← Quay lại trang sách

Chương 822 Long Huyết Chi ngàn năm

Phúc địa Linh Viễn Sơn, phía tây.

Một tòa cung điện khổng lồ màu đỏ sậm đứng sừng sững tại đỉnh núi cao.

Ánh tà dương đỏ quạch như máu, chậm rãi rơi vào phía sau dãy núi với những đám mây đen.

Bên trong cung điện, một nam một nữ ngồi đối diện nhau, vẻ mặt thất thần và sa sút.

Hai người này đều là Chân Tiên nhị phẩm.

Hồi lâu, họ mới dần dần vững vàng lại, kiềm chế được tâm tình kinh hoàng.

- Ngươi thu nạp nhân mã, đóng sơn môn.

- Ta sẽ lên đường đi phúc địa Bình Tự Sơn, trong bóng tối hỏi thăm và bẩm báo cho Tiêu Nhận trưởng lão.

- Những năm qua, chúng ta theo làm tùy tùng cho Tiêu Nhận trưởng lão, đã làm nhiều việc trong tối và tiến cống nhiều vật tư tu hành.

- Nếu đại ca bọn họ bị Chu Tuấn giết chết, Tiêu Nhận trưởng lão chắc chắn sẽ không ngồi yên.

Nam tử trầm giọng nói.

- Tốt!

Nữ tử gật đầu nói.

- Đây là hồn bài của ta, ngươi giữ kỹ.

- Vạn nhất ta xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ngươi trực tiếp đi tìm Tiêu Nhận trưởng lão.

- Nam tử lấy ra một khối ngọc bài đưa cho nữ tử.

Nữ tử cẩn thận thu giữ hồn bài.

Rất nhanh, nam tử một mình lặng lẽ rời khỏi cung điện, hướng về phúc địa Bình Tự Sơn mà chạy đi.

Một chiếc tiên thuyền hình dạng con thoi bay vút qua bầu trời phúc địa Bình Tự Sơn.

- Ài, bỏ lỡ cảnh tượng đặc sắc nhất rồi.

- Chuyến này đi thật vô ích, sớm biết như vậy không bằng ở lại Khai Minh Tiên Đảo để luyện binh.

Kiếm Bạch Lâu, đứng ở đầu thuyền, ngắm nhìn Bình Tự Sơn ngày càng xa, mặt đầy tiếc nuối.

Kiếm Bạch Lâu vốn cùng Tần Tử Lăng đến Bình Tự Sơn, nhưng gặp Huyết Sát Điện có quy mô tiến công lớn.

Vì Kiếm Bạch Lâu chưa phải là Chân Tiên, tham gia loại chiến đấu này vừa nguy hiểm lại có ít tác dụng, mà với tu vi của hắn, ẩn nấp trong bóng tối cũng dễ bị phát hiện.

Vì thế, Tần Tử Lăng thấy tình huống không ổn, liền đưa Kiếm Bạch Lâu vào động thiên thế giới.

Động thiên thế giới là một trong những bí mật quan trọng của Tần Tử Lăng, nên nếu không cần thiết, hắn chắc chắn sẽ không tiết lộ cho Chu Tuấn và những người khác, khiến Kiếm Bạch Lâu xuất hiện chỉ thêm bất tiện.

- Lão sư, đường sau này còn dài lắm!

Tần Tử Lăng nhìn vẻ tiếc nuối của Kiếm Bạch Lâu, nói.

- Sau này là sau này, nhưng lần này ngươi giết Chân Tiên tứ phẩm, Chu Tuấn đại vương thấy ngươi liền kết bái, cam nguyện làm tiểu đệ.

- Cảnh tượng đó thật khiến ta nhiệt huyết sôi trào!

- Ngươi nói xem, nếu khi đó ta ở bên cạnh ngươi, ngươi giới thiệu: 'Đây là lão sư của ta', chà chà, cảm giác đó...

Kiếm Bạch Lâu lộ vẻ mặt mơ mộng.

- Lão sư, hay là bây giờ ta đưa ngài về Hỏa Viên Cung một chuyến, nói là nửa đường gặp ngài, đặc biệt mang đến để Chu Tuấn biết mặt?

Tần Tử Lăng nói.

- Lời này của ngươi là có ý gì?

- Lão sư ta là loại người ái mộ hư vinh như vậy sao?

- Nhưng vi sư ngưỡng mộ Chu Tuấn đã lâu, nếu có thể gặp mặt bây giờ cũng không tệ.

Kiếm Bạch Lâu nói.

- Lão sư, ngài nói thật lòng chứ?

Tần Tử Lăng hỏi.

- Vi sư làm việc từ trước đến nay đều rất nghiêm túc.

Kiếm Bạch Lâu trả lời.

Sau đó tràng diện yên tĩnh lại.

Thầy trò hai người nhìn nhau một chút rồi đột nhiên bật cười lớn.

- Vi sư thật sự rất tiếc, không thể nhanh chóng đuổi kịp bước chân của ngươi!

Hồi lâu, Kiếm Bạch Lâu nói.

- Ta lần này có được nhiều tài nguyên, có lẽ có biện pháp tăng tốc.

Tần Tử Lăng nói.

- Nói tới tài nguyên, vi sư trong động thiên thế giới nhìn qua mà choáng váng, cầu vồng tiên lực vắt ngang bầu trời, đơn giản là không dám tưởng tượng!

Kiếm Bạch Lâu nghe vậy, hai mắt sáng ngời, cảm thán nói.

- Đúng vậy, lần này thu hoạch lớn, trước đây không dám tưởng tượng.

Tần Tử Lăng cũng cảm thán.

Tiếp đó, Tần Tử Lăng theo yêu cầu của Kiếm Bạch Lâu, kể rõ mọi chuyện xảy ra trước đó, nghe mà Kiếm Bạch Lâu vui mừng.

Đặc biệt khi nghe Tần Tử Lăng nói về biến hóa thành Huyết Vân Ma Anh, giá họa cho Huyết Sát Điện, Kiếm Bạch Lâu không ngừng vỗ tay khen ngợi.

Thầy trò vừa nói chuyện, bất tri bất giác, Xuyên Thiên Tiên Toa đã tới Vô Cực Tiên Đảo.

Động thiên thế giới.

Ngọn nguồn Long Uyên Hà, trên Tiềm Long Sơn.

Một tòa đình viện xưa cũ.

Tần Tử Lăng không lo kiểm tra đống nhẫn chứa đồ trước mặt, mà lấy ra mảnh vỡ Cửu Long Thần Hỏa Tráo.

Một Độc Nhãn Long đỏ ngầu thò đầu ra từ mảnh vỡ, hiện ra trên bầu trời đình viện, mắt nhìn xuống Tần Tử Lăng.

- Tại sao lại đánh thức ta?

Hỏa Long rất bất đắc dĩ nhìn Tần Tử Lăng.

Gần đây hắn hầu như không thu được gì, khôi phục hoàn toàn vẫn rất xa vời, nhưng thường bị Tần Tử Lăng đánh thức, không giải thích nghi hoặc, thì làm lao công.

Hắn thực sự có chút sợ việc Tần Tử Lăng đánh thức hắn.

- Khà khà, không phải làm phiền tiền bối, ta băn khoăn trong lòng, nên lần này tìm Thiên Dương Chu Thảo cho ngài.

Tần Tử Lăng nói.

- Lần trước ngươi tìm Thiên Dương Chu Thảo có phẩm chất quá bình thường, không đủ 180 cây thì đừng đánh thức ta.

Hỏa Long ghét bỏ nói.

- Được rồi, nếu tiền bối không lọt mắt Thiên Dương Chu Thảo này, ta sẽ vứt đi vậy.

Tần Tử Lăng đang nói chuyện, trong tay có một cây Thiên Dương Chu Thảo đỏ thẫm như lửa, bên trong lóe ra hào quang, trên cây có mười hai lá cây.

- Đừng, đừng!

Độc nhãn Hỏa Long vốn xem thường, muốn khép mắt lại, liền mở rộng ra, vội nói.

- Tiền bối, chỉ có một cây, không đủ nnhét kẽ răng cửa ngươi!

Tần Tử Lăng nói.

- Khụ khụ, cây này có chất lượng không tệ, chí ít bù đắp được bốn, năm trăm cây trước kia!

Hỏa Long nói.

- Một cây đã bằng bốn, năm trăm cây!

Tần Tử Lăng nghe vậy không khỏi sợ hết hồn.

Hắn biết rằng Thiên Dương Chu Thảo đã sinh trưởng 1,200 năm, dược hiệu nhất định phải mạnh hơn rất nhiều so với loại ba trăm năm, nhưng không nghĩ tới lại mạnh hơn nhiều như vậy.

- Đúng, có cây Thiên Dương Chu Thảo này giúp đỡ, cũng có thể khôi phục được ta một ít.

Hỏa Long nói.

- Tiền bối đi theo ta!

Tần Tử Lăng nói, rồi lập tức hắn và Hỏa Long đã đến phía nam động thiên thế giới, một mảnh nơi hỏa hồng.

Mảnh đất đai hoả hồng này trồng trọt một mảnh Thiên Dương Chu Thảo.

Tần Tử Lăng không muốn làm việc tát ao bắt cá ngu ngốc.

Trước tại Bình Tự Sơn, hắn đã triển khai biển máu, mượn biển máu che giấu khí tức, không chỉ lấy đi Thiên Dương Chu Thảo trong Huyền Dương Cốc mà còn mang theo cả lớp Xích Hỏa Nham Thổ thích hợp cho Thiên Dương Chu Thảo sinh trưởng.

Sau đó, hắn đưa tất cả vào phía nam động thiên thế giới và kích hoạt Địa Hỏa Mạch Lưu phía dưới.

- Đây là bao nhiêu Thiên Dương Chu Thảo!

- Hơn nữa lại còn có loại hai ngàn niên đại!

Hỏa Long trợn to độc nhãn, miệng mở lớn, có hỏa diễm cầu không ngừng rơi xuống.

- Tiền bối, ngươi xem nhiều Thiên Dương Chu Thảo như vyậ, ngươi có thể khôi phục bao nhiêu công lực?

Tần Tử Lăng hỏi.

- Nếu hấp thu hết, nghĩ rằng ta có thể giúp ngươi vây giết Chân Tiên tứ phẩm, Chân Tiên ngũ phẩm lẽ ra có thể nhốt lại trong một thời gian, nhưng không giết chết.

Hỏa Long nói, rồi đột nhiên liếc mắt nhìn bầu trời:

- Ồ, ngươi lại giết hai vị Chân Tiên tứ phẩm.

- Nếu như trước đây, ta không thể giúp ngươi luyện chế Vô Trần Tiên Đan cấp Chân Tiên tứ phẩm.

- Nhưng nếu hấp thu hết Thiên Dương Chu Thảo này, ta có thể miễn cưỡng làm được.

- Còn có Độ Ách Tiên Đan tam phẩm, nếu ngươi có thể tìm đủ dược liệu, ta hiện tại có thể giúp ngươi luyện chế.

- Quá tốt rồi!

Tần Tử Lăng không khỏi đại hỉ.

Chu Tuấn tuy rằng trời sinh dị chủng, căn cơ cường đại, nhưng độ Phong Hỏa Kiếp vẫn rất hung hiểm, nếu có Độ Ách Tiên Đan tam phẩm, cùng Vô Trần Tiên Đan, tỷ lệ thành công sẽ tăng cao.

- Ngươi không nên cao hứng quá sớm, sau này ta khôi phục cần vật hỏa dương càng nhiều hơn.

- Giống như khi các ngươi tu hành đột phá, càng về sau càng cần tài nguyên nhiều.

Chờ khôi phục lần nữa, muốn đạt đến vây giết Chân Tiên ngũ phẩm, lượng Thiên Dương Chu Thảo này vẫn còn thiếu nhiều lắm.

Hỏa Long nhắc nhở.