← Quay lại trang sách

Chương 1277 Ra tay

Tần Tử Lăng bình thản nói:

- Ngươi dù sao cũng chỉ là kẻ đứng ngoài cuộc, được lợi gì từ chuyện này, ngươi tự biết rõ.

- Việc nghe hay không, tin hay không, đều không phải do ngươi quyết định, mà phải đợi Quan Chủ Thí Ma Quan lên tiếng.

- Mặc Quan Chủ, ta nói có đúng không?

Ánh mắt hắn bình thản nhìn về phía Mặc Quan Chủ.

Mặc Tú Tinh đáp lại:

- Người đã bình an trở về, đó là phúc lớn.

- Tông Dụng Thời, ngươi đừng gây thêm rắc rối, nếu gây chuyện, không có lợi cho ai cả.

Lời nói tuy nhẹ nhàng nhưng lại ẩn chứa uy hiếp rõ ràng, khiến sắc mặt Tông Dụng Thời hơi biến.

- Được rồi, nếu Mặc Quan Chủ đã nói vậy...

Tông Dụng Thời lập tức cúi đầu, chắp tay.

- Cường long không ép địa đầu xà!

Hắn thầm nghĩ.

Dù Tư Thiếu Nam kính trọng Tần Tử Lăng, rõ ràng hắn phải có thực lực đáng nể, nhưng đây là Hồng Mông Châu, nơi mà Nguyên Phục Tiên Quân có thế lực lớn mạnh.

Một khi có xung đột, Tần Tử Lăng là kẻ ngoại lai nên sẽ phải chịu thiệt.

Hơn nữa, Tần Tử Lăng chỉ tình cờ gặp gỡ và cứu hai đệ tử của mình, Tông Dụng Thời không muốn kéo hắn vào rắc rối lớn hơn.

- Khoan đã!

Tần Tử Lăng giơ tay ngăn lại, không để Tông Dụng Thời nói hết.

- Đạo hữu...

Tông Dụng Thời cảm kích nhưng lo lắng.

- Có câu nói “nghe nhiều mới rõ”.

- Dù ta có lai lịch gì, Mặc Quan Chủ là người công chính, phải nghe rõ thực hư.

- Nhưng tiếc rằng, thái độ của Mặc Quan Chủ thật khiến người ta thất vọng!

Tần Tử Lăng lắc đầu tiếc nuối.

Cao Nhật Hú cười nhạo:

- Tông Dụng Thời, ngươi tìm đâu ra loại bằng hữu không biết trời cao đất rộng thế này?

- Đây là Thí Ma Quan, không phải nơi hắn có thể tùy tiện lên tiếng!

Thấy Cao Nhật Hú mỉa mai Tần Tử Lăng, sắc mặt Tông Dụng Thời và Tư Thiếu Nam lập tức biến đổi, ánh mắt lộ vẻ giận dữ.

Đằng sau họ, hư không bỗng xuất hiện biển lửa, một thanh cự đao lửa lớn rực cháy; bên kia, ánh bạc từ thanh kiếm phát ra chói lọi, tản ra ý sát phạt vô cùng.

- Ngừng tay!

- Các ngươi muốn làm gì?

Mặc Tú Tinh giận dữ, hư không sau lưng hiện ra một con hung thú màu đen khổng lồ, cuốn lên những đợt sóng lớn áp đảo.

Khí tức mạnh mẽ tỏa ra, khiến cả đại điện rung chuyển như sắp đổ sập.

Cao Nhật Hú không hề lay động, chỉ đứng nhìn Tông Dụng Thời và Tư Thiếu Nam như đang xem trò hề.

Tần Tử Lăng nhếch mép cười lạnh, ánh mắt sắc bén:

- Ta đã giảng đạo lý, nhưng các ngươi lại ỷ thế hiếp người!

- Được thôi, nếu đã không cần thể diện, thì ta sẽ giúp các ngươi!

Hắn dứt lời, một luồng hắc quang phóng lên trời, biến thành một cự long màu đen.

Cự long cuộn mình trong sóng lớn, móng vuốt khổng lồ hướng thẳng đến Cao Nhật Hú và Mặc Tú Tinh, trấn áp xuống.

Khi móng vuốt của Hắc Long hạ xuống, Mặc Tú TInh và Cao Nhật Hú cảm nhận như một đại dương cuồn cuộn đổ xuống họ.

Sắc mặt cả hai lập tức biến đổi, ánh mắt lộ rõ vẻ kinh hoàng.

Họ không ngờ được rằng lực lượng này lại khủng khiếp đến mức vượt xa tưởng tượng của mình.

Không nghĩ ngợi gì thêm, cả hai liền nhanh chóng lấy ra Đạo Bảo.

Cao Nhật Hú sử dụng một ngọn núi xanh biếc, vì hắn tu luyện đạo pháp hệ Thổ, vốn có khả năng khắc chế đại đạo chi lực hệ Thủy của Tần Tử Lăng.

Tuy nhiên, khi ngọn núi vừa được triệu hồi, thì "Oanh!” một tiếng, Hắc Long đã đập tan ngọn núi trong chớp mắt.

Ngọn núi cao xanh biếc bị hóa thành một phù ấn nhỏ, lăn lóc trên mặt đất.

Cao Nhật Hú kinh hãi, miệng phun ra một ngụm máu tươi, nhưng không chấp nhận thất bại.

Đạo lực toàn thân bùng phát, hắn cố gắng vùng dậy để phản công.

Tuy nhiên, sức mạnh khủng khiếp từ móng vuốt của Hắc Long như những cơn sóng dữ, hết lớp này đến lớp khác ập tới.

Đạo lực của Cao Nhật Hú vừa trào ra đã bị ép ngược trở lại, khiến hắn liên tục thổ huyết.

Trong tích tắc, Hắc Long đã áp chế hoàn toàn, móng vuốt khổng lồ đè chặt Cao Nhật Hú xuống đất.

Người này trước đó cao ngạo, giờ đây chỉ còn như một con sâu nhỏ, giãy giụa trong tuyệt vọng nhưng vô ích.

Ở phía bên kia, Mặc Tú TInh cũng không thoát khỏi số phận tương tự.

Đạo Bảo của hắn bị đánh bật ra, đạo lực bị ép trở về thể nội.

Không cam lòng, Mặc Tú TInh biến thành bản thể của mình, là một con Nhiễm Di, loài thủy hung thú thượng cổ, có thân hình khổng lồ với đầu rắn, thân cá và sáu chân.

Dù cố gắng vùng vẫy, bản thể của hắn dần dần thu nhỏ dưới móng vuốt trấn áp của Hắc Long.

Cung Duyên Độ và Hàn Duy Thanh, đứng gần đó, ngay từ khi Tần Tử Lăng thi triển đạo pháp, đã bị lực lượng đại đạo vô hình ép chặt xuống đất, bốn chân mở ra, không thể cử động.

Cả đại điện lặng thinh.

Tông Dụng Thời cùng hai đệ tử của hắn mở trừng mắt, trên mặt đầy vẻ hoảng sợ.

Ngay cả Tư Thiếu Nam, người vốn đã biết Tần Tử Lăng rất mạnh, cũng không ngờ tới mức độ kinh khủng này.

Cằm của hắn suýt rơi xuống đất vì quá đỗi kinh ngạc.

Hai vị Đạo Tiên!

Hơn nữa, một người là Đạo Tiên trung phẩm, còn người kia gần đạt trung phẩm.

Dù họ có bất cẩn thế nào, hay ở gần nhau đến đâu, việc bị trấn áp dễ dàng như vậy thật khó tin.

Nhưng thực tế lại quá rõ ràng: cả hai gần như không có cơ hội phản kháng, đã bị Tần Tử Lăng trấn áp một cách thẳng thắn và dứt khoát, nằm bất lực trên mặt đất.

Chiến tích dũng mãnh như thế này, không phải chỉ có Đạo Tiên thượng phẩm thông thường có thể đạt được.

Thậm chí ngay cả nhân vật cấp bậc như Nguyên Toại Tiên Quân cũng không thể dễ dàng làm được như vậy.

Chỉ có những Đạo Tiên đứng đầu, ở tầng cao nhất của Đạo Tiên thượng phẩm, mới có khả năng này.

Tư Thiếu Nam nghĩ tới điều đó mà trong lòng vừa run rẩy, vừa phấn khích.

Đứng đầu trong hàng ngũ Đạo Tiên thượng phẩm!

Đó là những nhân vật đáng sợ bậc nhất, như Nguyên Toại Tiên Quân, chỗ dựa sau lưng hắn là Biên Dân thượng tiên cũng chỉ cỡ như thế này.

Bây giờ, hắn lại có cơ hội đứng cạnh một người thậm chí còn lợi hại hơn, có lẽ là một Đạo Tiên thượng phẩm hàng đầu!

Chợt, một suy nghĩ khác lóe lên trong đầu Tư Thiếu Nam:

- Không đúng!

- Lần trước lão sư thi triển đạo pháp hệ Hỏa, nhưng lần này lại sử dụng đạo pháp hệ Thủy.

- Chẳng phải điều đó có nghĩa là lão sư đều thông thạo cả hai hệ Thủy và Hỏa sao?

Suy nghĩ này khiến tim Tư Thiếu Nam gần như ngừng đập vì kinh ngạc.

Khả năng nắm giữ cả đạo pháp hai hệ đến mức thượng thừa là điều cực kỳ hiếm gặp, thậm chí gần như không thể có.

Nhưng Tư Thiếu Nam không hề biết rằng, trình độ đạo pháp hệ Hỏa của Tần Tử Lăng đã đạt đến mức siêu phẩm, một cấp độ mà ngay cả hệ Hỏa Đạo Chủ cũng phải e dè.

Khi Tần Tử Lăng kích phát đại đạo chi lực hệ Hỏa, sức mạnh ấy có thể thu hút sự chú ý của những kẻ mạnh nhất trong hệ Hỏa.

Chính vì lý do đó, kể từ khi rời khỏi Thiên Thương Giới Uyên, Tần Tử Lăng đã quyết định tạm thời không sử dụng đạo pháp hệ Hỏa, tránh gây chú ý.

Hơn nữa, trong lúc ở Thiên Thương Giới Uyên, hắn đã sử dụng đạo pháp hệ Thủy để đối phó với bí pháp của Mục Sách.

Vì thế, trong lần này, Tần Tử Lăng quyết định tiếp tục sử dụng đạo pháp hệ Thủy để giải quyết tình huống.