← Quay lại trang sách

Chương 777 Chân Long Ngạo Thiên (1/4)

Trên lôi đài, Tiêu Vân lặng lẽ liếc nhìn Triệu Nhật Thiên và Diệp Lương Thần đang đứng bên dưới, khóe miệng khẽ nhếch, ánh mắt đầy vẻ chế giễu. ͏ ͏ ͏

Thật không biết bọn họ lấy tự tin từ đâu. Đơn giản là còn tự phụ hơn cả người đã ngưng tụ vô địch đạo tâm như hắn. ͏ ͏ ͏

Còn về Long Ngạo Thiên đứng đối diện, mặc dù thiên phú của hắn và hai người kia khó có thể đoán chính xác, nhưng cả ba đều mang trên mình một loại tự tin mù quáng đến mức nực cười. ͏ ͏ ͏

"Tiểu tử, ngươi tên là Độc Cô Cầu Bại đúng không? Hậu duệ của Độc Cô Kiếm?" ͏ ͏ ͏

Long Ngạo Thiên ngạo nghễ nhìn Tiêu Vân, nhếch môi cười lớn: “Năm đó nếu như ta đã sinh ra, làm gì đến lượt Độc Cô Kiếm tung hoành thiên hạ? Ta, Long Ngạo Thiên, mới là nhân vật chính của mảnh thiên địa này. Tương lai, ta nhất định sẽ Chứng Đạo Đại Đế!" ͏ ͏ ͏

Tiêu Vân vẫn đứng chắp tay sau lưng, ánh mắt lãnh đạm, không chút cảm xúc, lạnh lùng đáp: “Nói xong chưa? Nếu đã nói xong, thì ra tay đi." ͏ ͏ ͏

Lời nói của hắn bình thản đến mức như thể chẳng xem đối phương ra gì. Trong lòng Tiêu Vân, Long Ngạo Thiên giống như một kẻ thần kinh không bình thường, chẳng đáng để hắn phí lời. ͏ ͏ ͏

"Càn rỡ!" ͏ ͏ ͏

Nhìn dáng vẻ coi thường đến tột cùng của Tiêu Vân, Long Ngạo Thiên lập tức nổi giận. Thân ảnh hắn hóa thành từng đạo tàn ảnh, trong chớp mắt đã xuất hiện ngay trước mặt Tiêu Vân, tung một chưởng mang theo sát ý mạnh mẽ đánh thẳng về phía hắn. ͏ ͏ ͏

"Oanh!" ͏ ͏ ͏

Kiếm ý bùng lên dữ dội, chấn động cả không gian. Hư không quanh lôi đài rung lên mãnh liệt. ͏ ͏ ͏

Chỉ trong tích tắc, một luồng kiếm mang rực rỡ như mặt trời bùng nổ, xuyên thẳng qua thân thể Long Ngạo Thiên. Toàn bộ cơ thể hắn bị lực kiếm mang đẩy bay khỏi lôi đài, hung hăng ngã mạnh xuống mặt đất bên dưới. ͏ ͏ ͏

Chung quanh lôi đài, đám đông theo dõi trận đấu lập tức hít vào một hơi lạnh, vẻ mặt đầy kinh ngạc lẫn sợ hãi. ͏ ͏ ͏

Long Ngạo Thiên, người được xưng tụng là một trong Thiên Đế thành tam kiệt, lại bị Độc Cô Cầu Bại đánh bại ngay lập tức chỉ trong một chiêu. ͏ ͏ ͏

Tình huống vừa rồi xảy ra quá nhanh, nhanh đến mức không ai trong đám đông kịp thấy rõ ràng. Chỉ biết rằng, trong chớp mắt ngắn ngủi đó, Long Ngạo Thiên đã bị kiếm mang xuyên thẳng qua và bại trận thê thảm. ͏ ͏ ͏

Người xung quanh đều vô cùng chấn kinh, Long Ngạo Thiên vậy mà bị đánh bại nhanh như thế. Chỉ trong nháy mắt, hắn đã bị Tiêu Vân đánh bại.

Một số người thực lực yếu thậm chí còn không kịp nhìn rõ chuyện gì đã xảy ra trong khoảnh khắc đó. ͏ ͏ ͏

"Long Ngạo Thiên vốn là một trong tam kiệt của Thiên Đế thành, tại toàn bộ Trung Thổ cũng có chút danh tiếng. Thế nhưng, không ngờ lại không chịu nổi một kích! Vậy Độc Cô Cầu Bại này rốt cuộc mạnh đến mức nào?" ͏ ͏ ͏

"Khó trách hắn dám khiêu chiến tất cả thiên tài ở Trung Thổ, quả nhiên là có chút bản lĩnh." ͏ ͏ ͏

"Người này mang theo cỗ vương bá chi khí!" ͏ ͏ ͏

"Ta phảng phất như nhìn thấy được hình ảnh của Độc Cô Kiếm ngày xưa." ͏ ͏ ͏

"Ngươi biết cái gì mà nói? Khi Độc Cô Kiếm quét ngang thiên hạ, gia gia ngươi còn chưa xuất thế, ngươi làm như mình hiểu biết lắm vậy." ͏ ͏ ͏

"Khụ khụ, ta chẳng qua chỉ muốn phối hợp bầu không khí một chút thôi." ͏ ͏ ͏

Chung quanh, đám đông "ăn dưa" đang sôi nổi nghị luận, bầu không khí chẳng khác nào một buổi hội chợ. Có người còn đùa rằng, nếu có hai chén rượu ngọt và vài xiên thịt dê nướng thì sẽ hoàn hảo hơn. ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏

Phía trước, sắc mặt Diệp Lương Thần và Triệu Nhật Thiên đều thay đổi. Cả hai cùng nhìn về phía Tiêu Vân trên lôi đài, ánh mắt dần trở nên ngưng trọng. ͏ ͏ ͏

"Thực lực không tệ!" Diệp Lương Thần thu lại cây quạt giấy, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Tiêu Vân trên lôi đài. ͏ ͏ ͏

"Dạng người này mới đáng để ta ra tay. Long Ngạo Thiên đúng là một phế vật, thực sự làm mất hết mặt mũi của tam kiệt Thiên Đế thành." Triệu Nhật Thiên hừ lạnh một tiếng, sau đó đạp không bay thẳng lên lôi đài. ͏ ͏ ͏

Trên lôi đài, Tiêu Vân nhìn Triệu Nhật Thiên trước mặt, đôi mắt hiện rõ sự thờ ơ. Giọng nói của hắn đầy chế nhạo: “Thiên Đế thành tam kiệt? Ta thấy là Thiên Đế thành ba tên ngốc thì đúng hơn. Mau cút xa một chút, đừng lãng phí thời gian của ta." ͏ ͏ ͏

Trong mắt Tiêu Vân, người này cùng Long Ngạo Thiên nổi danh, đương nhiên cũng chỉ là một phế vật, không đáng để hắn bận tâm. ͏ ͏ ͏

"Cuồng vọng!" Triệu Nhật Thiên nghe vậy thì giận dữ, lửa giận trong lòng bùng lên. Trên người hắn hiện ra một luồng hỏa diễm, mang theo khí thế cường đại, lao thẳng về phía Tiêu Vân. ͏ ͏ ͏

"Ầm ầm!" ͏ ͏ ͏

Ngọn lửa bùng cháy dữ dội, tựa như một vầng mặt trời chói lọi, chiếu sáng khắp bầu trời. Ánh sáng nóng rực ấy làm không gian xung quanh như muốn tan chảy. ͏ ͏ ͏

Một hỏa cầu khổng lồ, tràn ngập năng lượng kinh khủng, được Triệu Nhật Thiên hung hăng đẩy thẳng về phía Tiêu Vân. Ngọn lửa cháy bỏng nhanh chóng bao phủ lấy Tiêu Vân, tựa như muốn thiêu rụi mọi thứ. ͏ ͏ ͏