← Quay lại trang sách

Chương 889 Không Có Võ Đức (Hạ)

Long Nhị nhíu mày, khó chịu nói: “Vật kia là vật gì? Ngươi nói rõ ràng đi, đừng chơi trò giải đố với ta!" ͏ ͏ ͏

Diệp Phi thở dài, nhìn Long Nhị với ánh mắt bất lực, tức giận nói: “Vật kia không tiện nói ra, chẳng lẽ ngươi không biết sao? Ngươi cũng có mà! Đừng có giả bộ ngây thơ với ta!" ͏ ͏ ͏

Long Nhị đảo tròn mắt, phản bác: “Ai giả ngây thơ với ngươi? Ta không phải giun đũa trong bụng ngươi, làm sao biết được ngươi đang nói về thứ quái gì!" ͏ ͏ ͏

Diệp Phi đột nhiên sững người, sắc mặt trở nên kỳ lạ. Hắn chợt nhớ ra rằng Long Nhị là một Chân Long di chủng, sinh ra từ Chân Long sào. Từ lúc xuất thế, Long Nhị đã phải đối mặt với đủ loại yêu thú và Chân Long khác để tranh giành sự sống, hoàn toàn không trải qua đời sống xã hội của loài người. ͏ ͏ ͏

Nói cách khác, Long Nhị thật sự rất... 'thuần khiết'. ͏ ͏ ͏

Long Nhị sốt ruột thúc giục: “Mau nói, Tiêu Vân đã chặt đứt thứ gì của Lý Thành Đế? Ngươi nói cho ta biết rõ, ta còn biết mà đề phòng. Dù sao ta cũng không muốn biến thành quái nhân giống nàng!" ͏ ͏ ͏

Diệp Phi xấu hổ muốn chết, truyền âm nói: “Chính là… rồng đực các ngươi có thứ đó, mà rồng cái thì không có, hiểu không?" ͏ ͏ ͏

"Ngọa tào! Ngươi thật sự là quá buồn nôn!" Long Nhị lập tức hiểu ra, vẻ mặt đỏ bừng, mắng lớn. ͏ ͏ ͏

Diệp Phi cũng không chịu thua, mắng lại: “Không phải tại ngươi hỏi sao." ͏ ͏ ͏

Long Nhị ngượng ngùng, hạ giọng nói: “Không đúng, tu luyện giới có rất nhiều bảo vật có thể khôi phục gãy chi. Lý Thành Đế là Chí Tôn Thể của Thái Sơ Thánh Địa, chẳng lẽ Thái Sơ Thánh Địa lại không giúp hắn khôi phục?" ͏ ͏ ͏

Diệp Phi cười hắc hắc, giải thích: “Ta nghe nói, Lý Thành Đế khi trước cùng Tiêu Vân chiến đấu đã thiêu đốt Thời Không Chi Thể, dẫn đến Thời Không Chi Thể phản phệ, tổn thương đến bản nguyên. Vì vậy, vật kia hiện tại vẫn chưa thể khôi phục. Chỉ khi nào hắn thành thánh, bản nguyên được chữa lành, mới có thể khôi phục hoàn toàn." ͏ ͏ ͏

"Ta đi! Tiêu Vân thật sự là quá hung ác! Ngươi đúng là gặp may mắn đấy!" Long Nhị nhìn Tiêu Vân ở xa, có chút sợ hãi mà cảm thán. ͏ ͏ ͏

"Ta gặp vận may gì?" Diệp Phi vẻ mặt mờ mịt hỏi. ͏ ͏ ͏

Long Nhị hừ lạnh: “Lần trước hắn chỉ đánh bại ngươi, chứ không chặt đứt vật kia của ngươi. Nếu không, bây giờ ngươi đã biến thành Diệp tỷ tỷ rồi! Mà nếu ngươi thật sự biến thành Diệp tỷ tỷ, ta chết cũng không ký kết sinh tử khế ước với ngươi đâu!" ͏ ͏ ͏

"Đi mẹ nó!" Diệp Phi tức giận, thẹn quá hóa giận, nhấc lên một mảnh sóng nước, hung hăng hướng về Long Nhị đánh tới.

͏ ͏ ͏

Long Nhị hét lớn, vừa né vừa nói: “Chúng ta là cùng một phe mà! Vẫn nên đối phó Khương Hạo Nhiên đi. Lần trước các ngươi không phân ra thắng bại, lần này chính là cơ hội tốt!" ͏ ͏ ͏

Dứt lời, Long Nhị nhấc lên một mảnh sóng lớn, ập thẳng về phía Khương Hạo Nhiên. ͏ ͏ ͏

Khương Hạo Nhiên hừ lạnh một tiếng, không hề sợ hãi. Hắn đột nhiên vỗ mạnh một chưởng xuống hồ nước, từng đạo thủy tiễn sắc bén bắn ra như tên rời dây cung, oanh kích về phía Long Nhị và Diệp Phi. ͏ ͏ ͏

Hắn dám lấy một địch hai, khiến không ít người xung quanh rung động. ͏ ͏ ͏

Ở một bên khác, Lý Thành Đế nhìn thấy Thủy Long của mình bị Long Nhị cắt ngang, nhưng không hề nổi giận. Hắn tiếp tục vỗ tay xuống hồ nước, lần nữa ngưng tụ ra Thủy Long, vẫn hướng Tiêu Vân mà đánh tới. ͏ ͏ ͏

Chỉ có điều, lần này Lý Thành Đế ngưng tụ ra không phải một, mà là ba đầu Thủy Long khổng lồ. Ba đầu Thủy Long gầm vang, đồng loạt lao về phía Tiêu Vân, khí thế vô cùng đáng sợ, rõ ràng Lý Thành Đế đã dùng toàn lực. Hiển nhiên, hắn lo lắng có người khác quấy nhiễu, nên lần này ra tay vô cùng quyết đoán. ͏ ͏ ͏

Nhưng lần này, không ai can thiệp vào hành động của hắn, bởi lẽ những thiên tài khác cũng đang thăm dò lẫn nhau, không muốn tự chuốc phiền phức. ͏ ͏ ͏

"Hống! Hống! Hống!" ͏ ͏ ͏

Ba đầu Thủy Long đằng không bay lượn, nhảy vọt trên mặt hồ, phát ra long uy kinh thiên, hướng thẳng về phía Tiêu Vân. ͏ ͏ ͏

Dưới uy áp của ba đầu Thủy Long khổng lồ, những thiên tài trẻ tuổi đứng gần Tiêu Vân đều cảm giác mình vô cùng nhỏ bé, chẳng khác nào sâu kiến. ͏ ͏ ͏

Thế nhưng, đối mặt với ba đầu Thủy Long, Tiêu Vân vẫn không lộ ra chút sợ hãi nào. Hắn chỉ cười nhạt, ngón tay chập lại thành kiếm, rồi mạnh mẽ bổ xuống. ͏ ͏ ͏

Một kiếm chém ra, kiếm quang sáng chói chiếu rọi thiên địa, một đạo kiếm mang vô cùng khổng lồ quét ngang bầu trời. ͏ ͏ ͏

Cùng lúc đó, một cỗ khí tức cực hàn lan tràn khắp nơi, bao phủ toàn bộ bát phương. ͏ ͏ ͏

"Huyền Băng Kiếm Ấn!" ͏ ͏ ͏

Trước mặt Tiêu Vân, một thanh Hàn Sương kiếm ấn xuất hiện, mang theo khí tức cực hàn, thẳng thắn nghênh đón ba đầu Thủy Long đang lao tới. ͏ ͏ ͏

Hàn khí tràn ngập khắp nơi, ba đầu Thủy Long bị đóng băng trong nháy mắt, hóa thành ba pho tượng băng không thể động đậy, rơi thẳng từ bầu trời xuống hồ nước, phát ra tiếng "ầm" chấn động. ͏ ͏ ͏