Chương 675 Ngươi Quá Xấu (Thượng)
Đông Ngọc Đường càng nghĩ càng hả hê, chỉ chờ xem Tiêu Vân gặp phải tai họa lớn. ͏ ͏ ͏
Đông Thần Vương thì lạnh lùng đứng dậy, khóe môi cong lên đầy khinh thường: “Hảo tiểu tử, quả nhiên giống hệt sư tôn Đế Thiên của ngươi, cuồng vọng đến không biết trời cao đất dày. Một kẻ Xuất Khiếu Cảnh, lại dám đến chỗ của ta giương oai. Ngươi thật sự nghĩ rằng Thánh Nhân là để trưng bày sao?" ͏ ͏ ͏
Đông Thần Vương giờ phút này đột nhiên vỗ bàn đứng dậy, hắn giận đến mức cười lạnh, ánh mắt âm hàn bước nhanh ra khỏi đại điện. Đông Ngọc Đường theo sát phía sau lưng hắn. ͏ ͏ ͏
Ra khỏi đại điện, xuyên qua mỏm núi thủ hộ đại trận, hai người nhanh chóng nhìn thấy Tiêu Vân cùng Lâm Tiểu Nhã đối diện giữa không trung. Đông Thần Vương ánh mắt trong vắt, tựa như hai ngọn Thần Đăng, bắn ra hai đạo sáng lạn thần quang, chăm chú nhìn về phía Tiêu Vân. ͏ ͏ ͏
"Tiêu Vân, ngươi thật to gan! Dám ở đạo tràng của một tôn Thánh Nhân mà càn rỡ! Ngươi cho rằng ngươi là Chuẩn Thần Tử thì có thể tùy ý làm bậy sao? Hôm nay, cho dù là Thánh Chủ cũng không bảo vệ được ngươi!" Đông Thần Vương ánh mắt âm hàn nhìn chằm chằm vào Tiêu Vân, lạnh lùng quát lớn. ͏ ͏ ͏
Nếu Tiêu Vân tự đưa mình tới cửa, hôm nay dù không giết được Tiêu Vân, hắn cũng muốn khiến Tiêu Vân phải lột một tầng da. Hắn muốn Tiêu Vân hiểu rõ rằng, uy nghiêm của Thánh Nhân là không thể mạo phạm! ͏ ͏ ͏
"Nghe nói ngươi sắp đặt ngày thành thánh đại điển trùng với đại hôn của sư tôn ta?" Tiêu Vân lạnh lùng nhìn chằm chằm Đông Thần Vương, chậm rãi nói. ͏ ͏ ͏
Đông Thần Vương chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt đầy đùa cợt nhìn Tiêu Vân, cười khẩy: "Đúng thì đã sao? Lão phu muốn đặt ngày nào, thì đặt ngày đó. Hai thầy trò các ngươi chẳng qua chỉ là một đôi sâu kiến, lại có thể làm khó dễ được ta sao?" ͏ ͏ ͏
"Đông Thần Vương, ta khuyên ngươi kịp thời đổi ngày. Nếu không, tự gánh lấy hậu quả." Tiêu Vân lạnh lùng đáp. ͏ ͏ ͏
Đông Thần Vương thoáng sững sờ, rồi lập tức cười lớn. Hắn chỉ thẳng vào Tiêu Vân, giọng cười tràn đầy chế giễu: "Tiểu tử, ngươi biết ngươi đang uy hiếp ai không? Ngươi đang uy hiếp một tôn Thánh Nhân! Là ai cho ngươi dũng khí? Là ai cho ngươi sự can đảm? Tiểu tử, ngươi thật to gan!" ͏ ͏ ͏
Lời nói sau cùng của Đông Thần Vương càng lúc càng lớn, tựa như tiếng sấm cuồn cuộn vang vọng khắp không trung. Thanh âm cuối cùng tựa như Thiên Lôi nổ vang, chấn động cả hư không.
͏ ͏ ͏
Sóng âm kinh khủng bao trùm, mang theo cuồng phong cuồn cuộn thổi về phía Tiêu Vân và Lâm Tiểu Nhã. Giờ khắc này, thiên địa biến sắc. ͏ ͏ ͏
Lâm Tiểu Nhã đứng phía sau Tiêu Vân, chỉ cảm thấy áp lực nghẹt thở đập vào mặt. Nàng lôi kéo vạt áo Tiêu Vân, toàn thân run rẩy, không nhịn được muốn quỳ xuống. Nhưng Tiêu Vân vẫn điềm tĩnh, gương mặt không chút sợ hãi. ͏ ͏ ͏
Hắn nhìn thẳng vào Đông Thần Vương đối diện, nhẹ vẫy tay một cái. Hư không lập tức nứt ra một cái khe, từ đó một tòa chuông lớn màu vàng kim cổ xưa bay ra. Chuông lớn chấn động hư không, trong nháy mắt đã đập tan sóng âm đang ập tới. ͏ ͏ ͏
Khi nhìn thấy tòa chuông lớn màu vàng rực rỡ này, ánh mắt của Đông Thần Vương cùng Đông Ngọc Đường lập tức co rụt lại. ͏ ͏ ͏
"Hỗn Độn Chung!" ͏ ͏ ͏
Đông Thần Vương cùng Đông Ngọc Đường đồng thanh kinh hô. Bọn họ không ngờ rằng Tiêu Vân lại có thể triệu hoán được Hỗn Độn Chung. Đây chính là Đế Binh! Ngay cả khi Tiêu Vân đã học xong "Hỗn Độn Dẫn", thì khi chưa đạt tới cảnh giới Thánh Nhân, hắn cũng không có tư cách triệu hoán Hỗn Độn Chung. ͏ ͏ ͏
Hỗn Độn Chung là Đế Binh, chỉ khi tu luyện được "Hỗn Độn Dẫn" và đạt tới cảnh giới Thánh Nhân, mới có thể triệu hoán nó. Điều này khiến trong lòng Đông Thần Vương và Đông Ngọc Đường vừa chấn kinh, vừa nghi hoặc không thôi. ͏ ͏ ͏
"Đương…!" ͏ ͏ ͏
Tiêu Vân thôi động Hỗn Độn Chung. Sóng âm kinh khủng quét ngang ra, trực tiếp phá tan trận pháp thủ hộ trên mỏm núi trước mặt, đồng thời áp chế thẳng về phía Đông Thần Vương và Đông Ngọc Đường. ͏ ͏ ͏
Uy năng của Đế Binh bùng nổ, mang theo uy lực bẻ gãy nghiền nát. ͏ ͏ ͏
Dù tu vi của Tiêu Vân còn chưa cao, nhưng nhờ đã đúc thành Hỗn Độn Thể, hắn càng thêm hòa hợp với Hỗn Độn Chung. Vì thế, hắn có thể bộc phát ra một phần uy lực của Đế Binh. Nếu đối phó với Đại Thánh thì còn có chút khó khăn, nhưng với một Thánh Nhân bình thường, Tiêu Vân tràn đầy tự tin. ͏ ͏ ͏
"Cái gì!" ͏ ͏ ͏
Cảm nhận được uy lực khủng bố của Hỗn Độn Chung, sắc mặt Đông Thần Vương và Đông Ngọc Đường lập tức biến đổi. ͏ ͏ ͏
Đông Thần Vương hừ lạnh một tiếng, không chần chừ mà toàn lực xuất thủ. Một thần thông đáng sợ ầm ầm bùng nổ, mạnh mẽ trùng kích về phía trước. ͏ ͏ ͏
Uy năng của Thánh Nhân bùng phát, mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, tựa như uy nghiêm của trời đất trấn áp vạn vật. Khắp bốn phương tám hướng, vô số linh lực trong thiên địa đều bị Đông Thần Vương thu nhiếp vào trong tay. ͏ ͏ ͏