← Quay lại trang sách

Chương 416 Kiếm Ra Kinh Người (Thượng)

Đáng chết!" Diệp gia Thánh Tổ sắc mặt âm trầm vô cùng. Diệp Phi sở hữu Chí Tôn thể, là người mà Diệp gia hy vọng nhất có thể trở thành Đại Đế, huống chi còn có Diệp Kiếm cùng hai người khác. Nếu không thể vượt qua đạo kiếp này, tổn thất của Diệp gia sẽ quá lớn. ͏ ͏ ͏

"Độc Cô Cầu Bại, còn không mau ra tay, ngươi muốn tìm cái chết sao?" Diệp gia Thánh Tổ bất ngờ hướng lên Phi Tiên đài, phẫn nộ quát về phía Tiêu Vân. ͏ ͏ ͏

Hắn là Thánh Nhân, tự nhiên nhìn ra Tiêu Vân đang ẩn giấu thực lực, vừa rồi Tiêu Vân đã sớm lui về phía sau, tránh bị Đại Đế đạo thân trọng thương. ͏ ͏ ͏

Nghe vậy, mọi người xung quanh đều nhìn về phía Tiêu Vân, họ có chút nghi hoặc. Dù Tiêu Vân có che giấu một chút thực lực, nhưng giờ phút này có thể thay đổi được gì? ͏ ͏ ͏

Trong lòng mọi người, dù Tiêu Vân có mạnh hơn nữa, cũng khó lòng vượt qua được Diệp Phi và Triệu Vô Cực. ͏ ͏ ͏

"Oanh!" ͏ ͏ ͏

Trên Phi Tiên đài, một cỗ kiếm ý cường đại đến cực điểm bất ngờ bùng lên tận trời. ͏ ͏ ͏

Nghe thấy lời Diệp gia Thánh Tổ, Tiêu Vân không còn ẩn giấu thực lực, chiến lực của hắn tăng lên cực hạn, ngũ đại kiếm ý đồng thời bộc phát, dẫn động cả Đại Đạo cùng nổ vang. ͏ ͏ ͏

Giờ khắc này, khí tức của Tiêu Vân vượt qua Diệp Kiếm, vượt qua Ngạo Vô Song, thậm chí sắp tiếp cận Diệp Phi và Triệu Vô Cực. ͏ ͏ ͏

"Cái gì!" ͏ ͏ ͏

"Làm sao có thể!" ͏ ͏ ͏

Ngạo Vô Song, Diệp Kiếm và những người khác đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Tiêu Vân. Khoảng cách của họ với Tiêu Vân rất gần, cảm nhận rõ ràng áp lực khủng khiếp phát ra từ hắn, thậm chí có thể thấy thực lực của Tiêu Vân vẫn đang tiếp tục tăng lên. ͏ ͏ ͏

"Oanh!" ͏ ͏ ͏

Tiêu Vân bất ngờ tiến lên một bước, khí thế của hắn lại tăng thêm một cấp độ, đạt tới cùng đẳng cấp với Diệp Phi và Triệu Vô Cực. ͏ ͏ ͏

Giờ phút này, Diệp Phi và Triệu Vô Cực đồng loạt nhìn về phía Tiêu Vân, trong mắt cả hai đầy kinh ngạc. ͏ ͏ ͏

Vị truyền nhân của Độc Cô thế gia này, lại cũng là một tuyệt thế thiên kiêu ngang hàng với bọn họ. ͏ ͏ ͏

"Tranh! Tranh! Tranh!" ͏ ͏ ͏

Ngũ đại kiếm ý của Tiêu Vân đồng loạt bùng nổ, kiếm ý đáng sợ bao phủ khắp bốn phương tám hướng, dẫn động tất cả các thanh kiếm trong tay mọi người ở đây rung động, phát ra tiếng kiếm reo chói tai. Giờ khắc này, vạn kiếm thần phục. ͏ ͏ ͏

Kiếm ý sắc bén tràn ngập toàn bộ Phi Tiên đài, vô số kiếm khí tung hoành, hình thành một cơn lốc kiếm khí cuồn cuộn, ập thẳng về phía Đại Đế đạo thân mà tàn phá.

͏ ͏ ͏

"Nhất kiếm địa chấn Toái Cửu Châu! Nhất kiếm cuồng phong Quyển Tinh Thần! Nhất kiếm băng phong Ba Vạn Dặm! Nhất kiếm xích viêm Cửu Trọng Thiên! Nhất kiếm kinh lôi Khai Sơn Đỉnh!" ͏ ͏ ͏

Tiêu Vân hét lớn, năm kiếm hợp làm một, tạo thành một thanh cự kiếm kinh thiên động địa, chém toạc hư không, lao về phía Đại Đế đạo thân. ͏ ͏ ͏

Một tiếng nổ vang trời, kiếm quang dài đến mấy trăm trượng, kiếm khí nóng rực với phong mang tuyệt thế như muốn chém rụng cả bầu trời. ͏ ͏ ͏

"Bành!" Đại Đế đạo thân lần đầu tiên quay người lại nhìn về phía Tiêu Vân, giơ tay lên tát mạnh xuống, hạo kiếm khí trước mặt bị chấn động đến rạn nứt. ͏ ͏ ͏

Sắc mặt Đại Đế đạo thân trở nên ngưng trọng, hắn thi triển Già Thiên thủ, tiếp tục oanh sát về phía Tiêu Vân. ͏ ͏ ͏

Cách đó không xa, Ngạo Vô Song và những người khác biến sắc. Trước đó, Đại Đế đạo thân luôn đưa lưng về phía họ, căn bản không coi họ ra gì, chỉ có Diệp Phi và Triệu Vô Cực mới lọt vào mắt hắn. Thế nhưng hiện tại, Đại Đế đạo thân lại vì Tiêu Vân mà xoay người, điều này chứng tỏ Tiêu Vân đã đạt được sự công nhận của hắn, thực lực sánh ngang với Diệp Phi và Triệu Vô Cực. ͏ ͏ ͏

"Oanh!" ͏ ͏ ͏

Kiếm khí chém thẳng lên bầu trời, tựa như Trường Hồng Quán Nhật, lấp lánh giữa thiên không. ͏ ͏ ͏

Đối mặt với Đại Đế đạo thân, Tiêu Vân không hề lùi bước, trái lại, rút kiếm nghênh kích. Nhất kiếm xé rách không gian, va chạm dữ dội với bàn tay lớn màu vàng óng che khuất cả bầu trời. ͏ ͏ ͏

Giờ khắc này, Diệp Phi và Triệu Vô Cực được một chút nghỉ ngơi, hai người liếc nhau rồi lại lao lên, hợp lực cùng Tiêu Vân vây công Đại Đế đạo thân. ͏ ͏ ͏

Ba người hợp sức, cuối cùng cũng ổn định được thế trận, không còn bị áp chế hoàn toàn. ͏ ͏ ͏

"Không ngờ Độc Cô huynh lại mạnh đến mức này, thật buồn cười là trước đó ta còn thử thăm dò hắn!" Ngạo Vô Song nhìn cuộc chiến trước mắt, trên mặt hiện lên nụ cười tự giễu. ͏ ͏ ͏

Tối hôm qua tại tiệc rượu, hắn còn ra tay thăm dò Tiêu Vân, bây giờ nghĩ lại, thật sự là hết sức nực cười. Vị truyền nhân của Độc Cô thế gia này, thực lực vượt xa hắn nhiều. ͏ ͏ ͏

Diệp Kiếm nghe vậy cũng cười khổ, nói: "Ai có thể ngờ hắn vừa mới xuất thế đã mạnh đến như vậy. Năm xưa, tiền bối Độc Cô Kiếm cũng không lợi hại thế này. Ngũ đại kiếm ý, lại còn đạt đến cảnh giới viên mãn! Kiếm đạo thiên phú của người này còn vượt qua cả tiền bối Độc Cô Kiếm." ͏ ͏ ͏