngày sau, tại Loạn Lưu Thâm Uyên, Tam Đô Lĩnh.
- Ta có thể cảm giác được nơi này có khí tức Duệ nhi!
Một nữ tử trung niên nói, đôi mắt đẫm lệ.
- Ta cũng cảm thấy.
Một nam tử cao gầy chau mày, mặt lộ vẻ nghi hoặc.
- Ở đây là vùng giao giới giữa phúc địa Động Bồ Sơn và phúc địa Bình Tự Sơn.
- Những nhân vật lợi hại nhất ở đây cũng chỉ là Chân Tiên tam phẩm.
- Lần này Duệ nhi mang theo Lê Giới và tứ đại hộ pháp, cùng hai mươi bốn hộ vệ tinh nhuệ và còn yêu nô.
- Đội hình này đã đủ để miễn cưỡng chống lại Chân Tiên tam phẩm.
- Hơn nữa, mặc dù Duệ nhi cuồng ngạo, nhưng không đến mức dám va chạm với Chân Tiên tam phẩm.
- Hừ, bất kể có phải là bọn họ làm hay không, chúng ta trực tiếp đến nhà, thẩm vấn từng người.
- Ai dám không phối hợp, liền đánh tới khi hắn phối hợp!
Nữ tử trung niên nói với vẻ mặt sát khí.
- Phu nhân nói rất đúng!
Nam tử trung niên gật đầu.
Nói xong, đôi vợ chồng trung niên cẩn thận tìm kiếm tại Tam Đô Lĩnh trong Loạn Lưu Thâm Uyên, nhưng không tìm được bất kỳ manh mối nào.
Không có biện pháp, Tần Tử Lăng là Thần Tiên.
Trước khi rời đi, thần hồn của Tần Tử Lăng đã xóa hết mọi dấu vết.
Nếu không phải đôi vợ chồng trung niên có tu vi cao thâm và có quan hệ chí thân với Kỳ Duệ, e rằng họ cũng không phát hiện được khí tức của Kỳ Duệ....
Phúc địa Động Bồ Sơn, Vạn Kình Cốc.
Đây là một mảnh cự đại sơn cốc được vây quanh bởi sáu, bảy ngàn dặm ngọn núi phập phồng.
Sơn cốc và ngọn núi mọc đầy các loại hải tảo to lớn, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy những con Long Kình như núi nhỏ xuyên qua, gặm ăn hải tảo.
Những Long Kình này phần lớn chưa thành yêu, nhưng chúng là dị chủng trời sinh, lực lớn vô cùng, khí huyết dâng trào.
Mặc dù chưa thành yêu, mỗi một con Long Kình cũng có thể so với Võ Thánh hay Huyền Sư trong biển rộng.
Trong sơn cốc có xây dựng một mảnh cung điện to lớn, xung quanh có Long Kình đã tu luyện thành yêu tuần tra, tản mát ra pháp lực cường đại.
Vạn Kình Cốc chính là nơi nương thân của Vạn Thành và Vạn Phỉ.
Vạn Thành và Vạn Phỉ là huynh muội, trước kia sống trong sơn cốc này, sau đó ngẫu nhiên chiếm được đại cơ duyên, không chỉ khai linh trí tu luyện thành yêu, mà còn tu luyện đến cảnh giới Chân Tiên.
Long Kình là dị chủng trời sinh, lực lớn vô cùng, nhiều tu sĩ trong biển thích bắt bọn chúng làm thú cưỡi, kéo chiến xa, hoặc giết chóc để thôn phệ khí huyết hay luyện chế đan dược.
Vạn Thành và Vạn Phỉ tu luyện thành công, tụ tập tất cả Long Kình trong phạm vi một triệu dặm hải vực của phúc địa Động Bồ Sơn về sống trong sơn cốc này.
Lâu dần, số lượng Long Kình tăng lên, hình thành nên Vạn Kình Cốc, trở thành một thế lực lớn tại phúc địa Động Bồ Sơn.
Vạn Kình Cốc cách Loạn Lưu Thâm Uyên hơn ba mươi vạn dặm.
Sau khi rời khỏi Loạn Lưu Thâm Uyên, Tần Tử Lăng và đoàn người dưới sự dẫn đường của Vạn Thành và Vạn Phỉ đã đến Vạn Kình Cốc.
Tần Tử Lăng đứng ngoài Vạn Kình Cốc, nhìn về phía sáu, bảy ngàn dặm ngọn núi vây quanh sơn cốc to lớn, bên trong còn có đỉnh núi san sát, hạp cốc, rất đồ sộ.
Quan sát kỹ, địa hình này giống như âm dương vây quanh, Tần Tử Lăng không khỏi tán thán:
- Chỗ tốt a!
- Vạn Kình Cốc đúng là một nơi tốt, ngọn núi bao bọc là tường thành thiên nhiên, dễ thủ khó công.
- Long Kình trời sinh lực lớn, nơi này tại phúc địa Động Bồ Sơn có ảnh hưởng mạnh mẽ hơn Long Kình Cung rất nhiều.
- Long Kình Cung của ta là rắn rồng hỗn tạp, không có nhiều Long Kình.
Kim Dục nói.
- Vì sao Long Kình Cung không có nhiều Long Kình?
Tần Tử Lăng hỏi.
- Bởi vì trước kia Long Kinh Tộc ở phúc địa Bình Tự Sơn bị vây quét giết chóc, số lượng cực kỳ thưa thớt.
Kim Dục trả lời.
- Tần đảo chủ, chúng ta vào Vạn Kình Cốc rồi nói sau.
Vạn Thành nói.
- Cũng tốt!
Tần Tử Lăng gật đầu.
Đoàn người rất nhanh vào Vạn Kình Cốc.
Trong cốc, Long Kình nhìn thấy Vạn Thành và những người khác tiến đến, liền giống như nhìn thấy vương giả trở về, nhao nhao dừng lại và cúi đầu tôn kính.
Bên trong Vạn Kình Cốc, những binh sĩ Long Kình tuần tra quanh cung điện nhìn thấy hai vị cốc chủ cùng năm người Kim Dục vây quanh một thanh niên mặc thanh y, rõ ràng là người thanh niên này được tôn sùng.
Trong lòng mỗi người đều khiếp sợ, không biết lai lịch của người thanh niên kia là gì.
Vào trong Cự Kình Điện, Vạn Thành và Vạn Phỉ kiên quyết không chịu ngồi vào vị trí cốc chủ, mà nhường cho Tần Tử Lăng.
Tần Tử Lăng không thể từ chối, đành phải ngồi vào vị trí chủ tọa, trong khi Vạn Thành, Vạn Phỉ, Kim Dục, Tất Đằng và Cù Hiệu ngồi ở hai bên trái phải.
Sau khi mọi người ngồi xuống, các tôi tớ bày lên tiên nhưỡng và các loại linh quả.
Khi tôi tớ đã dọn xong, Vạn Thành vẫy tay ra hiệu cho họ rời đi và đóng lại cửa lớn của Cự Kình Điện.
Khi cửa lớn đã đóng, biểu tình của Kim Dục và những người khác trở nên nghiêm trọng, nhưng cũng có một chút mong đợi và hưng phấn.
Lần này săn giết Tái Di Huyết Ma, mặc dù hung hiểm tột cùng, nhưng nhờ có Tần Tử Lăng, họ đã sống sót và thu hoạch vô cùng to lớn.
Quan trọng hơn, họ đã thiết lập được mối quan hệ sinh tử với Tần Tử Lăng, một chiến lực có thể so với Chân Tiên tam phẩm.
- Lần này thu hoạch rất lớn, số mục cụ thể ta muốn thống kê sau, rồi phân chia công lao...
Tần Tử Lăng nói.
- Tần đảo chủ, xin dừng lại.
Vạn Thành đứng dậy ngắt lời.
Tần Tử Lăng ngạc nhiên nhìn Vạn Thành.
- Tần đảo chủ, nếu không có ngươi, chúng ta không ai có thể sống sót, cho nên không cần nhắc đến công lao.
Vạn Thành nói.
- Vạn cốc chủ, ngươi nói thế không đúng.
- Chúng ta là một đoàn đội, lần này có thể sống sót và tiêu diệt toàn bộ đám Kỳ Duệ, cũng là nhờ vào nỗ lực của tất cả mọi người...
- Tần đảo chủ, xin nghe ta nói hết.
Vạn Thành lại ngắt lời.
- Ừm, ngươi nói đi.
Tần Tử Lăng gật đầu.
- Công lao đã rõ ràng, so với ngươi, chúng ta không đáng kể.
- Cho nên, những thu hoạch khác chúng ta không dám đòi hỏi, chỉ là Tái Di Huyết Ma, đối với chúng ta rất trọng yếu.
- Ngươi cũng biết chúng ta mang huyết mạch thượng cổ thần thú, cần năng lượng khổng lồ cho mỗi lần đột phá.
Tái Di Huyết Ma chứa đựng năng lượng phù hợp cho chúng ta.
Nếu như Tần đảo chủ có thể phân một phần Tái Di Huyết Ma cho chúng ta theo ước định lúc trước, chúng ta sẽ rất cảm kích.
Vạn Thành nói, cúi đầu ôm quyền.