Chương 936 Đắc thủ
Động chủ Linh Quang Động, ngài không cần lừa tiểu tiên.
- Nếu thật sự như ngài nói, ngài tự vào là được rồi.
Tần Tử Lăng nói.
- Ta muốn vào, nhưng cần ngươi thăm dò trước.
- Bốn ngàn năm trước, người Vệ gia vào rồi trở ra bình an.
- Ngươi là người thông minh, không vào là chết.
- Vào rồi, có cơ hội sống và có thể được thưởng.
Động chủ Linh Quang Động nói.
Tần Tử Lăng nghe vậy, sắc mặt biến đổi chập chờn, rồi nói:
- Kính xin động chủ Linh Quang Động giữ lời, nếu ta sống, ngài thả ta đi.
- Yên tâm, ta là nhân vật có máu mặt, không đùa giỡn ngươi.
Động chủ Linh Quang Động nói.
Tần Tử Lăng do dự một lúc, cắn răng nói:
- Ta không yên tâm, trừ phi ngài phát thề độc!
Động chủ Linh Quang Động nghe vậy sắc mặt thay đổi, ánh mắt lóe lên căm tức, nhưng nghĩ Tần Tử Lăng có thực lực ngang ngửa Chân Tiên lục phẩm, phải làm hắn bị thương mới có thể trấn áp được.
Nếu đánh nhau quá kịch liệt, gây chấn động không gian, sẽ đảo loạn khe hở, gây biến số, cái được không đủ bù cái mất.
- Được, ta xin thề!
Động chủ Linh Quang Động nhanh chóng ép xuống nỗi căm tức trong lòng, quả nhiên phát ra một lời thề độc không giết Tần Tử Lăng.
- Bản động chủ đã phát thề độc, hiện tại tiểu hữu có thể yên tâm tiến vào.
Động chủ Linh Quang Động nói sau khi hoàn thành lời thề.
- Được!
Tần Tử Lăng khẽ cắn răng, đạp không bước vào khe hở không gian, trong đôi mắt sâu thẳm thoáng qua một nụ cười gằn.
Động chủ Linh Quang Động lo ngại kịch liệt chém giết sẽ đảo loạn khe hở không gian, hắn không phải cũng có lý do lo lắng tương tự sao?
Để thăm dò tình hình trong vết nứt không gian, động chủ Linh Quang Động cần người khác liều mạng đi dò đường, nhưng với thần hồn mạnh mẽ của mình, Tần Tử Lăng chẳng cần phiền phức như vậy.
Tần Tử Lăng còn chưa tới gần khe hở không gian, đã bị lực hút khủng khiếp cuốn vào.
Hắn không phản kháng, thuận thế bước vào khe hở.
- Người này cóthực lực không yếu, đã miễn cưỡng có thể đối đầu với Chân Tiên lục phẩm.
- Nếu hắn không thể thoát ra thì...
Động chủ Linh Quang Động nói, ánh mắt không biết vô tình hay cố ý nhìn về phía Vi Loan.
- Nếu hắn không thể thoát ra, ta càng không thể đi ra được.
Vi Loan vội vàng nói.
- Vậy cũng phải, nếu hắn không thoát ra được, chỉ có thể đi bắt một hoặc hai Chân Tiên lục phẩm, sẽ khá khó giải quyết!
Động chủ Linh Quang Động cau mày nói.
Vi Loan nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, rồi nảy ra ý hay, trong mắt lóe lên vẻ độc ác:
- Đại đa số Chân Tiên lục phẩm đều có lai lịch, động chủ không thể tùy tiện ra tay trấn áp họ mà không gây sóng lớn.
- Nhưng nếu động chủ ra tay với Lôi gia thì danh chính ngôn thuận.
- Ngươi đúng là biết tính toán!
Động chủ Linh Quang Động nhìn Vi Loan một chút, cười lạnh, rồi nói:
- Tuy vậy, cũng có thể coi là một biện pháp tốt, vừa báo thù cho đệ tử Vệ Thiên và Vệ gia các ngươi, vừa có người dò đường.
- Động chủ anh minh!
Vi Loan vội vã nịnh hót.
- Tuy nhiên, tin tức này không được sai lầm.
- Nếu có, không chỉ ngươi, cả Vệ gia cũng bị xoá tên!
Động chủ Linh Quang Động nói, ánh mắt lãnh khốc vô tình.
- Chắc chắn sẽ không sai lệch!
Vi Loan vội nói, mồ hôi lạnh chảy ra trên trán.
Ban đầu, nàng còn đắc ý vì kế hoạch một hòn đá hạ hai chim, hy vọng Tần Tử Lăng chết bên trong.
Bây giờ, nàng hy vọng hắn có thể sống sót ra ngoài.
…
Tần Tử Lăng bước vào khe hở không gian, cảm nhận rõ sự khác biệt so với khi thăm dò bằng thần hồn.
Lực lượng không gian kinh khủng cuốn lên cuồng phong, tựa như vô số lưỡi dao xoay tròn vây quanh đang cắn giết.
Sức mạnh này rất lớn, Chân Tiên tứ phẩm không chịu nổi, ngay cả Chân Tiên ngũ phẩm cũng chỉ chống đỡ được vài chục hơi thở, sau đó sẽ bị giết thành xương vỡ.
Khe hở không gian còn dẫn đến vực sâu vô tận, một khi bị cuốn vào, không ai biết kết quả sẽ ra sao.
Ngoài lực lượng không gian hỗn loạn, vết nứt không gian đầy rẫy ma khí.
Ma khí này đạt tới cấp bậc bát phẩm, Chân Tiên lục phẩm cũng không chống đối nổi.
- Đinh đinh đương đương!
Vô số đao gió đánh lên người Tần Tử Lăng, không gây thương tổn, chỉ phát ra tiếng gõ.
Một vòng kim quang từ sau đầu Tần Tử Lăng bay lên, giống như mặt trời từ từ mọc.
Ánh sáng mặt trời chiếu đến đâu, ma khí nhượng bộ đến đó, không thể tới gần.
- Gào!
Sâu trong bóng tối, một tiếng rống giận dữ vang lên, vết nứt không gian rung chuyển, phảng phất muốn triệt để đổ nát.
Một bóng đen như núi di động, từ đó xuất hiện một đạo ánh lửa phóng lên trời.
Đó là một cây Long Diễm Sâm cao mười mấy trượng, như Cầu Long quay quanh, toàn thân tỏa ra ánh lửa.
- Long Diễm Sâm!
- Ít nhất hai vạn năm tuổi!
Độc nhãn Hỏa Long từ mi tâm Tần Tử Lăng xuất hiện, kích động kêu lên.
- Long tiền bối, ma thú này đã đến cấp bát phẩm, giết nó có thể làm sụp đổ vết nứt không gian không?
Tần Tử Lăng nghiêm túc hỏi.
- Không cần giết nó, để Tứ Thủ bày trận nhốt nó một thời gian, chúng ta lấy Long Diễm Sâm rồi đi, vấn đề không lớn.
- Nhưng nếu bị cuốn vào chém giết kịch liệt, vết nứt không gian chắc chắn sẽ đổ nát.
Độc nhãn Hỏa Long nói.
- Tốt!
Tần Tử Lăng nghe vậy, dù hoảng sợ nhưng kịp thời quyết đoán gọi năm Minh Tiên Tướng.
Minh Tiên Tướng tu luyện sức mạnh tử vong, không bị ma khí xâm nhiễm, thân thể cường hãn, không bị đao gió không gian tổn thương.
Họ nhanh chóng ẩn vào bóng tối bố trí "Ngũ Phương Trấn Ngục Chiến Trận”.
Ma thú như núi không có linh trí, bị khí huyết hùng hồn của Tần Tử Lăng kích thích, ma khí trong cơ thể bốc lên, gào thét lao tới.
Khi ma thú nhảy vào trận, Tần Tử Lăng trốn vào Càn Khôn Hoàn, rồi dùng thần hồn thoát khỏi trận.
Ma thú không thấy Tần Tử Lăng, sững sờ.
Bóng tối xuất hiện năm cánh cửa Minh Ngục, nhốt ma thú lại.
Khi ma thú bị nhốt, Tần Tử Lăng đã bay về phía Long Diễm Sâm.
Hỏa Long mở miệng hút một cái, một đạo ánh lửa như trường long bay vào miệng độc nhãn Hỏa Long.
Cây Long Diễm Sâm cao lớn liền nhanh chóng co nhỏ và khô héo.
- Tiền bối, để lại một ít luyện đan dùng a!
Tần Tử Lăng thấy thế, không khỏi sốt sắng, vội vã tế phóng Hỏa Nha Kiếm chém xuống một đoạn Long Diễm Sâm.
Niên đại của cây Long Diễm Sâm này, dù có Tiên Thạch cũng khó mà mua được.
Tần Tử Lăng vừa mới chém xuống một đoạn Long Diễm Sâm, phần còn lại của cây liền triệt để biến thành tro tàn, tất cả thuần dương lực lượng bên trong đều bị Độc nhãn Hỏa Long hấp thụ sạch sẽ.
- Hô!
Tần Tử Lăng thở phào nhẹ nhõm, lòng nghĩ, nguy hiểm thật, chỉ thiếu chút nữa là mất hết.
Trong lúc Tần Tử Lăng thở phào, độc nhãn Hỏa Long nhưng lại nhìn vào đoạn Long Diễm Sâm trong tay hắn, toát ra vẻ chưa hết thòm thèm.
- Tiền bối, chúng ta hay là đi mau đi!
Tần Tử Lăng rất quả quyết đem Long Diễm Sâm thu vào động thiên thế giới.
- Hẹp hòi, hẹp hòi a!
Hỏa Long có chút không cam lòng nói một câu, sau đó rút về Nê Hoàn Cung.
Lần này hắn được bồi dưỡng rất bổ, phải tiêu hóa một cái.
- Chúng ta đi!
Tần Tử Lăng không dám kéo dài, lập tức hóa thành một đạo hồng quang bay về phía năm tôn Minh Tiên Tướng.
Sau đó, hắn vung tay, Tứ Thủ và các Minh Tiên Tướng liền hóa thành đạo hắc quang bay vào Càn Khôn Hoàn.
Tiếp đó, Tần Tử Lăng bay về một điểm bạch quang ở phía trước, nỗ lực quấn chặt lấy hắn.
Vừa mới quấn lên Tần Tử Lăng đã bị hắn ung dung tránh thoát.
- Đi ra!
Bên ngoài vết nứt không gian, động chủ Linh Quang Động và Vi Loan nhìn thấy không gian gợn sóng, một bóng người bay ra, không khỏi hai mắt sáng lên, lộ vẻ vui mừng.
- Không sai, ngươi quả nhiên không làm bản động chủ thất vọng!
Động chủ Linh Quang Động nhìn phi thân rơi ngoài mấy dặm, đó là Tần Tử Lăng, mặt mỉm cười nói.