← Quay lại trang sách

Chương 120 Thánh Chủ Tán Thành (Thượng)

Thiên Nhất Thái Thượng trưởng lão bèn lắc đầu, cười khẩy: "Tiêu Vân quá phách lối, tuổi trẻ nhưng phong mang lộ rõ, lần này chắc chắn là tự chuốc họa vào thân. Ta nghe nói trước khi vào Chân Long sào, hắn đã đánh bại Trương Vân Phi của Bá Vương Tông ngay trước mặt mọi người, còn không coi Triệu Vô Cực của Hoang Cổ Thánh Địa ra gì, hành động vô cùng ngạo mạn. Kẻ như vậy chắc chắn không sống lâu. Đế Thiên, thật chẳng biết dạy đệ tử!" ͏ ͏ ͏

Ngay lúc đó, một tiếng quát lớn từ chân trời truyền đến: "Ai dám nói ta không biết dạy đệ tử?" ͏ ͏ ͏

Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, thấy Tiêu Vân cùng Đế Thiên và Triệu Vô Cực đang phi hành trên mây trắng, thẳng tiến về Hỗn Độn Thánh Địa. ͏ ͏ ͏

Đế Thiên đứng uy nghi trên đám mây, lớn tiếng tuyên bố: "Đồ nhi của ta, Tiêu Vân, trong chuyến đi Chân Long sào lần này đã chém giết chín đệ tử của Thái Sơ Thánh Địa, trọng thương Lý Thành Đế, quét ngang Chân Long sào, đạt đến cực hạn của Luyện Thể cảnh với 100 vạn cân lực lượng, vì Hỗn Độn Thánh Địa ta Dương Uy thiên hạ!" ͏ ͏ ͏

Khi lời của Đế Thiên vừa dứt, toàn bộ Hỗn Độn thánh địa lập tức sôi trào. ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người đều mở to mắt, mặt mũi đầy vẻ không dám tin. Ngay cả Thánh Chủ Hỗn Độn thánh địa cũng lộ ra sự kinh ngạc pha lẫn vui mừng. ͏ ͏ ͏

Tiêu Vân đã chém giết đám người Chu Phi Ngư, làm trọng thương Lý Thành Đế, sở hữu sức mạnh lên đến một trăm vạn cân,đạt tới cực hạn của cảnh giới Luyện Thể... ͏ ͏ ͏

Những tin tức chấn động này khiến mọi người trong thánh địa đều choáng váng. Đôi mắt của từng người tràn đầy vẻ kinh ngạc khó tin. ͏ ͏ ͏

Tiêu Vân lại có thể mạnh đến vậy sao? ͏ ͏ ͏

Hắn thực sự đã quét ngang Chân Long sào? ͏ ͏ ͏

Sức mạnh một trăm vạn cân... điều này có thể so sánh với tổ sư gia của Hỗn Độn thánh địa bọn họ! ͏ ͏ ͏

Thiên tư bậc này thật là hiếm có! Chẳng lẽ hắn thật sự sẽ luyện thành Hỗn Độn thể, trở thành Hỗn Độn Đại Đế thứ hai? ͏ ͏ ͏

Mọi người nhìn về phía Tiêu Vân với ánh mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ và hy vọng. Hiện giờ, họ càng ngày càng tin rằng Tiêu Vân có thể thành công đúc Hỗn Độn thể, dẫn dắt Hỗn Độn thánh địa một lần nữa quật khởi. ͏ ͏ ͏

Chỉ có Thiên Nhất Thái Thượng trưởng lão và Sở Kinh Tiêu là lộ vẻ mặt khó coi. Thiên Nhất cảm thấy mình lại bị Đế Thiên vượt mặt, còn Sở Kinh Tiêu thì ghen ghét với Tiêu Vân. Thế nhưng, hiện giờ mọi ánh mắt đều tập trung vào Tiêu Vân, hai người bọn họ dường như bị bỏ rơi sang bên lề, trở nên mờ nhạt, không có chút nào tồn tại cảm giác. ͏ ͏ ͏

"Ha ha ha!" ͏ ͏ ͏

Lúc này, Thánh Chủ Hỗn Độn thánh địa không nhịn được mà cười to, hắn nhìn Tiêu Vân với vẻ mặt tràn đầy tán thưởng và nói: "Tiêu Vân, ngươi làm rất tốt, khiến Hỗn Độn thánh địa chúng ta hãnh diện.

Ngươi đã lập công lớn cho thánh địa, mà Hỗn Độn thánh địa chúng ta từ trước tới nay luôn có thưởng cho người lập công. Nói đi, ngươi muốn được ban thưởng gì?" ͏ ͏ ͏

Nghe vậy, Tiêu Vân khiêm tốn đáp: "Thánh Chủ quá khen, đệ tử chỉ làm tròn bổn phận, sao dám cầu xin ban thưởng?" ͏ ͏ ͏

Tiêu Vân, dù với kẻ địch bên ngoài có tâm ngoan thủ lạt, nhưng đối với những người trong Hỗn Độn thánh địa, hắn luôn khiêm tốn, lễ phép, là một đệ tử gương mẫu. Mặc dù chỉ mới vào Hỗn Độn thánh địa chưa đầy một năm, nhưng hắn đã sớm xem nơi đây như nhà mình. ͏ ͏ ͏

Làm việc cho chính gia đình mình, sao còn cần ban thưởng? ͏ ͏ ͏

Tiêu Vân lắc đầu, sau đó nói với Thánh Chủ Hỗn Độn thánh địa: "Thánh Chủ, ngài chỉ cần ban thưởng tùy ý là được. Dù là gì, đệ tử cũng sẽ không ghét bỏ." ͏ ͏ ͏

Một bên, Đế Thiên nghe vậy không khỏi bật cười, quay mặt đi, cảm thấy đồ đệ của mình thật vô sỉ. Mới vừa rồi còn nói không cần ban thưởng gì, giờ lại khéo léo đá quả bóng trở về phía Thánh Chủ. ͏ ͏ ͏

Với thân phận của Thánh Chủ Hỗn Độn thánh địa, sao có thể ban cho hắn một món bảo vật tầm thường được chứ? ͏ ͏ ͏

Lại nói, một đệ tử lập công lớn như vậy, nếu Thánh Chủ chỉ ban cho hắn một món bảo vật tầm thường, thì sau này còn gì là uy tín trong lòng các đệ tử? Do đó, chắc chắn Thánh Chủ Hỗn Độn thánh địa sẽ cho Tiêu Vân một bảo vật xứng đáng. ͏ ͏ ͏

Hơn nữa, để Thánh Chủ tự mình chọn bảo vật tặng còn hợp lý hơn là để Tiêu Vân tự miệng đề nghị. Dù sao, nếu Tiêu Vân đích thân yêu cầu một món, mà lại yêu cầu thấp, thì sẽ chẳng được lợi gì. Nếu đòi hỏi quá cao, người khác sẽ nghĩ hắn tham lam. Như vậy, dù thế nào Tiêu Vân cũng sẽ chịu thiệt thòi. ͏ ͏ ͏

Nhưng nếu là Thánh Chủ tự ý tặng bảo vật, thì bất kể giá trị của nó lớn đến đâu, người ngoài cũng không thể nói Tiêu Vân tham lam, vì đây không phải là do hắn chủ động yêu cầu. ͏ ͏ ͏

Không thể phủ nhận rằng Tiêu Vân quả thực rất tinh ranh. ͏ ͏ ͏

Còn Thánh Chủ Hỗn Độn thánh địa là bậc trí tuệ cao siêu, làm sao có thể không nhìn ra chút toan tính nhỏ này của Tiêu Vân? Thế nhưng, hắn cũng không để ý. Điều hắn quan tâm là thiên phú mạnh mẽ và sự trung thành tuyệt đối của Tiêu Vân đối với Hỗn Độn thánh địa, vậy là đủ. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Tặng mã giảm 10% miễn phí: 91003687 ͏ ͏ ͏

Đẩy Kim phiếu nhận ngay Code giảm truyện Huyền Huyễn, Ta Đốn Ngộ Hỗn Độn Thể (Dịch) ͏ ͏ ͏

Tặng Đẩy 50 KP, nhận mã 15% ͏ ͏ ͏

Đẩy 100 Kim phiếu, nhận mã 20% ͏ ͏ ͏

Đẩy 150 Kp, nhận mã 25% ͏ ͏ ͏

Đẩy 200 KP, nhận mã 30% ͏ ͏ ͏

Đẩy xong mã về Ibx ͏ ͏ ͏

͏ ͏ ͏