← Quay lại trang sách

Chương 515 Tốc Độ Áo Nghĩa (Thượng)

Nghe vậy, Tiêu Vân không khỏi kinh ngạc. Nhưng rồi hắn nhanh chóng nảy sinh nghi vấn: “Huynh đệ cùng cha khác mẹ? Nếu đã có thân phận này, lại thêm Tiên Thiên Kiếm Thể, thì ở Diệp gia chắc chắn hắn sẽ được trọng điểm bồi dưỡng. Vậy tại sao hắn lại rời đi để gia nhập Thiên Kiếm Thánh Địa?" ͏ ͏ ͏

Ngạo Vô Song hạ thấp giọng, giải thích: “Độc Cô huynh, có một số chuyện ngươi không biết. Diệp Vô Trần tuy là dòng chính của Diệp gia, nhưng hắn là con riêng. Phụ thân của hắn, cũng là phụ thân Diệp Phi khi ở Trung Thổ đã có quan hệ với một hoa khôi tại thanh lâu và sinh ra Diệp Vô Trần. Ngươi nghĩ xem, với thân phận như vậy, Diệp gia có thể chấp nhận hắn sao?" ͏ ͏ ͏

"Ách..." Tiêu Vân thoáng cứng người, không khỏi đồng cảm với Diệp Vô Trần. Một thiên đế thế gia như Diệp gia, làm sao có thể thu nhận một đứa con riêng được sinh ra từ một thanh lâu nữ tử? Điều này hẳn sẽ làm tổn hại đến thể diện của họ. ͏ ͏ ͏

Ngạo Vô Song tiếp tục, giọng nói nhỏ nhưng đầy cảm xúc: “Nghe nói, nữ tử kia sau khi biết mình mang thai đã vượt ngàn dặm xa xôi để đến Đông Hoang tìm phụ thân của Diệp Vô Trần. Nhưng nàng chỉ là một nữ tử yếu đuối, tu vi thấp, lại đang mang thai. Trên đường đi, vì quá nhọc nhằn mà nàng đã sinh ra Diệp Vô Trần giữa chừng. Không bao lâu sau khi sinh, nàng cũng buông tay nhân gian, để lại Diệp Vô Trần mồ côi." ͏ ͏ ͏

"Diệp Vô Trần từ nhỏ phải chịu cảnh khốn khó, nhờ cơm trăm nhà mới lớn lên được. Sau này, thiên phú kiếm đạo của hắn bộc phát, hắn tham gia kỳ sát hạch của Thiên Kiếm Thánh Địa và lập tức thành danh, trở thành Thánh tử." ͏ ͏ ͏

Nghe câu chuyện, Tiêu Vân cảm thấy có chút cổ quái. ͏ ͏ ͏

Một đứa con riêng? Tuổi thơ cơ cực? Lại thêm cái tên Diệp Vô Trần này, quả thực giống như một nhân vật chính bước ra từ tiểu thuyết. May mà hắn không phải người xuyên việt, nếu không chắc chắn lại thêm một đối thủ cạnh tranh đáng sợ nữa. ͏ ͏ ͏

Tiêu Vân cười khẽ, rồi hỏi tiếp: “Vậy sau đó thì sao?" ͏ ͏ ͏

Ngạo Vô Song, vốn rất hứng thú với những câu chuyện bát quái về các Thiên Đế thế gia, tiếp tục kể với vẻ hào hứng: “Chuyện sau đó thì đơn giản. Diệp Vô Trần, vì tuổi thơ khổ cực, lại thêm mẫu thân chết vì mệt nhọc, nên hắn chỉ có hận với Diệp gia. Lần trước khi tới Đông Hoang lịch luyện, hắn đã thẳng thừng đi đến Diệp gia, khiêu chiến với các tử đệ cùng thế hệ của Diệp gia, đánh bại toàn bộ bọn họ. Hắn hung hăng dằn mặt, khiến Diệp gia mất hết thể diện." ͏ ͏ ͏

Tiêu Vân nghe vậy thì mỉm cười.

Lúc đó, Diệp Vô Trần hẳn còn ở Tế Linh cảnh, mà Diệp Phi đang ở Thức Tỉnh cảnh, nên Diệp Phi chắc chắn không thể ra tay. Ngoại trừ Diệp Phi, Diệp gia cũng chẳng ai đủ khả năng đối đầu với hắn ở cùng cảnh giới, nên việc bị Diệp Vô Trần quét ngang cũng không có gì ngạc nhiên. ͏ ͏ ͏

Quật cường thiếu niên a... đáng tiếc, ngươi không có hệ thống, nếu không thì ngươi đã là nhân vật chính thật sự rồi. ͏ ͏ ͏

Đang lúc Tiêu Vân và Ngạo Vô Song hào hứng bàn luận, một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau lưng: “Hai tiểu tử các ngươi không nên tùy tiện bàn tán về những chuyện bát quái của Thiên Đế thế gia! Mau tập trung, chuẩn bị tinh thần mà quan sát đúc kiếm!" ͏ ͏ ͏

Giọng nói này làm cả hai giật mình quay đầu lại. Hóa ra là Ngạo Minh đại sư. ͏ ͏ ͏

Ngạo Minh đại sư bước tới, hung hăng trừng Ngạo Vô Song một cái, nghiêm nghị nói: “Chuyện này là bê bối của Diệp gia. Diệp gia đã có lời dặn, ai dám bàn tán lung tung ở bên ngoài, tức là muốn làm kẻ địch của Diệp gia!" ͏ ͏ ͏

Ngạo Vô Song bị dọa, lập tức ngoan ngoãn gật đầu không dám nói thêm gì nữa. ͏ ͏ ͏

Tiêu Vân thì quay đầu nhìn về phía Ngạo Phong đại sư. Thanh thánh đao màu vàng kim đã bị phân giải, Ngạo Phong đại sư đang chuẩn bị chế tạo kiếm thai. ͏ ͏ ͏

Không muốn lãng phí thời gian, Tiêu Vân lập tức tiến vào trạng thái đốn ngộ, tập trung tinh thần. ͏ ͏ ͏

Lần này, mục tiêu của hắn là lĩnh ngộ loạiKiếm Đạo Áo Nghĩa thứ hai. ͏ ͏ ͏

Bật hack đúng là thoải mái a! ͏ ͏ ͏

Sau khi kiếm thai được rèn đúc hoàn thiện, Ngạo Phong đại sư lập tức lấy ra một cây chùy lớn, chuẩn bị bắt đầu gõ kiếm thai để loại bỏ tạp chất, hướng tới sự hoàn mỹ. ͏ ͏ ͏

Nhưng khi Ngạo Phong đại sư vừa giơ chùy lên, hắn lại đột ngột dừng lại. ͏ ͏ ͏

Tiêu Vân nhìn thấy cảnh này thì không khỏi cảm thấy nghi hoặc. ͏ ͏ ͏

Không phải định gõ kiếm thai sao? Tại sao lại dừng lại giữa chừng như thế? Ngạo Phong đại sư còn đứng bất động ở đó làm gì vậy? Hay hắn ta đột nhiên nhớ ra ở nhà còn có đồ lót chưa giặt? ͏ ͏ ͏

Tiêu Vân tập trung quan sát, phát hiện Ngạo Phong đại sư không phải đang ngẩn người, mà là đang nghiêm túc nhìn chằm chằm vào kiếm thai trước mặt. Tuy nhiên, chiếc chùy trong tay hắn vẫn giơ lên, nhưng mãi không hạ xuống, tạo nên một cảnh tượng hết sức kỳ quái. ͏ ͏ ͏

Đột nhiên, một loạt âm thanh "rầm rầm rầm" vang lên trong tai Tiêu Vân. Âm thanh này tựa như chấn động cả hư không, khiến hắn cảm thấy vô cùng bất ngờ. ͏ ͏ ͏