Chương 749 Biện Pháp (1/3)
Tiêu Vân?" ͏ ͏ ͏
Đông Thần Vương ngẩn ra, sau đó lắc đầu đáp: “Chắc chắn là không. Thiên phú của Tiêu Vân là hạng gì? Chỉ cần người cầm quyền của Hỗn Độn Thánh Địa không phải kẻ ngốc, thì sẽ không đưa hắn đi mạo hiểm. Một khi bị phát hiện và bị giết chết, tổn thất sẽ quá lớn. Căn bản là không có lời." ͏ ͏ ͏
Thiên Nhất nghe vậy cười lạnh: “Vậy là được rồi. Ngươi nghĩ như thế, Thánh Chủ của Hỗn Độn Thánh Địa cũng sẽ nghĩ như thế, thậm chí những Thánh Nhân khác cũng sẽ nghĩ như thế. Ai có thể ngờ rằng Thái Sơ Thánh Địa lại dám để một siêu cấp thiên tài như ta, ẩn náu trong Hỗn Độn Thánh Địa?" ͏ ͏ ͏
Nghe vậy, Đông Thần Vương như bừng tỉnh: “Ngươi quả thật đang đi ngược tư duy thường lệ... Nhưng vẫn quá nguy hiểm! Lá gan của ngươi thật không nhỏ." ͏ ͏ ͏
Thiên Nhất nhún vai, lắc đầu: “Ta chẳng qua chỉ là một kẻ Xuất Khiếu Cảnh nho nhỏ mà thôi. Hỗn Độn Thánh Địa sẽ không hoài nghi ta, bởi vì ta không tạo ra bất kỳ uy hiếp nào cho họ." ͏ ͏ ͏
Nói rồi, ánh mắt Thiên Nhất trở nên thâm thúy, nhìn về phía phương xa, nơi Đế Phong tọa lạc, hắn nhẹ giọng nói tiếp: “Ta đến Hỗn Độn Thánh Địa lần này, kỳ thực chỉ để nhìn xem Tiêu Vân. Danh tiếng của hắn quá lớn. Ở Luyện Thể Cảnh, hắn đã có thể áp chế rất nhiều Chí Tôn Thể, điều này nói lên khả năng lĩnh ngộ phi thường của hắn cùng sự am hiểu nhiều loại siêu cấp chiến kỹ." ͏ ͏ ͏
Thiên Nhất trầm ngâm một lúc, rồi tiếp tục: “Thế nhưng, trước đây không lâu, hắn còn có thể cường thế đánh bại Diệp Phi. Điều này mới thực sự thu hút sự chú ý của ta." ͏ ͏ ͏
Thiên Nhất khẽ thở dài: “Ta đến đây không chỉ đánh giá thấp Tiêu Vân, mà còn đánh giá thấp cả Triệu Vô Cực." ͏ ͏ ͏
Ánh mắt hắn lóe lên một tia sắc lạnh, như xuyên qua không gian, nhìn về phía Triệu Vô Cực trên Đế Phong. ͏ ͏ ͏
"Hoang Cổ Thánh Thể..." ͏ ͏ ͏
Giọng nói của Thiên Nhất trở nên trầm thấp, ánh mắt hiện lên một tia đen tối, tham lam chợt lóe lên rồi biến mất. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
"Ha ha ha…" ͏ ͏ ͏
Tại Hỗn Độn Thánh Địa, trên Đế Phong, một tiếng cười to đột ngột vang lên từ trong Thiên Điện. ͏ ͏ ͏
Tiếng cười cuồn cuộn như sấm, chấn động cả hư không, khiến toàn bộ Đế Phong cũng phải rung chuyển. ͏ ͏ ͏
Lâm Tiểu Nhã, Tịch Xuân Vũ và những người khác đang ở gần đó đều cảm thấy lỗ tai ong ong, không nhịn được mà che tai, ánh mắt đầy ngạc nhiên nhìn về phương hướng Thiên Điện.
͏ ͏ ͏
Cách đó không xa, trong một ngôi đại điện, Triệu Vô Cực đang yên tĩnh dưỡng thương chợt mơ màng tỉnh lại, bị tiếng cười đánh thức. ͏ ͏ ͏
Dù bị thương nặng trong trận chiến trước đó, nhờ thân thể mạnh mẽ và khả năng hồi phục kinh người, thương thế của hắn đã tốt lên rất nhiều. Chỉ có Tế Linh của hắn là bị tổn thương nghiêm trọng, không phải trong thời gian ngắn có thể khôi phục hoàn toàn. ͏ ͏ ͏
Triệu Vô Cực đang chuyên tâm điều tức, nghe thấy tiếng cười lớn từ Thiên Điện truyền đến, lập tức mở mắt, mặt mũi đầy vẻ bực bội. ͏ ͏ ͏
"Hỗn đản này, lại phát điên cái gì rồi? Chẳng phải chỉ là tấn thăng làm Thần Tử thôi sao, cần gì phải vui vẻ đến mức đó chứ?" ͏ ͏ ͏
Hắn hừ lạnh một tiếng, sau đó nhắm mắt lại, đóng cửa ngũ thức lục cảm, khiến toàn bộ thế giới xung quanh rơi vào trạng thái yên tĩnh. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Cùng lúc đó, từ một góc khác của Đế Phong, tiếng hét lớn của Đế Thiên vang lên, át cả tiếng cười: “Im miệng!" ͏ ͏ ͏
Đế Thiên tức giận quát về phía Thiên Điện. ͏ ͏ ͏
Tiếng cười trong Thiên Điện lập tức ngừng lại. ͏ ͏ ͏
Bên trong Thiên Điện, Tiêu Vân hơi thu lại vẻ mặt tươi cười, liếc nhìn về phía Đế Thiên đang ở cách đó không xa, trên môi không khỏi nhếch lên một nụ cười giễu cợt. ͏ ͏ ͏
"Sư tôn gần đây thật nóng tính quá đi." ͏ ͏ ͏
Hắn tự lẩm bẩm: “Có phải là không được sư nương thỏa mãn? Hay phương diện kia không được nữa rồi?" ͏ ͏ ͏
Nghĩ đến đây, Tiêu Vân cười khẩy, nhưng không lâu sau, nét mặt hắn lại trở nên vui vẻ hơn. ͏ ͏ ͏
Bởi vì trong đầu hắn chợt lóe lên một ý tưởng. ͏ ͏ ͏
"Ta đúng là một tên ngốc, suýt chút nữa quên mất cái thân phận Độc Cô Cầu Bại này rồi!" ͏ ͏ ͏
"Hiện tại, mọi người đều biết ta rất lợi hại. Dù ta có biểu hiện gì cũng khó khiến người khác chấn kinh được nữa. Nhưng Độc Cô Cầu Bại thì khác. Hắn chỉ là một người mới, nếu như có thể danh chấn thiên hạ, chắc chắn sẽ hấp dẫn không ít sự kinh ngạc." ͏ ͏ ͏
Giờ khắc này, trong đầu Tiêu Vân như thể vừa được khai sáng. ͏ ͏ ͏
Hắn chợt nhận ra rằng trước đây bản thân đã quá cố chấp và cứng nhắc. Nếu muốn "trang bức" để tăng số lần đốn ngộ, không nhất thiết phải sử dụng bản tôn của mình. ͏ ͏ ͏
"Sử dụng thân phận Độc Cô Cầu Bại cũng được, hoặc thân phận Ma Tăng cũng được." ͏ ͏ ͏
Hắn nhớ đến đặc điểm của hệ thống: hệ thống gắn liền với nguyên thần của hắn. Dù là phân thân hay bản tôn, chỉ cần có thể khiến người khác chấn kinh, đều sẽ gia tăng số lần đốn ngộ. ͏ ͏ ͏