Chương 1035 Chương 1035 Nhân Vật Phản Diện (3/3)
Đương nhiên, trong khi giúp đỡ Trương Tiểu Phàm, Tiêu Vân cũng không ngừng hồi phục thực lực của mình. Nhờ có Sinh Mệnh Thần Thể, tốc độ khôi phục của hắn rất nhanh. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, hắn đã khôi phục được lưỡi và miệng, đây là bộ phận mà hắn ưu tiên chữa trị đầu tiên. Dù sao việc viết chữ để giao tiếp cả ngày đúng là quá phiền phức. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Thời gian một tháng trôi qua như chớp mắt. ͏ ͏ ͏
Tại một góc rừng rậm, Trương Tiểu Phàm chậm rãi mở mắt, khuôn mặt đầy vẻ kích động nhìn Tiêu Vân, hưng phấn nói: “Tiền bối, ta đã luyện thành đệ thất đúc! Hiện tại thân thể của ta đã có sức mạnh sánh ngang với tu sĩ Động Thiên cảnh!" ͏ ͏ ͏
Trong lòng hắn cảm thấy không thể tin nổi. Chỉ trong vỏn vẹn một tháng, hắn đã đạt được sức mạnh tương đương tu sĩ Động Thiên cảnh! ͏ ͏ ͏
Nếu so với triệu hoán sư, thực lực này tương đương với tứ giai triệu hoán sư. ͏ ͏ ͏
Vẻn vẹn một tháng, từ nhất giai tăng lên đến tứ giai, nhảy vọt qua ba đại cảnh giới. ͏ ͏ ͏
Nếu chuyện này bị người trong Thanh Vân trấn biết được, chỉ sợ tất cả mọi người sẽ kinh ngạc đến mức không thốt nên lời. ͏ ͏ ͏
"Nhìn cái bộ dáng chẳng có tiền đồ của ngươi, chẳng qua là Động Thiên cảnh thôi mà, còn kém xa lắm." Tiêu Vân một mặt khinh thường nói, tuy nhiên, hắn hiện tại cũng chẳng có mặt mũi gì để tự hào. ͏ ͏ ͏
"Tiền bối, ta đã rất thỏa mãn rồi, dù sao mới chỉ một tháng mà thôi." ͏ ͏ ͏
Trương Tiểu Phàm cười hắc hắc, sau đó lại hơi nghi hoặc nhìn về phía Tiêu Vân, hỏi: "Tiền bối, từ khi ngài khôi phục miệng xong thì lại không có thêm tiến bộ nào. Chẳng lẽ yêu thú nơi này đã không còn đủ để thỏa mãn ngài sao?" ͏ ͏ ͏
"Không phải, ta chẳng qua là đang tích lũy năng lượng, không vội khôi phục mà thôi." Tiêu Vân từ tốn đáp lại. ͏ ͏ ͏
Thật ra, hắn sẽ không nói cho Trương Tiểu Phàm biết rằng hắn hiện tại hoàn toàn có thể khôi phục toàn bộ cái đầu của mình. ͏ ͏ ͏
Nhưng mấu chốt là, một bộ khô lâu mà mang theo một cái đầu người sống đi lại thì thực sự quá bất hợp lý, nhìn chẳng thuận mắt chút nào. ͏ ͏ ͏
Cho nên, Tiêu Vân quyết định trước tiên hấp thu sinh mệnh lực để tích trữ, chờ đến lúc có thể khôi phục toàn bộ máu thịt, khi đó mới triệt để hoàn thiện cơ thể. ͏ ͏ ͏
"Oanh!" ͏ ͏ ͏
Ngay lúc đang nói, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một làn khói hoa tản ra. ͏ ͏ ͏
Tiêu Vân ngẩng đầu nhìn, nghi hoặc nói: "Ai mà có tư tưởng như vậy, lại chạy đến nơi này để thả pháo hoa?" ͏ ͏ ͏
"Tiền bối, đó là tín hiệu cầu cứu! Hẳn là có người đang gặp nguy hiểm, chúng ta mau qua xem thử đi!" Trương Tiểu Phàm nghiêm túc nói.
͏ ͏ ͏
Tiêu Vân khẽ gật đầu, hai người lập tức hướng về phía vị trí pháo hoa mà tiến đến. ͏ ͏ ͏
Chẳng bao lâu sau, bọn họ xuyên qua rừng cây, trông thấy một người trẻ tuổi quen thuộc đang chiến đấu với một đầu yêu thú hình thể to lớn. Nhìn tình hình, người trẻ tuổi dường như đang ở thế hạ phong. ͏ ͏ ͏
"Là Lý Tiêu Vân!" Trương Tiểu Phàm kinh ngạc kêu lên, ánh mắt nhanh chóng quét nhìn bốn phía. Ngay sau đó, hắn trông thấy Vương Tuyết đang ngồi cách đó không xa, dường như đang chữa thương. ͏ ͏ ͏
"Ha ha, xem ra lần này bọn chúng chết chắc rồi. Đó là một con non của song đầu Phi Long, cho dù trong số yêu thú ngũ giai, nó cũng được xem là cường giả. Lý Tiêu Vân kia chỉ vừa mới bước vào Tế Linh cảnh, làm sao chống lại được?" Tiêu Vân nhìn rõ dáng vẻ của con yêu thú, không khỏi cười hả hê nói. ͏ ͏ ͏
"Song đầu Phi Long!" Trương Tiểu Phàm nghe vậy thì giật nảy mình. Loại yêu thú này chính là bá chủ của khu rừng rậm này. Thành niên song đầu Phi Long có sức mạnh tương đương với Xuất Khiếu cảnh, thực lực vô cùng đáng sợ, cơ hồ là ác mộng của tất cả người tu luyện trong vùng Thanh Vân. ͏ ͏ ͏
"Có con non thì nhất định sẽ có song đầu Phi Long trưởng thành. Chờ một lúc nữa, chúng ta đi theo con non này, lần ra hang ổ của chúng. Huyết nhục của bọn chúng đủ để giúp ngươi thăng liền mấy cấp." Tiêu Vân thấp giọng nói. ͏ ͏ ͏
Trương Tiểu Phàm nhìn về phía cuộc chiến đấu ở đằng xa, ánh mắt thoáng do dự, rồi khẽ nói: "Tiền bối, cầu ngài giúp đỡ một chút được không?" ͏ ͏ ͏
Tiêu Vân sững sờ, ánh mắt lập tức nhìn về phía trước. Ở đó, Lý Tiêu Vân đang bị một con Phi Long hai đầu non đè xuống. Hắn không khỏi kinh ngạc nhìn sang Trương Tiểu Phàm, hỏi: “Ngươi không phải nói để ta đi cứu hắn sao?" ͏ ͏ ͏
Trương Tiểu Phàm nhẹ gật đầu. ͏ ͏ ͏
"Ngọa tào!" ͏ ͏ ͏
Tiêu Vân nhìn Trương Tiểu Phàm đầy bất lực, mắng: “Ngươi đúng là mềm lòng! Nếu đổi lại trong tiểu thuyết, ngươi làm nhân vật chính kiểu này thì độc giả đã sớm mắng ngươi là thánh mẫu biểu khí rồi." ͏ ͏ ͏
Trương Tiểu Phàm có chút lúng túng, nhưng vẫn bình tĩnh đáp: “Tiền bối, ngài không hiểu. Lý Tiêu Vân là người ta muốn vượt qua nhất, còn Vương Tuyết là kẻ khiến ta chịu nhục nhiều nhất. Nếu để bọn họ chết ở đây, bọn họ sẽ mãi mãi không biết rằng kẻ bị họ xem phế vật, đã trở nên mạnh mẽ như thế nào. Như vậy, ta mạnh lên còn ý nghĩa gì? Ta muốn quang minh chính đại hạ gục Lý Tiêu Vân, muốn Vương Tuyết phải nhận ra rằng nàng đã nhìn lầm. Ta mới là thiên tài mạnh nhất Thanh Vân trấn." ͏ ͏ ͏