Chương 757 Trêu Đùa (1/3)
Khi Kiếm Nhất, Hoa Lang Tâm và những người khác bước vào, tất cả những gì còn lại chỉ là đống đá vụn dưới chân Tiêu Vân. ͏ ͏ ͏
Tiêu Vân quay đầu nhìn về phía bọn họ, cười lớn: “Thì ra là mấy vị huynh đệ của Kiếm Các. Các ngươi đến Trung Thổ thật sớm!" ͏ ͏ ͏
Hoa Lang Tâm nghe vậy, trên mặt lộ vẻ cười khổ, nói: “Ngươi có phải vừa mới tới Trung Thổ hay không? Chúng ta trước đó đã đi Hỗn Độn Thánh Địa tham gia tiệc cưới của Đế Thiên. Tận mắt chứng kiến trận quyết chiến kinh thiên động địa giữa Tiêu Vân và Diệp Phi. Đáng tiếc ngươi không có mặt, bằng không nhất định sẽ vô cùng khiếp sợ." ͏ ͏ ͏
Tiêu Vân nghe thế, cười thầm trong lòng: “Ta chính là người trong cuộc, làm sao lại không thấy?" ͏ ͏ ͏
Dĩ nhiên, hắn không có ý định giải thích hay tiết lộ thân phận. Tiêu Vân chỉ cười nhẹ mà không nói gì, cúi đầu nhìn thoáng qua đống mảnh vỡ của thạch nhân trước mặt, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm. ͏ ͏ ͏
"Cũng may bọn họ không nhìn thấy pho tượng, nếu không sẽ rất khó để giải thích rõ ràng." ͏ ͏ ͏
Tuy nhiên, trong lòng Tiêu Vân vẫn đầy nghi vấn. Pho tượng kia rốt cuộc có phải là chính hắn không, hay chỉ là một vị Tiêu gia lão tổ nào đó có dung mạo tương tự hắn? ͏ ͏ ͏
Hắn tự nhủ, trong cùng một huyết mạch, việc phản tổ là điều hoàn toàn có thể xảy ra. Vì thế, trong hậu đại, có người mang gương mặt giống hệt mình cũng không phải là chuyện lạ. ͏ ͏ ͏
Nhưng nếu pho tượng kia thực sự là chính hắn, vậy thì quả thật quá mức kinh người. ͏ ͏ ͏
"Chẳng lẽ, trong tương lai ta thật sự đạt đến một cảnh giới cường đại đến mức có thể xuyên qua dòng chảy thời không, trở về thời đại Thái Cổ để lưu lại dấu ấn sao? Nếu đúng là như vậy, sức mạnh đó chỉ e rằng ngay cả Hỗn Độn Đại Đế cũng chưa làm được." ͏ ͏ ͏
"Độc Cô huynh, ngươi ở đây làm gì vậy?" Kiếm Nhất đảo mắt nhìn quanh, hiếu kỳ hỏi. ͏ ͏ ͏
Hoa Lang Tâm cười xen vào: “Chẳng lẽ là tầm bảo sao? Chỗ này quá cũ nát, nếu nó nằm ở một nơi hoang vu hẻo lánh, có lẽ còn có khả năng chứa bảo vật. Nhưng đây là Thiên Đế thành, nếu thực sự có bảo vật gì, thì từ lâu đã bị người khác lấy đi rồi." ͏ ͏ ͏
Nghe vậy, Kiếm Nhị cùng những người khác cũng bật cười. ͏ ͏ ͏
Tòa miếu cổ này không chỉ quá đổ nát, mà còn nằm ngay cạnh đường lớn đông người qua lại ở Thiên Đế thành. Nếu có bảo vật thật, làm sao có thể tới lượt Tiêu Vân phát hiện? ͏ ͏ ͏
"Người nào nói là không có bảo vật?" ͏ ͏ ͏
Tiêu Vân nhếch môi cười nhạt, giọng nói đầy ẩn ý. ͏ ͏ ͏
Kiếm Nhất, Hoa Lang Tâm cùng mọi người lập tức ngây người.
͏ ͏ ͏
Chỉ thấy Tiêu Vân ngồi xổm xuống, lục lọi đống mảnh vỡ của thạch nhân, bất ngờ lấy ra từ ngực pho tượng một bản thư tịch cổ xưa. Bìa sách đã bị mờ theo thời gian, nhưng vẫn có thể loáng thoáng nhìn thấy bốn chữ, 1 mờ 3 rõ: "… Đế kinh 2". ͏ ͏ ͏
"Đế kinh?" ͏ ͏ ͏
Kiếm Nhất và Hoa Lang Tâm cùng lúc trợn to mắt, con ngươi co rụt lại, nét mặt tràn đầy kinh ngạc. ͏ ͏ ͏
Ngay cả Tiêu Vân cũng không khỏi chấn động. Hắn vốn chỉ vô tình phát hiện pho tượng này giấu thứ gì đó bên trong sau khi nó vỡ vụn. Nhưng không ngờ rằng thứ được cất giữ lại là một bản Đế kinh! ͏ ͏ ͏
Cơ duyên này cũng quá lớn rồi! ͏ ͏ ͏
Ra khỏi cửa đã gặp Đế kinh! ͏ ͏ ͏
"Đế kinh!" ͏ ͏ ͏
Mọi người đồng loạt kinh hô. ͏ ͏ ͏
Cảm giác rung động lan tràn trong không khí. ͏ ͏ ͏
Dù sao, đây chính là Đế kinh, bảo vật chí cao của Cửu Tiêu Đại Lục, chỉ có Đại Đế mới có thể sáng tạo ra. ͏ ͏ ͏
Có thể nói, một bộ Đế kinh chính là tinh hoa cả đời của một vị Đại Đế. ͏ ͏ ͏
Tuy nhiên, dù sở hữu Đế kinh, việc tu luyện nó cũng không đảm bảo một người có thể trở thành Đại Đế. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng, có mấy ai dám đặt mục tiêu cao xa như Đại Đế? ͏ ͏ ͏
Đối với phần đông tu sĩ, chỉ cần đạt tới cảnh giới Thánh Nhân hoặc Chuẩn Đế, đã là giấc mơ cả đời. ͏ ͏ ͏
Mà Đế kinh chính là chìa khóa, là cơ hội để những người này đạt được ước vọng. ͏ ͏ ͏
Trong khoảnh khắc ấy, ánh mắt của Kiếm Nhất, Hoa Lang Tâm cùng những người khác đỏ ngầu lên, như bị thiêu đốt bởi khát khao mãnh liệt. Tất cả bọn họ đều nhìn chằm chằm vào Đế kinh trong tay Tiêu Vân, không che giấu nổi vẻ tham lam. ͏ ͏ ͏
Đối diện với Đế kinh, không ai có thể giữ lòng bình thản. ͏ ͏ ͏
Đừng nhìn Tiêu Vân đã sở hữu và tu luyện nhiều môn Đế kinh, nhưng cần phải biết, hắn là Thần tử của Hỗn Độn Thánh Địa, địa vị và thân phận hoàn toàn khác biệt. ͏ ͏ ͏
Còn Kiếm Nhất, Hoa Lang Tâm và những người ở đây, chẳng qua chỉ là đệ tử của Kiếm Các. Ngay cả Các chủ Lôi Chiến của bọn họ còn không sở hữu Đế kinh, huống chi những người như họ. ͏ ͏ ͏
Giờ phút này, khi tận mắt nhìn thấy Đế kinh trong tay Tiêu Vân, sự cám dỗ trong lòng Kiếm Nhất và Hoa Lang Tâm lập tức trỗi dậy mãnh liệt. ͏ ͏ ͏
Hô hấp của họ dần trở nên dồn dập. Ánh mắt đỏ rực, ánh lên vẻ thèm muốn không thể che giấu. ͏ ͏ ͏
Tuy vậy, bọn họ vẫn giữ được một phần lý trí, không dám manh động ngay lập tức. ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, sự kiềm chế này không phải vì họ xem Tiêu Vân hay Độc Cô Cầu Bại là bằng hữu. Quan hệ giữa họ chẳng qua chỉ là bèo nước gặp nhau, không đáng để mạo hiểm. Thậm chí, dù là sư huynh đệ thân thiết, trước mặt Đế kinh, rất có thể cũng sẽ vì tham lam mà phản bội lẫn nhau. ͏ ͏ ͏