← Quay lại trang sách

Chương 159 Thần Thông Đọ Sức (Hạ)

“Môn thần thông này lại có thể hấp thu lực lượng của đại địa, bảo sao nó cuồn cuộn không dứt và có thể phục hồi nhanh chóng!” Tiêu Vân biến sắc, cuối cùng hiểu rõ chỗ đáng sợ của chiêu "Đại Địa Ấn". ͏ ͏ ͏

Đồng thời, hắn nhận ra rằng không thể để Liễu Thiên Đô tiếp tục thi triển thần thông này, phải nhanh chóng phá hủy ngọn núi lớn trước mặt. Nếu kéo dài, uy lực của "Đại Địa Ấn" sẽ càng lúc càng mạnh, tình thế đối với Tiêu Vân sẽ cực kỳ bất lợi. ͏ ͏ ͏

"Tiêu sư huynh lần này e rằng phải thua rồi!" ͏ ͏ ͏

"Nếu chiêu 'Đại Địa Ấn' này đã đạt đến cảnh giới viên mãn, nó có thể hấp thụ sức mạnh từ đại địa, càng ngày càng mạnh lên. Nếu không thể phá hủy từ đầu, về sau gần như không có cơ hội để đánh bại nó.” một người quan chiến thở dài. ͏ ͏ ͏

"Nếu không phải đang chiến đấu trên Đại Đế lôi đài, Tiêu sư huynh có thể tránh né được, nhưng diện tích của lôi đài này quá hạn chế, khiến Tiêu sư huynh không có chỗ trốn." ͏ ͏ ͏

"Mà nghĩ lại thì điều này cũng không thực tế. Nếu không có Đại Đế lôi đài áp chế cảnh giới của Liễu Thiên Đô, Tiêu sư huynh cũng chẳng có tư cách đối mặt với hắn." ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Trên bầu trời, những đệ tử Hỗn Độn thánh địa chứng kiến trận chiến, ánh mắt tràn đầy lo lắng. Họ đều cho rằng Tiêu Vân chắc chắn sẽ bại trận, bởi "Đại Địa Ấn" của Liễu Thiên Đô quá mức cường đại. Đây cũng là điểm yếu rõ rệt của Tiêu Vân trong trận này. ͏ ͏ ͏

Dù lực lượng của Tiêu Vân rất mạnh, nhưng về thần thông, hắn vẫn thua kém xa Liễu Thiên Đô đã tu luyện hơn một nghìn năm và đạt đến cảnh giới viên mãn ở mọi loại thần thông. Sự chênh lệch quá lớn này khiến Tiêu Vân rất khó có thể bù đắp trong thời gian ngắn. ͏ ͏ ͏

"Tiêu Vân có bại cũng không phải là lỗi của hắn.” Thánh chủ Hỗn Độn thánh địa thở dài. ͏ ͏ ͏

Tuy vậy, Đế Thiên bên cạnh lại nhìn chằm chằm xuống Tiêu Vân, ánh mắt sáng lên đầy kỳ vọng. Hắn đã dạy Tiêu Vân những thần thông có thể khắc chế Liễu Thiên Đô. Nếu Tiêu Vân có thể luyện thành, hắn sẽ có cơ hội đánh bại Liễu Thiên Đô. ͏ ͏ ͏

Nhưng liệu Tiêu Vân có thể luyện thành được không? ͏ ͏ ͏

Giống như "Kim Chung Tráo" mà hắn đã đạt tới cảnh giới viên mãn, Tiêu Vân còn cần phải nắm được các thần thông khác trong thời gian ngắn ngủi. Đây thực sự là một kỳ tích không tưởng, thậm chí một Đại Đế chuyển thế cũng khó có thể làm được trong vòng hai mươi mốt ngày. ͏ ͏ ͏

Ánh mắt của Đế Thiên tràn đầy kỳ vọng.

Liệu Tiêu Vân, đồ nhi của hắn, có thể thực hiện được kỳ tích này? ͏ ͏ ͏

"Ầm ầm!" ͏ ͏ ͏

Trên lôi đài, chiếc chuông lớn màu vàng của Tiêu Vân đang bị ngọn đại sơn đè ép đến mức biến dạng. Không gian bảo hộ màu vàng kim càng lúc càng nhỏ lại, nếu tiếp tục kéo dài, cả thân thể Tiêu Vân sẽ bị nghiền nát. ͏ ͏ ͏

"Nhận thua đi. Ở giai đoạn hiện tại, ngươi chưa phải là đối thủ của ta." ͏ ͏ ͏

Liễu Thiên Đô chắp tay sau lưng, nhìn Tiêu Vân đang bị đẩy vào tuyệt cảnh, trong mắt hắn ánh lên vẻ ngạo nghễ và tự tin. ͏ ͏ ͏

"Bại dưới tay ta cũng không phải điều đáng xấu hổ. Dù sao, ta từng tranh phong với sư tôn của ngươi. Ngươi hãy quay về tu luyện, sau này ta sẽ đợi ngươi trên con đường Đế Lộ, hy vọng lần sau ngươi có thể mang đến cho ta một chút bất ngờ!" Giọng Liễu Thiên Đô ngạo mạn, cao cao tại thượng, tựa như đang chỉ điểm kẻ bề dưới. ͏ ͏ ͏

"Ngươi nói nhảm xong chưa?" ͏ ͏ ͏

Ngay lúc này, Tiêu Vân ngẩng đầu nhìn Liễu Thiên Đô, giọng đầy vẻ không kiên nhẫn: "Ngươi có phải bị cô độc quá lâu, đến mức chỉ toàn nói nhảm?" ͏ ͏ ͏

"Hừ, đã vậy thì để ta đánh cho ngươi phải quỳ xuống nhận thua!" Ánh mắt Liễu Thiên Đô trở nên lạnh lẽo. ͏ ͏ ͏

“Oanh!” ͏ ͏ ͏

Liễu Thiên Đô tăng cường độ điều khiển, ngọn núi lớn trước mặt hấp thu sức mạnh từ đại địa với tốc độ nhanh hơn, cao thêm mười mấy mét, tựa như một quái vật khổng lồ mang theo uy thế bàng bạc, đè xuống hướng về phía Tiêu Vân. ͏ ͏ ͏

"Liễu Thiên Đô, ngươi quá tự tin rồi. Thật sự nghĩ rằng thần thông của ta yếu thế hơn ngươi sao?" Tiêu Vân nhìn Liễu Thiên Đô đối diện, khí thế toàn thân không ngừng tăng lên, tạo thành những đợt sóng năng lượng ngày càng kinh khủng. Khí thế ấy như một Chiến thần từ vực sâu yên lặng trong bóng đêm, chầm chậm thức tỉnh. ͏ ͏ ͏

Đối diện, Liễu Thiên Đô híp mắt, Trọng Đồng của hắn lóe lên Hủy Diệt Chi Quang, hắn cảm thấy hiếu kỳ, không hiểu vì sao Tiêu Vân vẫn giữ được sự tự tin đến vậy. ͏ ͏ ͏

"Vạn Kiếm Lưu!" Tiêu Vân rống to, ánh mắt kiên định. ͏ ͏ ͏

Ngay sau đó, một luồng ô quang đen từ trên cao phóng xuống, oanh kích thẳng vào ngọn đại sơn trước mặt, chính là Hắc Ma kiếm do Tiêu Vân điều khiển. ͏ ͏ ͏

Thấy vậy, Liễu Thiên Đô cười giễu: "Thần thông 'Vạn Kiếm Lưu' này đúng là mạnh thật, nhưng ngươi mới tu luyện được đến cấp độ một dòng chảy, chỉ có một thanh kiếm lực công kích. So với 'Đại Địa Ấn' của ta, thật quá nhỏ bé, chỉ như phù du lay cây, chẳng có gì đáng sợ!" ͏ ͏ ͏