← Quay lại trang sách

Q2 - Chương 286 Xưa nay việc lớn khó tỉ mỉ. (2)

Ba viên quan lớn vừa trốn đi, lập tức lộ ra đủ thứ chuyển nhận hối lộ, vi phạm pháp kỷ, di chuyển tài sản. Không biết nên gọi là thể hiện sự nghiêm minh của pháp luật, hay đang tiễn chân quan viên bỏ trốn thành công.

Dù sao hài kịch vẫn tiếp diễn, tổ chuyên án liên tục nhận được mệnh lệnh hạn chế điều tra, tránh mở rộng khủng hoảng, tức là dừng lại ở cơ sở phát hiện hiện tại thôi, sợ làm quá quan viên không chạy sạch cũng bị bắt sạch, khác nào chính phủ tự vả mặt.

Tổ chuyên án vì thế mà cũng gặp vài điểm khó đột phá, ví như Điền Hồng Khôi và Liêm Tiệp đang bị tạm giữ, có người bày đủ cách để bảo đảm cho tại ngoại. Còn hai tên con tin cứu về, vì nguyên nhân sức khỏe, tổ chuyên án đồng ý cho vào viện chữa trị, ai ngờ vừa vào viện, người nhà đã làm giấy chuyển viện lên tỉnh thành. Tổ chuyên án đuổi tới tình thành để xác nhận chi tiết, xong, người ta chuyển viện lên thủ đô rồi. Chút kinh phí phá án ít đáng thương của cảnh sát chịu sao nổi, huống hồ là còn bị cản trở trùng trùng. Thế nên vụ án nổ súng không thể gán tội được.

Chuyện đang chưa đâu vào đâu, còn cả đống nghi vẫn chưa xác thực nhưng lại có âm thanh không hài hòa, thúc giục kết án. Quách Văn Ba liền biết người bên trên chịu không nổi áp lực rồi, còn tra nữa chẳng biết đào bới ra ai, dưới đại thế như vậy, ai dính phải là tan xương nát thịt. Nếu không Hậu gia, Yến gia đã chẳng tới mức đem con trốn khắp nơi như thế. Quách Văn Ba thực sự là một cảnh sát trung thành với chức vụ, muốn tìm hung thủ bán hai người vào mỏ, theo như hai con tin cung cấp, bọn họ bị chùm bao tải mang đi, mà mỏ Lão Ao ở nơi hẻo lánh, chỉ người Lộ Châu mới biết được.

Cho nên hắn phán đoán, dám làm chuyện này thì không phải người bình thường, to gan lớn mật như thế, không loại trừ khả năng là dân XHĐ. Bọn họ rất có thể mượn tay Sử Gia Thôn, hơn nữa không bài trừ nhân tố điêu dân và hung thủ hợp mưu. Vì phán đoán này, Quách Văn Ba dẫn theo lực lượng cảnh sát hùng hậu tiến vào Sử Gia Thôn, cơ mà không tìm nổi một ai, đang nông vụ bận rộn, người thì lên núi người ra đồng, còn mỗi cụ Thất.

Ông cụ tuổi tác khó xác định này còn sợ gì ai, hỏi cụ một câu, cụ chửi ba câu, con mẹ bọn mày, bắt được hung thủ rồi thì đền la cho cụ, la của cụ đâu?

Ngày đầu tiên phí công trở về.

Cách một ngày cảnh sát lại tới, không ngờ trên đường đi xô vào con lừa chạy trên đường, thế là thôn dân lừa đàn lừa tới chặn xe, giữ người, không bồi thường thì không được đi. Mấy cảnh sát suýt tức tới xỉu tại chỗ, may mà nhờ được đồn công an xã đi xin người về.

Tất nhiên thêm lần nữa uổng công vô ích, lại còn phải bồi thường tiền con lừa, nguyên con luôn.

Quách Văn Ba giờ mới nhận ra, lực lượng cảnh sát không thể vào thôn, hắn muốn tìm cách khác để bắt giữ thôn dân xuất hiện ở hiện trường vặn xe hôm đó thẩm vấn. Còn chuyên môn tìm Triệu Gia Thành thương lượng, không ngờ Triệu Gia Thành trợn mắt lên.

" Đừng nói là một đội hình cảnh, anh thử dẫn cả trung đội cảnh sát vũ trang vào xem, trước sau có ba thôn, họ Sử chiếm đa số, hơn 2000 hộ, hơn 8000 hộ dân, lừa nhiều gấp ba dân. Đừng nói là người ra, bọn họ lùa lừa ra là chúng ta thương vong... Cho anh biết, những nơi đó đều là điển hình trị an, 10 năm chưa từng có vụ án hình sự. Biết vì sao không, có chuyện họ tìm trưởng thôn chứ không phải chính phủ hay cảnh sát. Cảnh sát dám chơi cứng, họ dám làn càn."

Quách Văn Ba trố mắt, hắn còn chưa tin lắm, cho rằng cảnh sát địa phương sợ khó thôi, nhưng tìm những người khác ở Lộ Châu, giọng điệu đều như vậy. Đối với cái thôn thổ phỉ chỉ nhận tiền cứu tế, không nộp thuế đó, xem ra vang danh xa gần rồi.  Chính ủy cục công an thành phố còn gặp riêng hắn nói, không phải do chúng tôi không hết lòng vì phận sự, mà vì thói đời này chính phủ thiếu chữ tin, không chỉ riêng Sử Gia Thôn, bây giờ những vùng nông thôn xa chỉ nhận người không nhận chuẩn tắc hành vi, vì họ bị thiệt thòi tới sợ rồi, bọn họ tin ai chứ không tin cảnh sát.

Vậy là bế tắc, nhưng Quách Văn Ba vẫn cố chấp, dù khó cũng không thể không làm.

Hạn kết án tới gần, 26 tháng 5, Quách Văn Ba không chịu được nữa, giao vấn đề cho tổ đốc sát tỉnh, thế rồi, sau cuộc họp giữa tình và thành phố, vấn đề đã được giải quyết một cách thần kỳ.

Không tin à? Vậy thì nghe báo cáo tổng yếu về vụ án bắt cóc 5.6 nhé.

"... Vụ án này từ di động của nghi phạm cầm súng Lưu Nhị Lôn ( Đã xử lý trong vụ án khác), tìm ra manh mối nơi giam giữ con tin. Tổ chuyên án và lực lượng cảnh sát địa phương Lộ Châu đã hiệp đồng tác chiến, sau bốn ngày mai phục, giải cứu thành công con tin, phá tan một điểm đen giam giữ, ngược đãi, sử dụng công nhân trái phép, cứu được 27 người ( Vụ án vẫn đang đi sâu điều tra). Theo điều tra xác nhận sơ bộ, ba người Điền Hồng Khôi, Hậu Vọng Kinh, Yến Trọng Quang tới Lộ Châu do Lưu Nhị Lôn đón tiếp. Theo Lưu Nhị Lôn khai, sau khi ba người nổ súng gây thương tích, người bị hại báo cảnh sát, hắn đã truyền tin cho Bạch Hoành Quân ( Đang trốn). Hiện giờ hoài nghi, Bạch Hoành Quân và Phàn Ngũ Nghĩa ( Đã chết) cấu kết với nhau thực thi bắt cóc, đồng thời bán con tin cho mỏ đá, chuyển sang đòi tiền chuộc gia đình, 1000 vạn tiền chuộc đã truy hồi. Do Phàn Ngũ Nghĩa bị tai nạn xe bị chết, Bạch Hoành Quân xuất cảnh, vụ án vẫn đợi điều tra sâu hơn khi điều kiện thích hợp, xét tình thế hiện nay, kiến nghị kết án trước."

Đấy, giải quyết thế đấy, Quách Văn Ba nghiền ngẫm câu từ trong báo cáo mà phải vỗ bàn khen hay, từ động cơ, quá trình, thực thi tạo thành báo cáo vụ án hoàn chỉnh, ăn khớp. Mấy điểm nghi vấn do một kẻ chết, một kẻ trốn chẳng ai bới móc được.

Anh không tin à, thế phải tin bao nhiêu người được giải cứu ra chứ.

Anh vẫn không tin à, tiền chuộc truy hồi về rồi, tiền có giả được không.

Thậm chí Quách Văn Ba đọc xong báo cáo đâm ra nghi ngờ phán đoán của mình, nào là người bản địa này, bối cảnh XHĐ này, biết hành trình thân phận ba người này, có năng lực gây án này, có con đường rửa tiền này... Đúng là do Phàn Ngũ Nhĩa làm rồi.

Sở công an tỉnh lệnh, tập trung điều tra vụ án Phàn Ngũ Nghĩa bị giết ở bệnh viện, tăng cường bù đắp sơ hở vụ án rửa tiền, mau chóng kết án.

Thế là chuyện làm khó tổ trưởng Quách bao lâu tạm kết như thế.

Ngày 26 tháng 5, hình cảnh chi đội thành phố và phân cục cùng nhau tới trung tâm giám định pháp y, đi cùng còn có vài công tố viên của viện kiểm sát. Gia đình người bị hại bị dọa chết ở Lư Nhục Hương đã khởi tố Sử Hữu Tài và Đơn Dũng, vụ án thì không còn nghi vấn gì, giờ chỉ xem quy trách nhiệm cho ai, ai chịu trách nhiệm nhiều hơn. Vụ án này đang gây ảnh hưởng rất lớn ngoài xã hội, chuyện ân thù sảng khoái cực hợp khẩu vị người Lộ Châu, tiếng ủng hộ rất cao. Phía công an đưa ra yêu cầu giám định tâm thần, viện kiểm sát cũng gia nhập, sợ có người giở trò

Ngoài xã hội nói, công kiểm pháp, tức là Công an - Tòa án - Viện kiểm sát là một nhà, cơ mà không phải đâu, bọn họ là oan gia, hình cảnh không ít lần bị bên kiểm sát chất vấn, lần này tới cả giám định thần kinh cũng xen vào, hình như không yên tâm vào hình cảnh.

Khúc Trực nhìn hai kiểm sát mặc vest đeo quốc huy, một nam một nữ, lén lút nói với Triệu Gia Thành:" Nhìn nữ nhân kia là biết cố ý gây chuyện, lần trước đội hai bắt mấy tên trộm xe, hỏi không ra khẩu cung tẩn một trận, cô ta tóm chặt lấy không buông, thiếu chút nữ làm bọn Cương Tử bị khai trừ."

"Tuy chúng ta thường đánh người." Triệu Gia Thành hài hước nói:" Nhưng đánh người là không đúng."

"Thực ra chúng ta cũng mong kẻ đâm dao bị giam tám mười năm, làm như sợ chúng ta thả người vậy. Còn dọa chết tên phú thương thì sao? Đáng đời!"