← Quay lại trang sách

Q1 - Chương 053 Chớ có coi thường tam lang. (1)

Không có gì để nói nữa sao?"

Trưởng ban Cẩu thấy Đơn Dũng nín thinh, ít nhiều coi thường y, Đản ca trong miệng đám sinh viên cũng chỉ là thằng nhãi, vào đây rồi là chẳng gây ra được sóng gió gì, đổi giọng điệu hiền hòa hơn: "Chàng trai, tôi không thể không bội phục cậu, còn là sinh viên mà đã làm ra được chuyện lớn như vậy, cậu có biết mình làm càn gây ra tổn thất lớn thế nào không? Chỉ riêng ngày tụ tập biểu tình tẩy chay đó đã tổn thất mấy vạn, mấy ngày qua số sinh viên tới nhà ăn chưa được một phần ba, mỗi ngày tổn thất cả vạn, tôi không biết tìm ai tính đây."

"Ông có tính cho tôi thì tôi cũng chẳng đền được, với lại trưởng ban Cẩu, những người dán áp phích, chặn cửa nhà ăn đều là người trưởng thành rồi, làm gì cũng phải tự chịu trách nhiệm hành vi của mình chứ. Không thể nói là ai bảo gì thì làm nấy. Hay là tôi thử xúi họ nhảy lầu tự tử xem họ có làm không?"

Tả Hi Dĩnh cau mày, cô không rõ nguồn cơn nên tới giờ chưa nói được ai đúng ai sai. Còn trưởng ban Cẩu tưởng ăn chắc, bị lý luận khốn kiếp này làm nổi nóng. Chưa đợi ông ta nói gì, Đơn Dũng cướp lời:" Cho nên tôi thấy ông không nên tìm tôi bới móc vấn đề, nên nâng cao chất lượng món ăn, đừng tham rẻ mà dùng nguyên liệu bẩn, đừng hơi chút là tăng giá, thế thì vấn đề được giải quyết thôi. Nguồn gốc không xử lý, đi đổ cho sinh viên, nếu bung bét ra thì không phải là vấn đề trong trường nữa đâu."

"Không cần cậu phải giáo dục, giờ giải quyết vấn đề của cậu trước, về phần vấn đề chất lượng món ăn thì không cần cậu phải lo." Trưởng ban Cẩu bắt đầu nói lời khó nghe rồi:

"Vậy ông định giải quyết tôi thế nào?" Đơn Dũng hỏi:

" Tôi biết cậu là ai, tôi cũng biết cậu có chút năng lực." Khoa trưởng Cẩu cẩn thận hơn, ông ta không nhìn ra sự sợ hãi trong mắt Đơn Dũng, điểm này làm ông ta ngạc nhiên nhất, liệu y có chỗ dựa không, có phải còn có hậu đài không, chuyện này không thể không cân nhắc:" Dù cậu giỏi tới mấy thì tôi khuyên cậu nên hiểu rõ thân phận của mình, cậu là sinh viên, đừng cho rằng ban bảo vệ chúng tôi không có quyền chấp pháp thì không làm gì được cậu. Chuyện này tôi sẽ xử lý khiến cậu không nói được gì, trước tiên viết kiểm điểm sâu sắc về chuyện này, sau đó nghe trường học xử lý."

Chỉ là cái cớ, chỉ cần cầm được kiểm điểm trong tay, chỉ cần đối phương thừa nhận cầm đầu kích động tẩy chay, vậy chuyện sau đó dễ lắm. Trường học căm ghét nhất loại sinh viên không chịu quản giáo, làm hỏng danh tiếng trường.

Trưởng ban Cẩu sợ Đơn Dũng nắm được điều gì đó từ lời mình, dụ dỗ:" Chàng trai, lên được đại học không dễ, riêng học phí mỗi năm đã mấy vạn, bốn năm tiêu của nhà hơn chục vạn rồi, giờ sắp tốt nghiệp, dính vào chuyện này đáng không? Chúng tôi không định truy cứu sâu, nhưng thế nào cũng phải có kết quả xử lý chứ, xử lý sớm tốt hơn muộn, xử lý nhanh hon trì hoãn... Chẳng lẽ cậu muốn đợi chúng tôi thông báo với cha mẹ cậu, dẫn cậu về hối lỗi."

Đơn Dũng nghiến răng, máu nóng lên rồi, phạt đứng phạt tiền gọi cha mẹ, đó là cách xử lý nhất quán của trường học, không thể không thừa nhận cách này rất hữu dụng. Ít nhất Đơn Dũng sợ nhất cha mẹ biết chuyện mình làm ở trường.

Hiệu quả rồi, thấy Đơn Dũng dao động, khao trưởng Cẩu cười thầm:" Được rồi, tôi cũng không thừa lời nữa, cho cậu một buổi sáng, viết kiểm điểm đi, khi nào viết xong thì chúng tôi thông báo chủ nhiệm khoa nhận người. Chưa viết xong chưa được đi... Đừng có nói chúng tôi hạn chế tự do nhân thân của cậu, vì an toàn của sinh viên, chúng tôi có quyền giữ sinh viên tới khi an toàn giao cho cha mẹ, cậu không dị nghị gì chứ?"

Con mẹ nó, thằng cha này bẩn thật, định cắn chặt lấy mình đây. Đơn Dũng biết chuyện này khó thoát an toàn được, đợi trường học tính sổ đi, như giữa lại trường điều tra, bắt viết đơn thôi học là nhẹ, nói không chừng khai trừ, gọi cha mẹ tới cúi đầu dẫn về. Mấy năm va chạm với ban bảo vệ rồi, kinh nghiệm đấu tranh của Đơn Dũng phong phú lắm, y biết nặng nhẹ, chuyện này y có thể không coi ra gì, nhưng cha mẹ y không thể.

Vừa nghĩ vừa nhìn điệu cười đểu giả của Cẩu Quốc Bình, đám sinh viên bọn họ đều gọi tên này là Chó Điên, phảm là có chút lỗi nhỏ thôi, trong nhà cũng phải dúi cho ông ta tám trăm tới một nghìn mới yên. Đôi khi sinh viên tốt nghiệp chuyển hộ khẩu nhầm thời gian cũng phải đưa đút, nếu không ông ta kiếm đủ cớ không làm. Mấy năm qua Đơn Dũng cũng bị bắt chẹt không ít lần, riêng thuốc lá Trung Hoa giá mấy trăm tốn không ít, mà chuyện lần này e thực sự liên quan tới lợi ích, không phải dùng thuốc lá là qua được.

Hẳn là chúng định lấy việc công báo thù tư rồi, không đạt được mục đích chưa chịu thôi đâu, Đơn Dũng xác định tính chất vụ việc. Nếu không trường ra sức che đậy, mà chuyện thì lắng xuống rồi, cần gì bảo ban bảo vệ truy tới cùng thế này. Chính vì thế mà lần này nguy hiểm hơn bất kỳ lần nào khác, phải hạ quyết tâm thôi."

" Trưởng ban Cẩu Quốc Bình." Đơn Dũng nhích người, tựa như ngồi lâu nên không thoải mái, đột nhiên thay đổi cách xưng hô, gọi thẳng cả tên tuổi lẫn chức vụ:

Cẩu Quốc Bình vốn đứng lên rồi, nghe vậy quay đầu, cho rằng Đơn Dũng chịu nhún rồi, lên giọng:" Tôi không nhiều thời gian, nói gì nói đi, nói xong viết kiểm điểm, đường ai nấy đi, khỏi phiền tới nhau."

Đơn Dũng thong thả nói tiếp:" Trường học rất nhiều người biết Hạ Minh Đường kinh doanh nhà ăn là thân thích của ông đấy."

Chuyện này đúng thật, Cẩu Quốc Bình không đáp, chỉ nhìn Đơn Dũng chằm chằm.

" Sao tôi có cảm giác ông đang lấy chuyện công báo thì tư? Cơm nước nhà ăn chất lượng lượng kém giá cao, phục vụ tồi tệ, đó là điều ai cũng thấy. Đầu bếp nhà ăn đánh nhau với sinh viên không chỉ một lần, lần nào kết quả xử lý cũng là sinh viên sai. Ông dám nói là mình không chèn ép sinh viên, bảo vệ lợi ích trong nhà không?" Đơn Dũng trở mặt:

Tả Hi Dĩnh giật mình, té ra có nội tình thật, hiện cô mang máng hiểu được sự việc rồi.

Có điều Đơn Dũng coi thường độ mặt dày của Cẩu Quốc Bình, ông ta cười nhạo:" Đúng đấy, do người thân của tôi kinh doanh, cậu là cái thá gì mà  định hoa tay múa chân ở đây? Tôi khách khí mời cậu tới đây, nể mặt cậu mà cậu định ép tôi mạnh tay à?"

"Mạnh tay? Tôi rất muốn nghe xem ông định làm gì một đứa sinh viên tay không tấc sắt đây? Chỉ vì tổn thất của thân thích ông à? Ông thấy tiền bất nghĩa cắt xén trên người sinh viên chưa đủ nhiều sao?" Đơn Dũng gay gắt nói:

"Tôi chẳng chê nhiều, nhưng chướng mắt với cậu quản quá nhiều đấy." Cẩu Quốc Bình đảo mắt nhìn quanh, đây là không gian khép kín, rất an toàn, hạ thấp giọng xuống:" Đơn Dũng, chuyện này do cậu cầm đầu, sớm để nhà ăn khôi phục trật tự bình thường thì chuyện gì cũng nói được, nếu không cậu đừng cho rằng tôi không làm gì được cậu. Có người khai cậu xúi bẩy gây sự, còn viết bài công kích trường học lên mạng, chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, nhưng dư sức đủ cậu xin thôi học đấy. Hay là thời gian qua KTX hay mất đồ, chúng tôi tra xem cậu có hiềm nghi trộm cắp không nhé? Hay là thế này, cậu sắp tốt nghiệp rồi, cậu có đảm bảo là tất cả các mông qua hết chứ? Dù không khai trừ giữ bằng tốt nghiệp, giữ hộ khẩu của cậu, cậu vẫn phải tìm tới tôi đấy."

Chỉ vài câu nhẹ nhàng, ám chỉ rất rõ ràng, đừng làm ra vẻ anh hùng hảo  hán gì ở đây, chỉ cần ở trong cái trường này, tôi chơi chết cậu dễ lắm.