Chương 997 Giết Thánh, Máu Nhuộm Đỏ Bầu Trời (Hạ)
Tiêu Vân, ngươi tại sao lại ở đây?" Lý Thành Đế nhìn Tiêu Vân, kinh hãi hỏi. ͏ ͏ ͏
Bên cạnh, Cổ Thiên Nhất sau phút chấn động ban đầu, vẻ mặt lập tức trở lại lạnh lẽo. Hắn nhếch môi cười âm hiểm, nói: “Ta mặc kệ ngươi đã vào bằng cách nào, nhưng nếu ngươi đã đến để tìm chết, vậy thì ta rất hoan nghênh." ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, mặc kệ Tiêu Vân tiến vào Thái Sơ Thánh Địa bằng cách nào, Cổ Thiên Nhất vẫn cảm thấy cao hứng. Bởi nơi đây là đại bản doanh của bọn họ, chẳng lẽ hắn lại e ngại một mình Tiêu Vân sao? ͏ ͏ ͏
"Lão tổ, kẻ này chính là Thần Tử của Hỗn Độn Thánh Địa sao?" Một Thánh Nhân của Thái Sơ Thánh Địa lên tiếng hỏi, vẻ mặt mang chút khó hiểu. ͏ ͏ ͏
Hắn rõ ràng đã bế quan từ rất lâu, nên không biết nhiều về Tiêu Vân. ͏ ͏ ͏
Cổ Thiên Nhất nhìn chằm chằm Tiêu Vân đối diện, khẽ gật đầu, lạnh giọng nói: “Hắn chính là kẻ duy nhất đúc thành Hỗn Độn Thể trong vô số tuế nguyệt qua, thiên tài mà Hỗn Độn Thánh Địa trọng điểm bồi dưỡng." ͏ ͏ ͏
Các Thánh Nhân xung quanh nghe vậy, đồng loạt biến sắc, trên mặt hiện rõ sự kinh hãi. ͏ ͏ ͏
Danh tiếng của Hỗn Độn Thể quá lớn, được xếp hạng nhất trong chư thiên vạn giới. ͏ ͏ ͏
Loại thể chất đặc thù chỉ tồn tại trong truyền thuyết này, không ngờ lại xuất hiện trước mắt bọn họ. ͏ ͏ ͏
"Bất kể hắn là Hỗn Độn Thể gì đó, nếu đã dám bước vào Thái Sơ Thánh Địa, vậy thì chỉ có một con đường chết!" Một Thánh Nhân của Thái Sơ Thánh Địa khinh thường cười nói. ͏ ͏ ͏
Cổ Thiên Nhất nhếch miệng cười: “Ta thật tò mò, không biết Thôn Thiên Ma Thể của ta có thể thôn phệ được Hỗn Độn Thể hay không. Các ngươi hãy đánh hắn trọng thương trước, sau đó giao cho ta xử lý." ͏ ͏ ͏
"Lão tổ yên tâm, chỉ là một con sâu nhỏ bé, ta chỉ cần một tay là bóp chết được hắn!" ͏ ͏ ͏
Một vị Thánh Nhân đứng bên cạnh liền đáp, sau đó phất tay, một chưởng uy mãnh đánh về phía Tiêu Vân. ͏ ͏ ͏
Đám người này vừa nói chuyện với nhau vừa ra tay, biểu hiện rõ sự khinh thường đối với Tiêu Vân. ͏ ͏ ͏
Rõ ràng, trong mắt bọn họ, Tiêu Vân hoàn toàn không đáng để bận tâm. ͏ ͏ ͏
Dù Hỗn Độn Thể có thiên phú mạnh mẽ đến đâu, thì cũng không thể nào tại cảnh giới Niết Bàn mà vượt cấp đối kháng với Thánh Nhân. ͏ ͏ ͏
Huống hồ, Thái Sơ Thánh Địa có hơn trăm vị Thánh Nhân tọa trấn. Cho dù đối mặt với mấy vị Đại Thánh, họ cũng chẳng mảy may lo sợ, huống chi là một Tiêu Vân nhỏ bé? ͏ ͏ ͏
Liền ngay cả Lý Thành Đế cũng không cho rằng Tiêu Vân có khả năng còn sống mà rời khỏi nơi này.
Nàng cau mày, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tiêu Vân đối diện, trong lòng tràn đầy nghi hoặc. ͏ ͏ ͏
Nàng hoàn toàn không hiểu nổi, Tiêu Vân vì sao lại tự tìm cái chết như vậy? ͏ ͏ ͏
Hiện tại, Hỗn Độn Thánh Địa đang đối mặt với nguy cơ diệt vong, lẽ ra Tiêu Vân nên tìm một nơi để trốn đi mới đúng. ͏ ͏ ͏
Chẳng lẽ tình cảnh nguy hiểm của Hỗn Độn Thánh Địa đã khiến Tiêu Vân phát điên rồi? ͏ ͏ ͏
"Oanh!" ͏ ͏ ͏
Lúc này, vị Thánh Nhân của Thái Sơ Thánh Địa xuất thủ, bàn tay lớn như Ngũ Chỉ Sơn của Như Lai Phật Tổ, bóp nát hư không, mang theo một luồng khí tức hùng hậu như biển, trấn áp về phía Tiêu Vân. ͏ ͏ ͏
Thánh Nhân ra tay, uy thế kinh thiên động địa. Đây không phải là điều mà người tu luyện bình thường có khả năng chống đỡ. ͏ ͏ ͏
Vì thế, người ta vẫn nói rằng dưới Thánh Nhân đều chỉ là giun dế. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng, đối mặt với công kích này, Tiêu Vân chỉ lộ ra một vẻ mặt khinh thường. ͏ ͏ ͏
Hắn không buồn nhìn đến kẻ đang tấn công mình, mà lạnh lùng nhìn Cổ Thiên Nhất đối diện, nói: “Nhanh chóng thông báo cho gia gia Cổ Thần Nhất của ngươi trở về đi. Nếu không, hôm nay Thái Sơ Thánh Địa các ngươi sẽ bị hủy diệt hoàn toàn." ͏ ͏ ͏
Vừa dứt lời, Tiêu Vân lập tức nuốt viên thánh đan đã ngậm trong miệng. ͏ ͏ ͏
Thánh đan hóa thành một dòng năng lượng nóng rực, sôi trào trong cơ thể hắn như một ngọn núi lửa ngủ say vạn năm bỗng chốc bộc phát, phun trào vô tận sức mạnh. ͏ ͏ ͏
Hỗn Độn Thể của Tiêu Vân lập tức được kích hoạt đến cực hạn. Thân thể hắn như một mặt trời rực cháy trên bầu trời, tỏa ra thần quang chói lọi và nhiệt khí ngút ngàn. ͏ ͏ ͏
"Oanh!" ͏ ͏ ͏
Tiêu Vân đứng sừng sững, quần áo phần phật, toàn thân phát ra hào quang vạn trượng. Từng luồng hỗn độn khí lượn lờ quanh thân, như những sợi dây xiềng xích thần thánh buông xuống từ cửu thiên. ͏ ͏ ͏
Hắn giơ tay chém ra một nhát vào hư không, đòn chém tựa như một thanh Thiên Đao tuyệt thế, tỏa ra phong mang kinh thiên, chém thẳng qua thiên địa. ͏ ͏ ͏
Hư không như bị xé rách, từng tầng một đổ vỡ thành những vết nứt, khiến bầu trời thoạt nhìn như một chiếc gương vỡ vụn. ͏ ͏ ͏
"Cái gì…” ͏ ͏ ͏
Vị Thánh Nhân vừa ra tay lập tức biến sắc. ͏ ͏ ͏
Cánh tay hắn vừa vươn ra đã bị một nhát đao của Tiêu Vân chém đứt lìa, máu tươi phun ra, nhuộm đỏ bầu trời. ͏ ͏ ͏