← Quay lại trang sách

Chương 1365 Xuất quan

Ầm ầm ầm!

Đạo hà ập mạnh vào Trấn Bảo Kim Tháp hùng vĩ, nhấc lên những con sóng dữ dội.

Kim quang tỏa sáng, thân tháp lay động tựa hồ sắp đổ sụp.

Sau khi vọt lên dữ dội, đạo hà không tiếp tục tấn công mãnh liệt nữa mà dần dần rút lui lại một chút.

- Nguyên Thận Tiên Quân, ngươi định làm gì vậy?

- Chúng ta phụng lệnh Vũ Văn Tôn Giả lão sư tới đây, chẳng lẽ Phủ Tiên Vương các ngươi muốn đối đầu với Phủ Tôn Giả sao?

Tư Mã Văn Giản đứng từ phía sau tháp vàng, lơ lửng trên không nhìn về phía Nguyên Thận Tiên Quân, vẻ mặt lạnh lùng chất vấn.

- Không có quy củ thì sao thành quy cách được!

- Tư Mã Văn Giản, Khấu Tương Vân, các ngươi không phải là đệ tử chính thống của Vũ Văn Kỳ Tôn Giả, lại ở xa tận Hồng Mông Châu, nếu ngay từ đầu chỉ là hỗ trợ, Phủ Tiên Vương chúng ta còn có thể khoan dung.

- Nhưng giờ này các ngươi đường xa đến đây tham chiến, lại còn muốn ra tay tiêu diệt Tiên Quân Man Hoang Châu của ta, thì không phải là không coi Tiên Đình và Phủ Tiên Vương ra gì hay sao?

- Vậy nên Tiên Vương đã có lệnh, các ngươi tốt hơn là nhanh chóng rút lui, nếu không đừng trách Phủ Tiên Vương điều động đại quân, khiến cho các ngươi không thể rời khỏi Đại Man Hải.

Nguyên Thận Tiên Quân nói đến đây, vẻ mặt uy nghiêm, đôi mắt lộ rõ sát cơ.

Tư Mã Văn Giản và Khấu Tương Vân đứng phía sau đạo hà, sắc mặt thay đổi không ngừng.

Tiên Vương không bày tỏ rõ thái độ trong cuộc tranh đấu giữa Vũ Văn Kỳ Tôn Giả và Vô Cực Môn, nhưng họ cũng không thể quá ngang nhiên đến mức thiếu tôn trọng.

Tiên Vương là quan lớn của Tiên Đình, Đạo Tiên siêu phẩm, tất nhiên không phải là kẻ tầm thường.

Hơn nữa nơi đây là lãnh thổ của Tiên Vương, được bố trí trong suốt nhiều năm, có vô số tướng tài.

Nếu Tiên Vương thực sự nổi giận, bất chấp hậu quả, đừng nói đến Tư Mã Văn Giản và Khấu Tương Vân, mà ngay cả Vũ Văn Kỳ Tôn Giả đích thân tới cũng khó mà thoát thân nếu không phải trả giá đắt.

Dòng đạo hà cuồn cuộn lại lùi thêm một chút.

Tuy nhiên, Tư Mã Văn Giản và Khấu Tương Vân không vội vàng rút lui, họ chỉ đối diện Nguyên Thận Tiên Quân và giữ thế giằng co.

Nếu đã phụng lệnh Vũ Văn Kỳ Tôn Giả đến đây, họ tất nhiên phải bày tỏ thái độ, không thể vừa bị uy hiếp đã lập tức rút lui.

Trong khi đó, ở phía khác, ba người Nguyên Hữu vẫn tiếp tục giao chiến ác liệt với Hầu Khả Chinh và Nguyên Toại.

Còn bên này, Nguyên Thận Tiên Quân và phu thê Tư Mã Văn Giản tiếp tục đối diện từ xa.

Giữa biển rộng và trời cao, tháp vàng đứng sừng sững, phía xa là một đạo hà với hai màu vàng đen hòa vào nhau không ngừng cuộn sóng, tựa hồ bất cứ lúc nào cũng có thể phát sinh ra một cuộc xung kích mãnh liệt.

Sắc mặt Nguyên Toại ngày càng trở nên âm trầm, khó coi.

Tiên Vương phái Nguyên Thận ra mặt, thái độ cứng rắn như vậy, quả thực nằm ngoài dự liệu của hắn.

Điều này cũng có nghĩa rằng, dù hiện tại hắn dựa lưng vào hai thế lực lớn là Biên Dân của Ung Thiên và Vũ Văn Kỳ của Thượng Chương Thiên, thì tình cảnh của hắn tại Phủ Tiên Vương vẫn không hề dễ dàng.

Lối thoát duy nhất chính là phải hết lòng trói mình vào hai ngọn núi lớn Biên Dân và Vũ Văn Kỳ, dốc sức bán mạng cho họ.

Nếu không, một khi họ từ bỏ hắn, hắn tuyệt đối sẽ gặp kết cục thê thảm.

Thượng Chương Thiên, Phủ Tôn Giả của Vũ Văn Kỳ.

Vũ Văn Kỳ bước ra từ trong thiên địa tràn ngập kim quang.

Sắc mặt hắn âm trầm, ánh mắt lạnh lẽo.

Mỗi bước đi, lực lượng Canh Kim sát phạt trong thiên địa lại rung chuyển, tựa hồ như thiên quân vạn mã đang tiến quân ào ạt.

- Xem ra bản tôn quả thực đã coi thường Tần Tử Lăng, cũng như coi thường sự quyết đoán của Thánh Lâu.

Vũ Văn Kỳ ngồi xuống bảo tọa của mình, ngón tay nhẹ gõ tay vịn, ánh mắt xa xăm đầy suy tư.

Chẳng bao lâu, một nam tử bước vào đại điện.

Trên người người này tỏa ra sát khí nặng nề, đến mức xung quanh hắn hình thành sát vân lăn lộn, khiến người ở xa cũng không dám đến gần.

Chỉ cần lại gần một chút thôi cũng sẽ bị sát khí ẩn chứa trong sát vân đó khuấy cho nát tan.

- Sư tôn gọi đệ tử xuất quan có chuyện gì dặn dò?

Nam tử cúi người cung kính hỏi.

Vũ Văn Kỳ nhìn nam tử đứng dưới đại điện, sát vân lượn quanh người hắn, trong mắt toát ra vẻ hài lòng, nói:

- Tốt, nhìn dáng vẻ của ngươi, xem ra ngươi đã luyện hóa không ít đoàn Nguyên Kim đó.

- Tuy nhiên, sát khí tỏa ra như vậy cho thấy đạo tâm của ngươi vẫn chưa hoàn toàn chinh phục được đoàn Nguyên Kim ấy.

- Ngươi vẫn chưa đủ lĩnh ngộ hoàn toàn chân ý của đại đạo hệ Kim, vậy càng khôgn thể kiểm soát lực lượng tích tụ trong cơ thể.

- Sư tôn mắt sáng như đuốc, nhìn rõ tất cả!

Nam tử kính cẩn tán dương.

- Ngươi đã bế quan một thời gian dài, cũng là lúc nên xuất quan hoạt động một chút, mài giũa thêm, xem có thu hoạch được gì không.

- Đúng lúc, sư đệ của ngươi đang gặp chút khó khăn ở Đại Man Hải, ngươi hãy đi giúp hắn, hỗ trợ giết mấy kẻ kia.

Vũ Văn Kỳ nói.

- Đệ tử bế quan lâu ngày, trong lồng ngực đang có một khẩu sát khí khó có thể phát tiết!

Nam tử vừa nghe liền hưng phấn, ánh mắt lập tức đỏ ngầu.

Sát vân quanh người hắn lăn lộn ngày càng mãnh liệt, tản ra khí tức thô bạo cực kỳ khủng bố.

Vũ Văn Kỳ thấy vậy hơi nhíu mày, nói:

- Ngươi cứ đi trước, chỉ cần giúp Hầu Khả Chinh giết hai, ba người là được, không cần giết chóc quá nhiều.

Sau đó, Vũ Văn Kỳ dặn dò thêm một số điều rồi mới để nam tử rời đi.

Nam tử rời khỏi Thượng Chương Thiên, một đường tiến về phía Đại Man Hải.

Mỗi bước chân của hắn kéo theo sát vân thiên địa dày đặc.

Khi hắn đến Đại Man Hải, lấy hắn làm trung tâm, mấy trăm dặm xung quanh đều bị sát vân bao phủ, cuồng phong gào thét, như có vô số hung cầm ác thú đang chém giết, cắn xé lẫn nhau.

Tại Phủ Tiên Vương, Thánh Lâu Tiên Vương nhìn về hướng Đại Man Hải.

Trong tầm mắt hắn, một đoàn sát vân dày đặc cuồn cuộn lật nhào, giữa đám sát khí ấy là một nam tử chân đạp sát vân mà đi, đầu đội kim cô, tóc đỏ rối tung trên vai, toàn thân vấy đầy máu.

Tiên Vương ban đầu thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau đó lại lắc đầu, thở dài một hơi.

- Tần Tử Lăng a, Tần Tử Lăng, bản vương cũng chỉ có thể giúp ngươi đến đây, tiếp theo thì phụ thuộc vào vận số của chính ngươi rồi.

Thánh Lâu Tiên Vương lẩm bẩm một hồi, sau đó truyền một mệnh lệnh thông qua tiên thức, vượt qua khoảng cách xa xôi, truyền đến Nguyên Thận Tiên Quân.

Trên biển rộng, sắc mặt của Nguyên Thận Tiên Quân khẽ biến đổi, đưa mắt hướng về phía chân trời.

Ban đầu, tại nơi chân trời chỉ có ánh chiều tà đỏ như máu.

Nhưng rất nhanh sau đó, một luồng sát khí ngút trời từ phía xa phủ tới, cuốn theo sát vân đen kịt, che khuất cả ánh tà dương, khiến chân trời trở nên u ám một mảnh.

Một nam tử đứng trên sát vân mà đến, tóc đỏ như máu đang tung bay, ánh mắt hung ác, dường như là một hung thần từ viễn cổ, hắn đang hướng tới chiến trường.

- Vu Qua!

Nguyên Thận đã sớm nhận lệnh từ sư tôn của mình, biết trước Vu Qua sẽ đến.

Nhưng khi hắn tận mắt chứng kiến Vu Qua xuất hiện, đồng tử vẫn không kìm được mà co rút lại.

- Vu Qua!

Nguyên Hữu hiển nhiên cũng biết nam tử này, vừa nhìn thấy hắn xuất hiện liền biến sắc, mồ hôi lạnh toát ra trên trán, phản ứng còn mãnh liệt hơn khi thấy Tư Mã Văn Giản cùng Khấu Tương Vân.

Vu Qua, nhị đệ tử của Vũ Văn Kỳ, cũng là Đạo Tiên thượng phẩm mạnh nhất dưới trướng của hắn, là người có hy vọng nhất bước vào cấp bậc Đạo Tiên siêu phẩm.

Có truyền thuyết rằng, khi hắn sinh ra, thiên địa liền hiện ra cảnh tượng kỳ dị, chân trời chuyển thành màu đỏ máu, như thể thiên quân vạn mã đang ào ạt tiến lên.

Lại có truyền thuyết khác rằng, Vu Qua đã từng chiếm được một đoàn Nguyên Kim.

Nguyên Kim là tiên thiên kim diễn sinh từ năng lượng hỗn độn, một trong những lực lượng bản nguyên của thế giới.

Vu Qua dũng mãnh trong chiến đấu, đã từng giết chết nhiều Đạo Tiên thượng phẩm hàng đầu, thậm chí có lần còn chính diện chống đỡ được một Đạo Tiên siêu phẩm.

Đồng thời, tính cách của Vu Qua cực kỳ hung bạo, một khi đã ra tay, tất phải thấy máu, đôi khi hắn còn muốn tra tấn đối phương đến mức gần chết mới hoàn toàn hạ sát thủ.

Tục truyền rằng mấy vạn năm trước, Vu Qua đã giết đỏ mắt, thậm chí đến cả người phe mình cũng giết.

Sau đó, hắn biến mất khỏi Địa Tiên Giới, có người nói rằng hắn bị giam cầm, cũng có người cho rằng hắn đang tìm hiểu bước cuối cùng để đột phá thành Đạo Tiên siêu phẩm, và sẽ không xuất quan cho đến khi đột phá thành công.

Nhưng không ngờ, lần này Vũ Văn Kỳ lại thả một kẻ hung tàn như vậy ra, phái đến Đại Man Hải!