← Quay lại trang sách

Chương 804 Tuyên cáo

Đã đến kỳ hạn Phù Không cho Mộ Dung Sở suy nghĩ.

Ngày hôm đó, Bạch Huyễn lại một lần nữa dẫn người tới Khai Minh Tiên Đảo.

- Bạch tổng quản, xin dừng bước!

- Gia sư hiện đang bế quan tu hành, không tiếp bất cứ ai!

Ngay khi Bạch Huyễn vừa đến vùng ngoại vi Khai Minh Tiên Đảo, đã bị Kỷ Duyên dẫn người ngăn cản.

Mộ Dung Sở có bảy vị đệ tử thân truyền, trong đó Kỷ Duyên là người đã nhận được Vô Trần Tiên Đan rồi bước vào Tiên Anh hậu kỳ, nàng cũng là đại đệ tử đứng đầu của Mộ Dung Sở.

- Càn rỡ!

- Thân phận của Bạch tổng quản cao quý đến mức nào, sư phụ ngươi dù có bế quan tu hành cũng phải phá cửa ra tiếp đãi!

Một hộ vệ Địa Tiên đứng sau lưng Bạch Huyễn bước lên, một thanh phi kiếm từ trong cơ thể bay ra, treo trước người và chỉ về phía Kỷ Duyên, ánh kiếm lấp lánh.

- Thật là buồn cười!

Gia sư là hộ đảo tướng quân, khi nàng đang bế quan tu hành, ngay cả Trấn Tây Tướng Quân cũng không thể ép buộc nàng phá cửa ra ngoài, làm gián đoạn tu hành.

Kỷ Duyên không hề tỏ ra yếu thế, đáp lại.

- Xem ra Mộ Dung Sở quyết ý không bái nhập sư môn ta?

Bạch Huyễn mặt âm trầm, sát khí lấp lóe trong mắt.

- Sư phụ ngươi là Trấn Tây Tướng Quân cao quý, không trấn thủ Bình Tự Tây Thành, mà lại cậy mạnh bắt nạt yếu, ép buộc sư phụ ta bái vào môn hạ của hắn, sư phụ ta há lại khuất phục sao?

- Nếu Trấn Tây Tướng Quân không nhân nghĩa, không phải muốn cưỡng ép sư phụ ta bái vào môn hạ của hắn, sư phụ ta đã quyết định bái vào Vô Cực Môn!

Kỷ Duyên lớn tiếng nói, âm thanh vang dội như sấm, truyền đi rất xa.

- Muốn chết!

Bạch Huyễn nghe vậy không khỏi giận dữ, sát khí trên người phóng lên trời.

Hộ vệ Địa Tiên vừa nãy lên tiếng, không đợi Bạch Huyễn ra lệnh, phi kiếm trước người đã hóa thành một đạo kiếm quang lạnh lùng, lao về phía Kỷ Duyên.

- Ha ha, không bái vào môn hạ Trấn Tây Tướng Quân thì là muốn chết?

- Thực sự là trò cười lớn!

Kỷ Duyên cất tiếng cười to.

Thời khắc cười to, một thanh phi kiếm phóng lên trời, đối đầu với phi kiếm phá không lao tới.

- Coong!

- Coong!

Hai tiếng vang lên.

Phi kiếm của hộ vệ Bạch Huyễn bị đẩy lui, Kỷ Duyên cũng không truy sát mà thu phi kiếm lại, treo trước người, ánh kiếm lấp lánh hướng về phía Bạch Huyễn và đám người của hắn.

- Ngươi đã đột phá lên Tiên Anh hậu kỳ, nhưng ngươi nghĩ rằng với chút bản lĩnh này có thể càn rỡ trước mặt ta sao?

Bạch Huyễn quát lạnh một tiếng, một thanh trường thương phá không, như tia chớp đâm tới Kỷ Duyên.

Kỷ Duyên thấy thế, con ngươi co lại, thả ra phi kiếm lần nữa.

Hàn mang đầy trời rơi xuống, bọc lại phi kiếm, mỗi điểm hàn mang đều sắc bén mạnh mẽ, tựa hồ có thể đâm thủng hư không.

- Coong!

- Coong!

- Coong!

Tiếng kim loại chạm nhau dày đặc vang lên.

Phi kiếm của Kỷ Duyên trong nháy mắt hiện ra kiếm quang tán loạn, không ngừng lùi lại, lảo đảo trên không trung.

- Coi như ngươi là Tiên Anh hậu kỳ thì sao?

- Ta muốn giết ngươi, cũng giống như giết một con chó mà thôi!

Bạch Huyễn cười gằn, trường thương công kích càng hung mãnh hơn, như cuồng phong sậu vũ.

Kỷ Duyên biết mình không địch lại, quyết đoán hét lớn:

- Thất Túc Tướng phương tây ở đâu?

Ngay lúc đó, bảy hòn đảo phía sau hắn phóng lên sát khí như lang yên, biến hóa thành bảy vị Tinh Tú Tướng, đạp không hướng về đám người Bạch Huyễn.

Mỗi vị Tinh Tú Tướng đều có sức chiến đấu của Tiên Anh hậu kỳ.

- Nguyên lai các ngươi đã sớm đầu phục Tần Tử Lăng!

Bạch Huyễn thấy thế, trường mâu liên tục ám sát, bức lui bảy vị Tinh Tú Tướng, sau đó thu trường mâu về, ánh mắt lạnh lùng nhìn Kỷ Duyên.

Bảy vị Tinh Tú Tướng này cùng Thất Sát Kiếm Trận của Thanh Vân Tiên Đảo có chỗ giống nhau, đều biến hóa ra bảy vị sát tinh, hơn nữa uy lực to lớn, Mộ Dung Sở tuyệt đối không thể bố trí được.

- Tại sao chúng ta không thể?

- Khai Minh Tiên Đảo mở Thông Linh Các, chúng ta nhọc nhằn khổ sở luyện đan, luyện khí, lại vận chuyển đi buôn bán, kết quả Phù Không Đảo các ngươi là sư tử lớn mở miệng, rút ra lợi nhuận tám phần mười!

- Vậy mà còn chưa đủ, hiện tại ngươi còn muốn Khai Minh Tiên Đảo dâng lên toàn bộ cho Phù Không Đảo!

- Các ngươi quá tham lam, ép người quá đáng!

Kỷ Duyên lớn tiếng trách.

- Tốt, rất tốt!

- Đừng quên đây là phía tây hải vực, chưa tới phiên Tần Tử Lăng nhúng tay!

- Ta muốn xem, khi đại quân Phủ Trấn Tây Tướng Quân đến tấn công, Tần Tử Lăng có dám tới cứu các ngươi hay không!

Bạch Huyễn cười lạnh, vung tay dẫn người rời đi.

Kỷ Duyên nhìn theo đám người Bạch Huyễn rời đi, cũng cười lạnh, sau đó vung tay dẫn người trở về Khai Minh Tiên Đảo.

...

- Đã xảy ra chuyện lớn, Mộ Dung Sở tuyên bố bái vào môn hạ Vô Cực Môn!

- Cái gì?

- Nàng đây không phải là công nhiên đánh vào mặt Trấn Tây Tướng Quân sao?

- Trấn Tây Tướng Quân há lại chịu giảng hòa!

- Đúng đấy, chưởng giáo Tần Tử Lăng của Vô Cực Môn đã giết vài đệ tử thân truyền của Trấn Tây Tướng Quân, lần này Mộ Dung Sở bái vào môn hạ hắn, Trấn Tây Tướng Quân nếu nhịn được, phía tây hải vực này còn ai phục hắn?

- Nói đi cũng phải nói lại, chuyện này Trấn Tây Tướng Quân đã làm quá đáng.

- Mộ Dung Sở nhọc nhằn khổ sở mở Thông Linh Các, cho Phù Không Tiên Đảo bao nhiêu chỗ tốt.

- Trấn Tây Tướng Quân còn chưa đủ, lại muốn buộc nàng bái vào môn hạ hắn, đây không phải là chiếm đoạt sao!

- Mộ Dung Sở có chí khí, thà chết không theo, thà làm ngọc vỡ a!

- Ài!

- Theo ta, bái vào môn hạ Trấn Tây Tướng Quân cũng không phải chuyện xấu.

- Hiện tại, Trấn Tây Tướng Quân nhất định sẽ phái đại binh tấn công Khai Minh Tiên Đảo, nàng còn có thể mong đợi Tần đảo chủ tới cứu viện sao?

- Cái đó khó nói, Tần đảo chủ khi còn là Tiên Anh đã giết Huyết Vân trấn áp Tất Đằng, giờ là Chân Tiên!

- Thân phận Huyết Vân cùng Tất Đằng có thể so với Trấn Tây Tướng Quân sao?

- Tần đảo chủ dám nhúng tay, vậy thì có bất kính với đại vương!

- Huống hồ, Trấn Tây Tướng Quân là Chân Tiên nhị phẩm, thực lực không phải Huyết Vân cùng Tất Đằng có thể so sánh được.

-...

Rất nhanh, tin tức về việc Mộ Dung Sở tuyên bố bái vào Vô Cực Môn đã lan truyền khắp phía tây hải vực, như một viên đá gây nên ngàn tầng sóng, tạo ra một náo động lớn.

- Ầm!

Tại phủ Trấn Tây Tướng Quân, Phù Không nghe tin tức này, liền trực tiếp vứt chén trà trong tay xuống đất.

Sát khí khủng khiếp tràn ngập đại điện, ép tới tất cả mọi người đều câm như hến.

- Sư tôn, Mộ Dung Sở đây là công nhiên gây hấn với ngài!

- Kính xin sư tôn cho phép đệ tử lập tức triệu tập bốn đại đô úy, mệnh bọn họ điểm đủ bốn bộ binh mã, thảo phạt tấn công Khai Minh Đảo!

Bạch Huyễn quỳ một chân trên đất, cả người sát khí lẫm liệt nói.

Phù Không nghe vậy không trả lời Bạch Huyễn ngay, mà phất tay ra hiệu cho những người đứng hầu xung quanh lui ra.

Rất nhanh, mọi người toàn bộ lùi ra, chỉ còn lại Phù Không và Bạch Huyễn.

- Bốn đại đô úy nếu dễ dàng nghe lời ngươi điều hành, vi sư cũng không cần phải vội mời chào Mộ Dung Sở để bổ khuyết lực lượng của chúng ta!

Vẻ mặt Phù Không âm trầm nói.

- Sư tôn bây giờ là Chân Tiên nhị phẩm, bọn họ nếu dám không nghe điều hành, vậy thì...

Bạch Huyễn lóe lên vẻ tàn nhẫn.

- Giết hết bọn họ, trấn áp, vi sư làm Trấn Tây Tướng Quân này thì có thể chỉ huy ai?

- Hơn nữa, bốn đại đô úy, mỗi người không chỉ nắm trọng binh trong tay, mà còn có lai lịch riêng.

- Có người có quan hệ cùng Kim Ngô Tướng của đại vương, có người có giao tình cùng đô úy của các phủ tướng quân khác.

- Ngươi cho rằng nói giết là có thể giết, nói trấn áp là có thể trấn áp sao?

- Nếu thật như vậy, vi sư với thân phận Chân Tiên đi nhậm chức, vung cánh tay hô lên, bọn họ đã sớm thần phục, sao dám dương thịnh âm suy?

Phù Không nói.

- Nhưng lần này nếu không thể diệt Khai Minh Đảo, chỉ sợ bọn họ sẽ càng thêm dương thịnh âm suy!

Bạch Huyễn nói.

- Ngươi nói đúng.

- Từ khi vi sư nhậm chức tới nay, bọn họ dám dương thịnh âm suy đối với vi sư, kỳ thực do vi sư ẩn nhẫn không thảo phạt Tần Tử Lăng.

- Chỉ là vi sư ngàn tính vạn tính, cũng không tính tới Huyết Sát Điện đến bây giờ vẫn không có ai đến, và cũng không tính tới Mộ Dung Sở lại dám nương nhờ vào Tần Tử Lăng!

Phù Không nói, cả người đi qua lại trong đại điện, sắc mặt liên tục biến đổi, tựa hồ đang làm một quyết định khó khăn.

Một hồi lâu, Phù Không đột nhiên dừng chân lại.