← Quay lại trang sách

Chương 1005 Đại bổ

Hiện tại trong kho cũng chỉ còn lại ba viên.

Nhìn tình hình hiện tại của Vô Cực Môn, lượng tồn kho như thế này chẳng mấy chốc sẽ cạn kiệt.

Vì vậy, Hỏa Long buộc phải "tăng ca" để luyện chế Độ Ách Tiên Đan lục phẩm.

Còn về nguyên liệu, Hỏa Long lúc này không còn phải lo lắng.

Trong những ngày gần đây tại Ám Hoàng Thiên, các đệ tử Vô Cực Môn đã tìm được một số nguyên liệu.

Sau đó, họ liên tục tiêu diệt ba vị Chân Tiên bát phẩm và chín vị Chân Tiên thất phẩm, thu được một ít nguyên liệu đủ để luyện chế Độ Ách Tiên Đan lục phẩm trong một khoảng thời gian.

Thời gian thấm thoắt trôi qua, đã hai mươi ngày.

Vào một ngày nọ, Tần Tử Lăng chậm rãi mở mắt, trong ánh mắt lóe lên vẻ kinh ngạc rồi hắn đứng dậy.

Khi vừa đứng lên, khớp xương của hắn kêu răng rắc như kim loại va chạm, trái tim đập mạnh, huyết dịch trong cơ thể như đại dương dâng trào cuồn cuộn.

- Đại bổ a!

Cảm nhận được sức mạnh mênh mông trong cơ thể và thấy thực lực lại tăng lên đáng kể, Tần Tử Lăng không khỏi cảm thán.

Sau một chút suy nghĩ, hắn rời khỏi Càn Khôn Động Thiên, lặng lẽ ẩn mình ở một ngọn núi non trùng điệp, nhìn ra phía trước.

Phía trước, bảy vị Chân Tiên bát phẩm mặc vũ y tinh quan đang đứng theo vị trí của bắc túc thất tinh, bao vây một con di chủng hiếm thấy.

Từng chuôi phi kiếm lóe sáng, biến hóa thành thần thú Huyền Vũ.

Thần thú Huyền Vũ này là sự hợp thể của rắn và rùa.

Rắn là Huyền Xà, với đầu rồng, cánh phượng, thân mãng xà.

Rùa là Quy Võ, với đầu rồng, lưng có mai cứng như sắt thép, đuôi giống Kỳ Lân.

Huyền Xà uyển chuyển như roi và xích, thỉnh thoảng quất và quấn quanh di chủng, cực kỳ linh hoạt và nhanh nhẹn, trong khi Quy Võ vững như núi, là lá chắn mạnh mẽ nhất, kiên cường chống lại những đòn tấn công của di chủng.

Một động một tĩnh, một nhu một cương.

Thần thú Huyền Vũ và di chủng hiếm gặp đang diễn ra trận chiến kịch liệt trên bầu trời và dãy núi, trận chiến giằng co không phân thắng bại, khiến dãy núi đổ nát và đại địa rạn nứt.

Không biết bao nhiêu loài chim thú sợ hãi chạy trốn khắp nơi.

Nhiều người đứng từ xa quan sát trận chiến, lòng tràn đầy sợ hãi, không dám đến gần.

Chỉ có một nam tử cao lớn, mặc bảo y tinh quang, khí vũ hiên ngang, đứng thản nhiên quan sát trận chiến từ một bên.

- Thiếu cung chủ Thất Tinh Cung, Tư Thiếu Nam!

Tần Tử Lăng hơi rút con ngươi lại, mặt lộ vẻ ngưng trọng.

Hắn nhớ rằng Tư Thiếu Nam có mười hai thuộc hạ đều là Chân Tiên bát phẩm.

Hiện tại chỉ có bảy người ra tay mà đã có thể giam giữ con di chủng hung hãn này, nên không khó để tưởng tượng sức chiến đấu đáng sợ như thế nào nếu cả mười hai Chân Tiên bát phẩm cùng ra tay!

Từ trận chiến này, có thể thấy rõ thực lực phi thường cường đại của Tư Thiếu Nam.

- Thiếu cung chủ, đã tra xét qua.

- Cách đây 500 dặm có một vách núi chót vót, trên đó có một hang lớn, rất có thể là nơi nghỉ ngơi của di chủng này.

- Trên vách đá còn có dấu vết bị đào móc.

Rất nhanh, một vị Chân Tiên bát phẩm từ xa nhảy vọt đến, khom người báo cáo.

- Dường như di chủng hiếm gặp này đã trấn thủ tiên dược tại nơi đây, sau cùng lại bị kẻ khác lấy trước.

- Di chủng loại này vốn dĩ luôn có đôi có cặp, nên chắc chắn còn một con nữa đã bị người hái thuốc đánh chết.

- Vì thế, con di chủng này dù đã ăn no máu thịt của người ngoại lai, vẫn phải tiếp tục giết chóc để bảo vệ mình.

- Nếu sự việc đã rõ ràng như vậy, chúng ta không cần phải nán lại đây nữa.

- Hãy triệu tập mọi người trở về, đồng thời giết con di chủng này.

- Đây cũng xem như là một thu hoạch lớn.

Tư Thiếu Nam nói, giọng điệu vừa thoải mái lại pha chút tiếc nuối.

- Vâng!

Tùy tùng nhận lệnh, lập tức phát tín hiệu.

Bảy đạo hoa quang từ trên trời bay lên, sáng rực như bảy vì tinh tú treo lơ lửng giữa không trung, không tan đi suốt một khoảng thời gian dài.

Rất nhanh, bốn vị Chân Tiên bát phẩm còn lại lần lượt từ các hướng khác nhau nhanh chóng lao tới.

Sau đó, cả năm vị Chân Tiên bát phẩm tham chiến.

Cuộc chiến ngày càng trở nên khốc liệt.

Con thần cầm di chủng nhanh chóng bị thương, vết thương ngày càng nặng nề hơn.

Bằng bản năng, di chủng nhận ra rằng nếu tiếp tục chiến đấu sẽ gặp nguy hiểm, nó bắt đầu liều lĩnh tấn công khắp nơi, cố gắng phá vỡ vòng vây để trốn thoát.

- Oanh!

Kiếm vũ màu vàng ở khắp trời lại tụ thành một dải tinh hà sáng rực, cuối cùng cũng tạo ra một lối thoát.

Di chủng như một tia chớp lao ra khỏi lối thoát đó.

Ngay lúc đó, Tư Thiếu Nam đã ra tay.

Một thanh phi kiếm xuất hiện giữa trời, tựa như một dòng Ngân Hà mênh mông liên kết với cửu thiên.

- Oanh!

Một kiếm rơi xuống.

Tinh quang khắp trời cùng mưa máu cùng rơi xuống bầu trời.

Di chủng kéo lê thân thể to lớn bay ngược phá vây, trên cánh phải dựng đứng rất nhiều kiếm vũ, cánh trái bị lột một đoạn, có thể thấy được xương gãy bên trong.

Tư Thiếu Nam chỉ vung một kiếm lại có thể đả thương con di chủng.

Tần Tử Lăng trốn ở xa xa nhìn một màn này, con ngươi cũng phải rụt lại.

- Tiên lực thật là cường đại mênh mông!

- Kiếm thuật thật là huyền diệu!

- Đó là Đạo Bảo huyền giai!

Người xem chiến ở xa xa cũng kinh ngạc thốt lên, mắt lộ vẻ kính sợ.

Sau khi Tư Thiếu Nam vung một kiếm đánh trọng thương con di chủng, hắn lại chắp tay nhìn ngắm bốn phía, có một luồng ngạo khí bễ nghễ thiên hạ toát ra từ hắn.

Thần cầm di chủng vốn đã bị thương, bây giờ vết thương lại càng nặng, chung quy không thể phá vây khỏi mười bị Chân Tiên bát phẩm, cuối cùng bị giết.

Nhìn theo đám người Thất Tinh Cung thu hồi thi thể di chủng, rồi vây quanh Tư Thiếu Nam tiếp tục lên đường, Tần Tử Lăng lại mang theo vẻ mặt nghiêm túc, đăm chiêu.

Thực lực của Tư Thiếu Nam này còn cường đại hơn so với trong tưởng tượng của hắn, từ điểm này mà nói, có thể thực lực của những người đứng thứ hạng trong bảng xếp hạng đều sẽ cường đại hơn với lời đồn, vậy sẽ càng cường đại hơn so với hắn tưởng tượng.

- Ta đúng là ếch ngồi đáy giếng! Ăn sung mặc sướng ở Cửu Huyền Sơn đã quen, tựa hồ đã quên hết tất cả, không nghĩ tới thế giới này có các loại tồn tại nào, làm sao có thể thiếu loại nhân vật thiên tài tuyệt luân như Tư Thiếu Nam cơ chứ! Mà loại thiên tài ngậm thiên vàng này, còn đáng sợ hơn rất nhiều a!

Trong lòng cảm khái, Tần Tử Lăng từ từ đi ra khỏi chỗ ẩn thân.

Sau đó hắn không tiếp tục ở lại nữa, mà là rời khỏi lãnh địa của thần cẩm di chủng.

Bởi vì thần cầm di chủng vừa bị tiêu diệt, nguy cơ đã được giải trừ, có không ít người ngoại lai đang ào vào đây tìm kiếm cơ duyên sau khi đám người Thất Tinh Cung rời đi.

Tần Tử Lăng không muốn vô duyên vô cớ gặp rắc rối với đám tiểu nhân vật, hơn nữa dãy núi này đã sớm bị hắn càn quét qua, thậm chí ngay cả Thiên Văn THảo quý nhất cũng bị hắn ghép vào Càn Khôn Động Thiên.

Đã không còn gì giá trị để lục soát.

Một mình rời khỏi lãnh địa của thần cầm di chủng không lâu, Tần Tử Lăng đã cảm ứng được Lam Nhiễm đã phá quan trong Càn Không Động Thiên, vì vậy lập tức dời nàng ra ngoài.

- Chúng mừng Lam phong chủ!

Tần Tử Lăng mỉm cười chắp tay với Lam Nhiễm, nói.

- Gọi tên ta đi.

Lam Nhiễm gỡ sợi tóc bị gió thổi rối, đôi môi mở nhẹ nói, hai mắt không nhìn Tần Tử Lăng, mà là nhìn về xa xa ở phía trước.

- Được, Lam Nhiễm.

Tần Tử Lăng hơi sững người một chút, sau đó gật đầu nói.

Nghe được hai chữ “Lam Nhiễm” từ trong miệng Tần Tử Lăng, trong mắt của Lam Nhiễm bất giác có một cỗ gợn sóng.

- Tiếp theo, ngươi tính làm gì?

Lam Nhiễm hỏi.

- Theo kế hoạch cũ, tiếp tục đi một đường về tây, một đường tìm kiếp cơ duyên.

- Nhưng tiết tấu thực hiện phải chậm lại một chút, vừa nãy ta đã thấy Tư Thiếu Nam ra tay, thực lực của hắn rất kinh người, hơn nữa trong tay còn có Đạo Bảo huyền giai, hiện tại ta căn bản không phải là đối thủ của hắn.

- Mười hai thủ hạ của hắn cũng rất cường đại, nếu có thể tìm được Phong Hỏa Thăng Đạo Quả, vậy trong mười hai người này nhất định có vài người có thể thành công đột phá Chân Tiên cửu phẩm.

Tần Tử Lăng trầm giọng trả lời.