Chương 864 Ám kế
Lôi Tiêu kinh ngạc nhìn Tần Tử Lăng, hỏi:
- Tử Lăng ca ca, ngươi không phải nói không muốn gây thêm rắc rối sao?
- Ta chỉ nói là tạm thời không muốn ngày càng rắc rối, hơn nữa không phải chúng ta đi mà là các nhân vật ma môn của U Minh Phủ đến, mắc mớ gì đến chúng ta?
Tần Tử Lăng nhún vai nói.
Tần Tử Lăng đã sớm có ý định tận diệt Tử U Điện sau khi Phong Tử Lạc và Phan Ba đề nghị.
Chỉ là lúc đó Tứ Thủ đang độ Phong Hỏa Kiếp, cần đợi hắn trở thành Minh Tiên Tướng ngũ phẩm mới có thể ra tay không sơ hở.
Lúc đó Sở Vân Phong cũng có mặt, nên Tần Tử Lăng không tiện gọi Minh Tiên Tướng ra.
Lôi Tiêu nghe vậy, há hốc mồm, nhìn Tần Tử Lăng với ánh mắt mới mẻ, như thể hiểu thêm về hắn.
Một lúc sau, Lôi Tiêu mới giơ ngón tay cái lên, nói:
- Tử Lăng ca ca, ngươi thật là âm hiểm xảo trá, cáo già a!
- Ngươi khen ta hay chửi ta đây?
Tần Tử Lăng cười hỏi.
- Khen ngươi, tuyệt đối là khen ngươi!
- Giờ ta hiểu tại sao Hỏa Long tiền bối lại theo ngươi.
- Ngươi có thực lực, thiên phú cao, cơ duyên tốt, tuổi trẻ, làm việc lại cẩn thận.
- Nhất định ngươi sẽ trở thành đại nhân vật.
Lôi Tiêu vội nói.
- Khen ta có thực lực thì thôi, nếu thật sự có thực lực, ta cần gì phải tính toán, chỉ việc quét ngang qua!
Tần Tử Lăng nói.
Lôi Tiêu nhìn Tần Tử Lăng, không biết nói gì hơn.
Dù gì, Tần Tử Lăng chưa đến bốn mươi tuổi mà đã có hai Chân Tiên lục phẩm, còn đòi hỏi gì nữa.
…
Năm ngày sau, Xuyên Thiên Tiên Toa xuất hiện trên quảng trường Vô Cực Điện của Vô Cực Tiên Đảo.
Tiêu Thiến đã nghe tin, mang theo Hạ Nghiên cùng một số đệ tử nòng cốt đứng chờ.
Nhìn thấy Tần Tử Lăng nắm tay một nữ tử như tiên tử bước xuống tiên thuyền, Tiêu Thiến và Hạ Nghiên vội tiến lên đón tiếp.
Ấn Nhiễm Nguyệt vội vàng tránh khỏi tay Tần Tử Lăng, phi thân đến trước Tiêu Thiến và Hạ Nghiên, cúi người nói:
- Nhiễm Nguyệt gặp hai vị tỷ tỷ!
- Không cần gọi tỷ tỷ, gọi ta Tiêu Thiến là được rồi.
Tiêu Thiến mỉm cười nói, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Nàng lo lắng về tính cách của Ấn Nhiễm Nguyệt, nhưng giờ xem ra là lo xa.
Hạ Nghiên thì né sang một bên, không dám chịu lễ của Ấn Nhiễm Nguyệt.
Khi Tiêu Thiến kéo tay Ấn Nhiễm Nguyệt, Hạ Nghiên còn hành lễ nói:
- Hạ Nghiên gặp qua phu nhân.
- Hạ tỷ tỷ không nên như vậy.
- Ta đã nghe thiếu gia nói, các ngươi đều lớn tuổi hơn ta, nên các ngươi chính là tỷ tỷ.
Ấn Nhiễm Nguyệt vội vã hạ thấp người đáp lễ lại, nói.
Phong Tử Lạc và Phan Ba nhìn thấy phong chủ Huyền Đình Phong vì Tần Tử Lăng mà hạ thấp tư thái, chủ động kết giao với Tiêu Thiến và Hạ Nghiên, ánh mắt họ lại tràn đầy sự sùng bái dành cho chưởng giáo.
Điều này càng làm cho họ tin tưởng vào khả năng lãnh đạo của Tần Tử Lăng.
- Cái này không được, không được, ta sao có thể chịu nổi xưng hô tỷ tỷ của phu nhân!
Hạ Nghiên vội vã xua tay.
Tần Tử Lăng thấy ba người khiêm nhượng lẫn nhau ngay trước mặt mọi người, tuy rằng như vậy rất tốt, để hắn có mặt mũi, nhưng không thể kéo dài, nên hắn liền giơ tay lên, tạo một đám mây sương mù bao phủ lấy hắn, Tiêu Thiến, Ấn Nhiễm Nguyệt và Hạ Nghiên.
- Mọi người đều ở đây, các ngươi cũng không cần khiêm nhượng như vậy.
- Hay là, sau này Tiêu Thiến là đại phu nhân, Nhiễm Nguyệt là nhị phu nhân, Hạ Nghiên là tam phu nhân, các ngươi thấy thế nào?
Tần Tử Lăng nói.
- Ta nghe thiếu gia!
- Ta nghe lão gia!
Ấn Nhiễm Nguyệt và Hạ Nghiên lập tức vui mừng hạ thấp người nói.
- Ngươi biết Nhiễm Nguyệt trước, hay là ta làm nhị phu nhân đi.
Tiêu Thiến nói.
- Tiêu tỷ tỷ, ngươi không nên nói như vậy.
- Trên đường thiếu gia đều nói với ta về ngươi, những năm qua ngươi một mực bồi tiếp và trợ giúp thiếu gia, mới có chúng ta hôm nay.
- Trong lòng ta rất cảm kích và tôn kính ngươi, vì vậy ngươi là đại phu nhân.
- Kỳ thực đại phu nhân, nhị phu nhân, tam phu nhân, không phải chỉ là để đối phó với người xung quanh thôi sao, ta với hai vị tỷ tỷ đều như nhau, đều là người của thiếu gia, kỳ thực phân không phân to nhỏ cũng được.
Ấn Nhiễm Nguyệt chủ động kéo tay Tiêu Thiến nói.
- Ta và ngươi vừa gặp mà đã như quen lâu, sau này mọi người đều là tỷ muội, xác thực không cần phân rõ ràng như vậy.
- Vậy được, cứ theo lời ngươi nói.
Tiêu Thiến vốn là người quả quyết, thấy Ấn Nhiễm Nguyệt thật tâm đối đãi với mình, liền triệt để yên lòng, rất dứt khoát gật đầu nói.
- Ha ha, đến đây, ba vị phu nhân, ôm một cái nào, người một nhà đoàn tụ.
Tần Tử Lăng vui vẻ mở hai tay ra.
Ấn Nhiễm Nguyệt và Hạ Nghiên lập tức theo lời dùi đầu vào lòng hắn, chỉ có Tiêu Thiến bất động đứng tại chỗ.
- Còn thiếu ngươi, ngươi không tới sao?
Tần Tử Lăng nhìn Tiêu Thiến cười đắc ý.
- Hôm nay nể mặt Nhiễm Nguyệt muội muội, lời cho ngươi!
Tiêu Thiến đỏ mặt cũng đi tới.
Tần Tử Lăng ôm ba nữ nhân, trong lòng không nói ra được cảm giác thỏa mãn, cảm thấy mình đã đạt đến đỉnh cao của cuộc đời.
- Được rồi, đám cao cô tổ mẫu, sư phụ đều ở bên ngoài chờ đấy!
Tiêu Thiến nhắc nhở.
- Chưa hết thèm a, hay là tối đến chúng ta lại tiếp tục.
Tần Tử Lăng đành buông ba người ra, nói.
- Không đàng hoàng, ngươi muốn thì tìm Nhiễm Nguyệt muội muội và Hạ Nghiên đi.
Tiêu Thiến nhìn Tần Tử Lăng.
Tần Tử Lăng nhìn về phía Ấn Nhiễm Nguyệt và Hạ Nghiên.
Người trước mang chút ngượng ngùng, người sau thì mị nhãn như tơ, câu hồn phách người.
Tiêu Thiến thấy thế, ngửa đầu nhìn trời không nói gì.
Tần Tử Lăng nhanh chóng thu lại mây mù, mỉm cười nói:
- Mọi người tiến vào trong điện rồi nói sau.
…
Trong đại điện.
- Sau này, Ấn Nhiễm Nguyệt chính là nhị phu nhân của ta.
Ngồi trên vị trí chưởng giáo, Tần Tử Lăng tuyên bố.
- Chúc mừng nhị phu nhân trở về!
Mọi người vui mừng lên trước hành lễ.
Sau đó, Tần Tử Lăng mang Ấn Nhiễm Nguyệt giới thiệu với đám người Tần Kiến Mai, Kiếm Bạch Lâu, Lại Ất Noãn.
- Chưởng giáo, hôm nay nhị phu nhân trở về, chính là đại hỉ sự, ta thấy cần phải triệu tập môn nhân bày yến hội chúc mừng một phen!
Tả Nhạc lên tiếng nói.
- Theo lý mà nói là cần phải mở yến hội lớn, nhưng Nhiễm Nguyệt có thân phận không tầm thường, hiện tại còn chưa thích hợp để tiết lộ mối quan hệ thật sự của nàng và ta.
- Dù sao, việc Nhiễm Nguyệt trở về là đại hỉ sự, ta và nàng cũng nên tổ chức một tiệc cưới, không thể để nàng phải ủy khuất.
- Tả sư, hãy sai người thông báo cho các đệ tử từ hộ pháp trở lên trong môn, nếu họ có thể đến, thì tới đây trong thời gian ngắn.
- Ta cũng sẽ sai người mời các huynh đệ kết giao đến tham dự.
Tần Tử Lăng nói.
- Được.
Tả Nhạc gật đầu, sau đó hỏi:
- Hiện tại, nhị phu nhân rốt cuộc là ai?
Ngoại trừ Phong Tử Lạc, Phan Ba và Sở Vân Phong, mọi người đều tò mò mong đợi câu trả lời.
- Nàng bây giờ là phong chủ Huyền Đình Phong.
Tần Tử Lăng trả lời.
- Cái gì?
Mọi người nghe vậy đều tâm thần chấn động mạnh.
Họ không thể tin rằng, nhị phu nhân mới trở về lại là phong chủ của một trong chín Đại Huyền Phong của Cửu Huyền Tông!
Tiêu Thiến và Hạ Nghiên đều bỗng nhiên thay đổi sắc mặt.
Các nàng không ngờ rằng Ấn Nhiễm Nguyệt lại có lai lịch lớn như vậy.
- Đây chẳng phải là nói, Chu Tuấn cũng là thuộc hạ của nhị phu nhân?
Hồi lâu, Kiếm Bạch Lâu mở miệng nói.
- Đúng thế.
Tần Tử Lăng gật đầu, rồi nói:
- Thực lực bây giờ của Nhiễm Nguyệt còn hạn chế, tạm thời chỉ có thể trấn áp Chân Tiên lục phẩm, căn cơ tại Cửu Huyền Tông cũng chưa sâu.
- Vì vậy, mối quan hệ của ta và nàng tạm thời chưa thích hợp để tiết lộ ra ngoài.
- Tốt nhất là nàng tiếp tục làm phong chủ Huyền Đình Phong, còn Vô Cực Môn chúng ta thì tiếp tục phát triển thực lực trong bóng tối.
- Như vậy, nếu có biến số gì xảy ra, chúng ta cũng không trở nên không có đường xoay sở.
Thanh âm của Tần Tử Lăng vang vọng trong đại điện, khiến cả tòa đại điện lặng ngắt.
Ngoại trừ Phong Tử Lạc, Phan Ba và Ấn Nhiễm Nguyệt, những người còn lại đều cảm thấy một luồng hơi lạnh từ phía sau lưng.
Ban đầu, họ thấy Ấn Nhiễm Nguyệt có khuôn mặt thanh tú đẹp đẽ, đối nhân xử thế khiêm tốn lễ độ, chủ động nhận Tiêu Thiến và Hạ Nghiên làm tỷ tỷ.
Họ cảm nhận được khí tức của nàng là Chân Tiên nhất phẩm, tưởng rằng nàng là một vị Chân Tiên nhất phẩm mà chưởng giáo khó khăn tìm về.
Hiện tại, Tiêu Thiến và Hạ Nghiên đều là Động Thiên nhị phẩm, việc Ấn Nhiễm Nguyệt nhận họ làm tỷ tỷ cũng hợp tình hợp lý.
Nhưng kết quả bất ngờ là, nhị phu nhân không chỉ là phong chủ Huyền Đình Phong, mà còn có thể trấn áp Chân Tiên lục phẩm!
Điều này có nghĩa là ngay cả chưởng giáo cũng không phải là đối thủ của nàng?