← Quay lại trang sách

Chương 1202 Bán Thánh (Thượng)

Rèn đúc Đế binh! ͏ ͏ ͏

Tiêu Vân nghe vậy, không khỏi chấn động, kinh hãi nhìn Âu Dã Tử. ͏ ͏ ͏

"Tiền bối thật sự lợi hại!" ͏ ͏ ͏

Khuôn mặt Tiêu Vân tràn đầy sự kính nể. ͏ ͏ ͏

Âu Dã Tử khiêm tốn khoát tay áo, thở dài nói: “Từ xưa đến nay, Đế binh đều không phải do con người rèn đúc mà thành. Nhất định phải trải qua đế kiếp, mới có thể tấn thăng thành Đế binh. Ta dù là Chuẩn Đế, nhưng tự biết thiên phú bản thân có hạn, cả đời này chỉ sợ không thể Chứng Đạo Đại Đế." ͏ ͏ ͏

"Thế nhưng, ước mơ lớn nhất của ta chính là rèn đúc được một kiện Đế binh. Đặc biệt là Kiếm Đế binh." ͏ ͏ ͏

"Nhân tộc chúng ta thiên tài vô số, thậm chí từng có những kiếm đạo kỳ tài như Kiếm Tôn. Nhưng đáng tiếc, chưa từng có ai có thể chứng được Kiếm Đạo. Vì lẽ đó, nhân tộc chúng ta đến nay vẫn không có một thanh Kiếm Đế binh nào.” Âu Dã Tử thở dài, trong mắt ánh lên sự nuối tiếc lẫn khát vọng. ͏ ͏ ͏

Âu Dã Tử nhìn chăm chú vào thanh kiếm thai trong tay, giọng nói chậm rãi nhưng đầy kiên định: "Đời này, nếu ta có thể rèn đúc ra một thanh Kiếm Đế binh, thì dù có chết cũng không hối tiếc!" ͏ ͏ ͏

Dứt lời, Âu Dã Tử bỗng nâng chùy lên, giáng một cú mạnh xuống kiếm thai. ͏ ͏ ͏

Keng! ͏ ͏ ͏

Một tia lửa bùng lên từ thanh kiếm thai, kèm theo tiếng kiếm reo trong trẻo, như vang vọng khắp không gian. Tiếng ngân đó ẩn chứa khí tức của các loại áo nghĩa khác nhau. ͏ ͏ ͏

Địa Thủy Hỏa Phong Lôi, năm loại pháp tắc cơ bản của thiên địa, tất cả đều hiện hữu trong thanh kiếm thai này. ͏ ͏ ͏

Tiêu Vân thấy vậy, ánh mắt lập tức bừng sáng, có chút không thể tin được, liền thốt lên: "Tiền bối, thanh kiếm này bên trong lại ẩn chứa Địa, Thủy, Hỏa, Phong, Lôi năm loại áo nghĩa sao?" ͏ ͏ ͏

Âu Dã Tử ngẩng đầu, nhìn Tiêu Vân với ánh mắt kiêu ngạo, mỉm cười đáp: "Không sai! Ta không chỉ muốn rèn đúc một thanh Kiếm Đế binh, mà còn muốn rèn ra thanh mạnh nhất trong tất cả các Đế binh! Chuôi kiếm này đã chứa đựng năm loại pháp tắc cơ bản của thiên địa. Một khi nó trở thành Đế binh, nhất định sẽ là binh khí có lực công kích mạnh mẽ nhất!" ͏ ͏ ͏

Tiêu Vân nghe vậy, bất giác nghĩ đến thanh thất thải thần kiếm trên đỉnh Kiếm Thần Sơn mà hắn từng gặp. Hắn lắc đầu, nhẹ nhàng nói: "Âu Dã Tử đại sư, nếu ngài muốn chế tạo Đế binh mạnh nhất, ta nghĩ rằng còn cần phải thêm vào thời gian áo nghĩa và không gian áo nghĩa. Hai loại này cũng là pháp tắc cơ bản của thiên địa. Chỉ khi chúng được hòa vào, thanh kiếm mới thực sự hoàn mỹ.

" ͏ ͏ ͏

Âu Dã Tử nghe lời gợi ý, ánh mắt lập tức rực sáng. Lão vui mừng nói: "Tiêu công tử nói rất đúng! Ta thế mà lại không nghĩ đến thời gian và không gian. Không được, ta phải đi cầu kiến Thiên Đế lão nhân gia, mời ngài giúp rót thời gian áo nghĩa và không gian áo nghĩa vào thanh kiếm này!" ͏ ͏ ͏

Nói xong, Âu Dã Tử lập tức cầm thanh kiếm thai, bay thẳng về phía cung điện vàng kim trên cao. ͏ ͏ ͏

Tiêu Vân nhìn bóng lưng vội vã của lão mà sững sờ. Sau đó, hắn bật cười, cảm thấy lão già này thực sự là một người nhiệt huyết và có chút "cấp tính". ͏ ͏ ͏

"Được rồi, ta vẫn nên đi độ kiếp ngoài thành trước." ͏ ͏ ͏

Nhưng ngay khi vừa xoay người, Tiêu Vân đột nhiên khựng lại. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu khiến hắn không khỏi ngạc nhiên. Hắn quay đầu, ánh mắt khó tin nhìn theo bóng lưng của Âu Dã Tử. ͏ ͏ ͏

Hắn bỗng nhớ lại thanh thất thải thần kiếm trên đỉnh Kiếm Thần Sơn. Thanh kiếm đó, chẳng phải chính là thanh mà Âu Dã Tử hiện đang chế tạo hay sao? ͏ ͏ ͏

"Ngọa tào! Thanh kiếm này lại bởi vì một câu nói của ta mà được thêm thời gian áo nghĩa cùng không gian áo nghĩa sao?" ͏ ͏ ͏

Nghĩ đến đây, Tiêu Vân cảm thấy trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả. Hắn không khỏi thầm cảm thán: "Chẳng lẽ từ nơi sâu xa, tất cả đã được thiên định?" ͏ ͏ ͏

Rời khỏi Thiên Đế Thành, Tiêu Vân lập tức giải phóng khí tức của mình, dẫn dắt cực cảnh thiên kiếp giáng xuống. ͏ ͏ ͏

Trên bầu trời, một luồng ý chí thiên địa đáng sợ từ từ hạ xuống, mang theo cuồng phong gào thét từ bốn phương tám hướng. Mây đen dày đặc tụ lại, che kín cả bầu trời, biến ngày thành đêm. Một bầu không khí nặng nề bao phủ khắp thiên không, khiến người ta cảm thấy ngột ngạt không thôi. ͏ ͏ ͏

"Không hổ là đệ tử thân truyền của Thiên Đế, nhanh như vậy đã đạt tới cực cảnh của Thiên Cảnh." ͏ ͏ ͏

"Cũng không có gì lạ, thiên tài như Tiêu công tử mà đi tới cực cảnh thì cũng là chuyện rất bình thường." ͏ ͏ ͏

"Chỉ là không biết, một khi hắn thành thánh, sức mạnh sẽ đạt tới mức độ nào đây?" ͏ ͏ ͏

Trên tường thành, các thánh nhân thủ thành nhìn về phía kiếp vân xa xa, không ngừng bàn luận. Đối với Tiêu Vân, người trẻ tuổi kiệt xuất của nhân tộc, bọn họ không khỏi thán phục và kỳ vọng. Họ mong chờ ngày Tiêu Vân trưởng thành, bởi khi đó nhân tộc sẽ có thêm một cột trụ vững chắc. ͏ ͏ ͏

"Ầm ầm!" ͏ ͏ ͏

Kiếp vân cuối cùng đã tích tụ xong, từng cột sáng lôi điện khổng lồ phá tan màn đêm, từ trên trời cao oanh kích xuống Tiêu Vân. ͏ ͏ ͏