Chương 987 Chiêu cũ
Đi ư?
- Bản tọa đang đau đầu vì không thể đột phá bí thuật Minh Ngục Phệ Sinh, vốn định săn lùng vài con thần thú thượng cổ để mượn thần huyết của chúng chuyển hóa sinh cơ.
- Không ngờ chưa kịp tìm thần thú thì lại gặp được ngươi.
- Sinh cơ và khí huyết của ngươi cực kỳ thịnh vượng, chính là thứ ta cần để đột phá bí thuật!
- Ha ha ha!
Thân Đồ Côn cười lớn.
Trong lúc hắn cười, từ cửa địa ngục tuôn ra hàng loạt sức mạnh tử vong, biến thành những xúc tu đen đặc quấn quanh Tần Tử Lăng, lôi hắn về phía cửa địa ngục, hoặc thăm dò vào động thiên thế giới để cướp đoạt sinh cơ bên trong.
- Lam phong chủ, ngươi đi trước đi, ta sẽ ngăn hắn lại!
Tần Tử Lăng vẫn không hề có ý định rút lui.
Động thiên thế giới của hắn phát sáng mạnh mẽ, không ngừng bành trướng, sinh sinh kẹt lại ngay miệng cửa địa ngục.
Sức mạnh tử vong cuồn cuộn tràn vào động thiên, như lưỡi liềm của Tử Thần gặt hái sinh mệnh.
Sinh cơ trong động thiên đang dần khô héo, núi sông đổ nát, bao trùm bởi hắc khí tử vong.
Tuy nhiên, động thiên của Tần Tử Lăng cực kỳ mạnh mẽ, vẫn chưa có dấu hiệu sụp đổ.
- Quả nhiên sinh cơ nồng đậm, khí huyết cường đại vô cùng!
Thân Đồ Côn không những không sợ, mà còn hớn hở kêu lên:
- Lãnh Nguyệt, giúp ta cầm chân đạo phù!
- Chỉ cần ta thôn phệ và chuyển hóa sinh cơ, bí thuật chắc chắn sẽ đột phá!
- Chu đạo hữu, các ngươi mau toàn lực đánh giết Lam Nhiễm, không để nàng trốn thoát!
- Sau đó, tất cả tài nguyên và người của nàng đều thuộc về các ngươi!
- Được!
Năm người Chu đạo hữu đồng thanh hưởng ứng, mắt lóe lên sát khí.
Đột nhiên, năm người đồng loạt tung ra một đòn mạnh mẽ, đẩy lùi Lam Băng Kiếm hóa thành Giao Long, sau đó nhanh chóng lùi lại hơn mười dặm, mỗi người chiếm giữ một phương vị, nhìn chằm chằm, tỏ rõ vẻ cẩn trọng.
Rõ ràng, họ thấy được Tần Tử Lăng mạnh mẽ vượt trội, cộng thêm việc Lam Nhiễm có trong tay đạo phù bảo vệ, nên lựa chọn chờ đợi, mong tìm được cơ hội để làm kẻ ngư ông đắc lợi trong trận chiến này.
Hơn nữa, Thân Đồ Côn không chỉ sở hữu Đạo Bảo, mà còn nắm giữ bí thuật bá đạo và ác độc, khiến cho năm người kia vừa kiêng dè vừa lo ngại.
Họ hiểu rằng, dù trận chiến này có kết thúc ra sao, họ sẽ không dám tiếp tục liên thủ với hắn sau đó.
Thấy năm người không đánh mà lui, ánh mắt Thân Đồ Côn thoáng lóe lên một tia âm trầm nhưng không trách cứ gì, ngược lại càng quyết liệt thôi thúc bí thuật và Băng Sát Châu.
- Coong!
- Coong!
- Coong!
Tiếng đao kiếm va chạm, màu đen của ánh trăng đụng độ với kiếm quang cổ kính của đạo sĩ, nổ tung thành từng đoàn hào quang rực rỡ.
Mỗi lần hào quang bùng nổ, thân ảnh gầy gò của thanh đạo sĩ lại càng trở nên nhợt nhạt.
Lam Nhiễm hiểu rằng đạo phù này không thể chống đỡ lâu hơn, nàng liếc nhìn Tần Tử Lăng, cắn chặt răng.
Thay vì bỏ chạy hay tấn công Băng Sát Châu, nàng lại phun một ngụm tinh huyết lên Lam Băng Kiếm.
Một tiếng long ngâm vang lên rõ rệt.
Lam Băng Kiếm sáng rực, hóa thành một Giao Long càng uy mãnh hơn, toàn thân vảy sáng lấp lánh, xông thẳng về phía Thân Đồ Côn.
- Lãnh Nguyệt, cản Lam Băng Kiếm lại!
Thân Đồ Côn hô lớn.
Lúc này, hắn đang tập trung toàn lực thi triển bí thuật, muốn nhanh chóng tiêu diệt Tần Tử Lăng, nếu kéo dài thêm, sinh cơ tuổi thọ sẽ tiêu hao quá nhiều.
Vì thế, Băng Sát Châu chủ yếu do khí linh điều khiển, còn hắn chỉ truyền pháp lực Tiên gia vào.
Một luồng sát quang đen tối hóa thành cự đao chém về phía Giao Long màu xanh.
Giao long bị cuốn lấy trong trận chiến khốc liệt.
Lam Nhiễm thấy Lam Băng Kiếm bị ngăn lại, đôi mắt đỏ ngầu, tóc rối tung, nàng lại phun thêm máu, máu hóa thành phù văn màu đỏ bay vào thân thể Giao Long.
Giao long càng trở nên hung mãnh, cuối cùng thoát khỏi sự khống chế của Băng Sát Châu, lao thẳng tới Thân Đồ Côn.
Sắc mặt Thân Đồ Côn thay đổi, sau đầu hắn hiện ra một chiếc huyết ma trảo đỏ như máu, vươn ra chộp lấy Giao Long.
Trận chiến diễn ra ác liệt, máu tươi bắn tung tóe, vảy rồng văng khắp nơi.
Ở một góc khác, sức mạnh tử vong từ cánh cửa Minh Ngục ngày càng dâng trào, như thủy triều cuốn lấy động thiên thế giới, muốn bao phủ tất cả.
Thân Đồ Côn lão hóa với tốc độ nhanh chóng, mái tóc đen dần trở thành trắng xóa.
Ánh mắt hắn hiện lên vẻ điên cuồng cùng tàn độc.
Đến nước này, hắn không thể lùi bước được nữa.
Tần Tử Lăng chỉ mới đạt đến cảnh giới này mà đã có sức mạnh đáng sợ như vậy, nếu để hắn thoát thân, chắc chắn sẽ trở thành mối đe dọa khổng lồ trong tương lai.
Huống chi, Thân Đồ Côn hoàn toàn tin tưởng vào chiến thắng lần này.
Chỉ cần bắt được Tần Tử Lăng, hắn có thể sử dụng bí thuật thôn phệ sinh cơ để đột phá giới hạn của mình.
Một khi thành công, dù sinh cơ của hắn có hao tổn, thực lực gia tăng sẽ giúp hắn có thêm cơ hội tìm được cơ duyên lớn trong Ám Hoàng Thiên, không chỉ để bổ sung sinh cơ, mà còn có khả năng tiến gần hơn đến cảnh giới Đạo Tiên.
Nếu không mạo hiểm lần này, với thực lực hiện tại, trong vòng hai mươi năm tới, nguy cơ mất mạng của Thân Đồ Côn vẫn rất cao.
Phía tây Càn Khôn Động Thiên là một nơi u ám, tăm tối.
Tứ Thủ cùng bốn vị Minh Tiên Tướng ngửa đầu há miệng, như cá voi hút nước, hấp thụ dòng chảy cuồn cuộn của sức mạnh tử vong.
Dù Hỏa Ngục Đảo tràn ngập Cửu U Minh Khí có chất lượng cực kỳ tinh thuần, giúp bọn họ ngộ ra tử vogn chi đạo và xây dựng nền tảng để tiến xa hơn trên con đường Minh Đạo Tiên, nhưng số lượng thì lại quá ít.
Trong khoảng thời gian ngắn, dù có dốc toàn lực, nguồn lực đó vẫn không đủ để giúp họ đột phá lên cảnh giới thất phẩm, khiến cho nguồn Minh Khí nhanh chóng cạn kiệt.
Khi Cửu U Minh Khí hoàn toàn biến mất, đà tiến lên mạnh mẽ của Tứ Thủ và bốn vị Minh Tiên Tướng cũng dừng lại.
Con đường tu hành của họ khác biệt so với các đệ tử Vô Cực Môn, và vì đã đạt tới thất phẩm, việc tiến thêm một bước lại càng gian nan hơn nhiều.
Những gì xảy ra sau đó khiến không chỉ Tứ Thủ mà ngay cả Tần Tử Lăng cũng bất ngờ.
Mới tiến vào Ám Hoàng Thiên không lâu, Tứ Thủ cùng đồng bọn đã gặp được một cơ duyên bất ngờ.
Mặc dù phẩm chất sức mạnh tử vong ở cấp độ Chân Tiên bát phẩm không thể sánh được với Cửu U Minh Khí, nhưng số lượng lại rất dồi dào, và điều quý giá nhất là tốc độ cung cấp vượt xa khe hở không gian ở Hỏa Ngục Đảo.
Nếu như ở Hỏa Ngục Đảo, họ mất ba mươi năm mới có thể hút cạn Cửu U Minh Khí từ khe hở, thì với tốc độ này, chỉ cần trong chốc lát, họ đã đủ sức no say.
Thật may, Thân Đồ Côn rất tinh ý, lập tức triển khai toàn lực bí thuật Minh Ngục Phệ Sinh, khiến dòng sức mạnh tử vong cuồn cuộn tuôn vào, biến thành một bữa tiệc lớn cho Tứ Thủ cùng các Minh Tiên Tướng.
Chẳng mấy chốc, cơ thể của năm vị Minh Tiên Tướng không ngừng bành trướng rồi co rút lại, hắc khí âm u tỏa ra từ khắp người họ, biến nơi họ đứng thành một vùng đất càng thêm tối tăm, lạnh lẽo.
Nguồn sức mạnh tử vong tràn vào quá nhanh và dữ dội, nếu không nhờ cơ duyên tại Hỏa Ngục Đảo giúp họ hiểu sâu thêm về tử vong đại đạo và củng cố thể chất, có lẽ họ đã không thể chịu nổi dòng năng lượng đó.
Dù vậy, vẫn có một lượng sức mạnh tử vong vượt quá khả năng hấp thụ và luyện hóa, tràn ra ngoài từ cơ thể họ.
Trong khi Tứ Thủ và đồng bọn đang căng bụng uống no sức mạnh tử vong trong Càn Khôn Động Thiên, bên ngoài, cuộc chiến càng lúc càng ác liệt.
Tần Tử Lăng loạng choạng, hào quang động thiên đã mờ nhạt chỉ còn như ánh sáng yếu ớt của một con đom đóm.