← Quay lại trang sách

Chương 1211 Địch đến

Tại Huyền Đô Phong, trong đại điện Cửu Huyền Cung, quần hùng đã tụ tập đông đủ.

Thấy Tần Tử Lăng tới, mọi người đồng loạt đứng dậy hành lễ.

Tần Tử Lăng cùng Nhạc Hoài ngồi vào vị trí cao thượng, hai bên chia thành hai hàng: một bên là đệ tử Vô Cực Môn, bên kia là đệ tử Cửu Huyền Tông.

Hiện tại, các phong chủ của Cửu Huyền Tông, trừ Ấn Nhiễm Nguyệt và Lam Nhiễm, đều đã đạt tới Chân Tiên cửu phẩm, các thái thượng trưởng lão cũng vậy.

Thậm chí, trong Huyền Đình Phong và Huyền Băng Phong, nhờ Ấn Nhiễm Nguyệt và Lam Nhiễm dẫn dắt, đã có một vị trưởng lão đột phá lên Chân Tiên cửu phẩm, còn các trưởng lão khác đều đạt đến Chân Tiên thất phẩm hoặc bát phẩm.

Có thể nói, Cửu Huyền Tông hiện tại đã hùng mạnh chưa từng có.

Tuy nhiên, đối thủ mà họ phải đối mặt lần này cũng vô cùng cường đại, vượt xa bất cứ điều gì họ từng tưởng tượng.

- Lão sư, Thao Y lần này mang người tới Đại Man Hải, hành tung vô cùng rêu rao, khí thế ngút trời, một đường đến thẳng Nam Hải, uy phong cực kỳ hung hãn.

- Theo báo cáo, Thao Y dẫn theo hai sư đệ là Loan Kỳ Lâm và Khưu Khuông Tế, cùng con trai duy nhất của hắn, Thao Hãn, người được cho là đã bước vào hàng ngũ Đạo Tiên trung phẩm.

- Ngoài bốn người này, còn có hai vị Tiên Tướng Hộ Phủ từng tới trước đây là Uất Trì Quan và Ký Thái Hòa, cùng với mười hai Đạo Tiên hạ phẩm và hai trăm tên Chân Tiên tinh nhuệ.

Nhạc Hoài nghiêm túc trình bày tình hình với Tần Tử Lăng.

- Mười tám vị Đạo Tiên...

- Nguyên Toại Tiên Quân quả thật rất xem trọng chúng ta a!

Tần Tử Lăng bình thản nói.

- Đúng vậy, Nguyên Toại Tiên Quân không biết xấu hổ!

- Đã phái đại đệ tử Thao Y đến, còn mang theo nhiều Đạo Tiên như thế, rõ ràng ỷ mạnh hiếp yếu!

Trưởng Tôn Dục, phong chủ Huyền Viêm Phong, nổi giận nói, sau lưng là bóng mờ hỏa diễm hừng hực cháy.

- Ỷ lớn hiếp nhỏ, ỷ mạnh hiếp yếu?

Tần Tử Lăng khẽ cười nhạt, rồi nói:

- E rằng đây chỉ là suy nghĩ đơn phương của bọn họ thôi!

Nghe vậy, toàn thân Nhạc Hoài chấn động, lòng nhiệt huyết sôi trào nhìn Tần Tử Lăng, nói:

- Chẳng lẽ lần này lão sư sẽ đích thân ra tay?

Đệ tử Cửu Huyền Tông, bao gồm cả Trưởng Tôn Dục, cũng đồng loạt chấn động mạnh, ánh mắt đầy mong đợi hướng về phía Tần Tử Lăng.

- Chỉ là đệ tử của Nguyên Toại mà thôi, ta mà ra tay thì chẳng phải thật sự là ý lớn hiếp nhỏ sao?

Tần Tử Lăng nhàn nhạt phất tay.

- Lão sư, tục truyền Thao Y rất có thể đã bước vào cảnh giới Đạo Tiên thượng phẩm, ngài không ra tay, e rằng chúng ta bên này sẽ khó mà ứng phó nổi...

Nhạc Hoài thận trọng nhắc nhở.

Dù không biết rõ thực lực hiện tại của Tần Tử Lăng, nhưng Nhạc Hoài chắc chắn rằng lão sư của mình đã vượt qua cấp độ Đạo Tiên thượng phẩm.

- Giết gà mà dùng đao mổ trâu sao?

- Thao Y chỉ là một đệ tử của Nguyên Toại lão nhi, đâu cần phải phiền đến sư tôn của ta ra tay.

- Ta, Kim Bằng, xuất chiến cũng đủ để đánh bại hắn!

Kim Bằng tự tin nói.

Vừa dứt lời, phía sau hắn hiện ra một mảnh kim quang chói lóa.

Trong kim quang, một con Kim Sí Đại Bằng Điểu giương cánh bay cao, tỏa ra khí tức Canh Kim sát phạt cực kỳ đáng sợ.

Đám người Trưởng Tôn Dục và cả Nhạc Hoài đều cảm thấy da đầu tê dại khi đối diện với luồng khí tức này.

- Hí!

Cả Cửu Huyền Tông đồng loạt hít sâu một ngụm khí lạnh, nhìn về phía Kim Bằng đang đứng giữa vùng kim quang chói lóa, uy mãnh vô song, tạo nên áp lực khổng lồ cho mọi người xung quanh.

Trong mắt ai nấy đều tràn ngập sự kinh hoàng.

- Kim Bằng huynh... Ý ngươi là, hiện giờ ngươi đã đạt tới cảnh giới Đạo Tiên thượng phẩm?

Nhạc Hoài sau một lúc ngơ ngác mới bình tĩnh lại, không nhịn được lên tiếng hỏi dò.

Tin tức này thật sự quá đỗi chấn động, khiến người nghe khó mà tin được.

Cần phải biết rằng, kể từ trận chiến viễn cổ, khi Hỏa Quốc bị tiêu diệt, Đại Man Hải đã suy yếu qua hàng ngàn năm, đến mức ngay cả một Phủ Tiên Quân cũng không thể cường thịnh như trước.

Nguyên Hữu Tiên Quân, dù là một trong các Tiên Quân của Man Hoang Châu, cũng chỉ là một nhân vật trung bình, không có quá nhiều thanh thế.

Dưới trướng hắn cũng chẳng có mấy người xuất sắc.

Sự thật là, suốt một khoảng thời gian rất dài, Đại Man Hải chưa từng xuất hiện một Đạo Tiên lợi hại nào!

Thế nhưng, Kim Bằng thân là đệ tử của Tần Tử Lăng lại có thể đột phá, trở thành Đạo Tiên thượng phẩm chỉ trong vài trăm năm ngắn ngủi.

Điều này sao có thể không khiến Nhạc Hoài và mọi người xung quanh kinh hãi, khó tin?

- Thật ra, ta chưa đấu với Đạo Tiên thượng phẩm bao giờ, nên cũng không dám chắc lắm, nhưng hẳn là không thua kém bao nhiêu đâu!

Kim Bằng sau một thoáng sững sờ, đáp lại.

Lời nói của hắn khiến Nhạc Hoài cùng những người xung quanh không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

- Bất quá…

Kim Bằng tiếp tục:

- Hiện tại, nếu đánh với ba tên Loan Kỳ Lâm cùng lúc, ta chắc chắn có thể chiếm thượng phong!

Lời này vừa dứt, trái tim của Nhạc Hoài và mọi người lại co rút một lần nữa.

Loan Kỳ Lâm là ai chứ?

Là một Đạo Tiên trung phẩm cực kỳ lợi hại!

Vậy mà Kim Bằng có thể tự tin nói rằng mình đủ sức đấu với ba người cùng lúc, không phải đã là Đạo Tiên thượng phẩm thì là gì?

- Kim Bằng huynh có thể ngăn cản Thao Y, chúng ta sẽ tận dụng đại trận để cầm cự, khiến bọn chúng hiểu rằng muốn diệt Cửu Huyền Tông là chuyện không hề dễ dàng.

- Bọn chúng chắc chắn sẽ chịu tổn thất nặng nề và buộc phải rút lui.

Nhạc Hoài trầm giọng nói sau khi đã bình tĩnh lại.

Nói xong, ánh mắt Nhạc Hoài hướng về phía Tần Tử Lăng, và tất cả mọi người trong đại điện cũng nhìn về phía vị tông chủ của họ.

- Trận chiến này đã liên lụy đến Đạo Tiên thượng phẩm.

- Đại chiến chắc chắn sẽ gây ra rung chuyển dữ dội, sự phá hủy sẽ không thể tránh khỏi.

- Cửu Huyền Sơn là sơn môn, nơi mà bao nhiêu năm qua chúng ta cùng nhau xây dựng và gìn giữ, không thể để bị phá hủy dễ dàng.

- Bao nhiêu công sức sẽ trở thành vô nghĩa.

- Hơn nữa, Nguyên Toại lão nhân nhiều lần bắt nạt chúng ta, cũng đến lúc phải cho hắn một đòn cảnh cáo mạnh mẽ, để hắn thấy được sức mạnh thực sự của chúng ta!

- Trận chiến này, hãy định ở Tụ Tiên Hải Vực, nơi rộng lớn mênh mông, ít đảo, sẽ giảm thiểu được tổn hại.

Tần Tử Lăng chậm rãi nói, giọng điệu đầy quyết đoán.

- Còn nữa, dù Nguyên Hữu Tiên Quân không ra tay trực tiếp nhưng ít nhất cũng sẽ đảm bảo sự ổn định của không gian trận chiến.

- Phủ Tiên Quân của hắn sẽ phải chịu trách nhiệm về điều đó.

- Bên cạnh đó, Nhiễm Nguyệt, là Trấn Hải Tướng Quân của Đại Man Nam Hải, và Nhạc Hoài ngươi, là Tổng Quản Tây Lộ, đại diện cho Tiên Đình.

- Trận chiến này không chỉ nhằm vào Cửu Huyền Tông, mà là một cuộc đối đầu với toàn bộ thế lực tu tiên ở Đại Man Nam Hải.

- Chúng ta có thể hiệu triệu các thế lực liên minh cùng nhau bảo vệ Cửu Huyền Tông, đồng thời tiêu diệt kẻ địch xâm lăng.

Lời nói của Tần Tử Lăng khiến toàn bộ ánh mắt đệ tử của Vô Cực Môn bừng sáng, chiến ý hừng hực bùng lên.

Trong khi đó, các thành viên của Cửu Huyền Tông vẫn còn ngơ ngác, không biết phải làm gì.

Tần Tử Lăng dự định bỏ qua thế mạnh của mình, chủ động đối mặt với kẻ địch tại Tụ Tiên Hải Vực bằng cách "tướng đối tướng, binh đối binh".

Quyết định này khiến nhiều người trong Cửu Huyền Tông cảm thấy không sáng suốt.

Việc hiệu triệu các thế lực khác đến hỗ trợ cũng không thực tế.

Nguyên Toại Tiên Quân không chỉ có chiến tích lừng lẫy mà còn có mối quan hệ sâu xa với Trứ Ung Thiên, khiến các thế lực ở Đại Man Nam Hải không dám nhúng tay vào trận chiến này.

Ngay cả Nguyên Hữu Tiên Quân còn phải né tránh cuộc đối đầu, không muốn tham gia.

Nhạc Hoài lo lắng trước nguy cơ của một cuộc chiến bất lợi, cẩn thận hỏi:

- Lão sư, mặc dù có ngài tọa trấn, nhưng bên kia cũng có Nguyên Toại đứng sau.

- Chúng ta đối chiến tại Tụ Tiên Hải Vực liệu có quá mạo hiểm không?

Tần Tử Lăng đáp lời, vẻ mặt bình thản:

- Việc này đều do ta mà ra.

- Trước đây, thực lực của ta còn chưa đủ vững, thời cơ chưa chín muồi, nên ta để các đệ tử tránh sang một bên, không gây sự chú ý.

- Nhưng giờ khác xưa rồi, chúng ta không thể cứ mãi nhẫn nhịn để bị bắt nạt.

- Đã đến lúc ta phải lộ diện, khiến những kẻ có ý đồ xâm phạm phải dè chừng và nghĩ kỹ về hậu quả.

Lời nói của Tần Tử Lăng khiến mọi người trong Cửu Huyền Tông bàng hoàng.