← Quay lại trang sách

Chương 1231 Thất Hoàng Tử (3/3)

Phải biết, từ đây đến chiến trường của các Đại Đế còn một khoảng cách vô cùng xa. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để thấy Đại Đế đáng sợ tới mức nào. ͏ ͏ ͏

"Tu luyện càng về sau, khoảng cách giữa các cấp bậc lại càng lớn!" Trong lòng Tiêu Vân, dường như có điều gì đó sáng tỏ. ͏ ͏ ͏

Nhìn về phía biên cương trước mắt, Tiêu Vân không hề chùn bước mà tiếp tục tiến tới. ͏ ͏ ͏

Lúc này, hắn đã không còn cách nào sử dụng thuấn di, bởi đế uy quá mạnh mẽ khiến không gian xung quanh trở nên cuồng bạo, không cách nào dung nhập để dịch chuyển được. ͏ ͏ ͏

Tuy vậy, khoảng cách này với Tiêu Vân không tính là quá lớn. Hắn chỉ cần bay một thời gian ngắn là tới. ͏ ͏ ͏

Nhưng để chống lại luồng đế uy ngày càng tăng cường, Tiêu Vân buộc phải thôi động huyết sắc đài sen. Nếu không, ngay cả việc duy trì trạng thái bay cũng là điều không thể. ͏ ͏ ͏

Huyết sắc đài sen lực phòng ngự rất mạnh mẽ, không chỉ có thể phòng ngự công kích của địch nhân, mà còn có thể ngăn cách đế uy xâm lấn. ͏ ͏ ͏

Chẳng qua, Tiêu Vân rõ ràng cảm nhận được huyết sắc đài sen đang rung động. Hiển nhiên, món pháp bảo này cũng e ngại Đại Đế và các cường giả. ͏ ͏ ͏

"Cuối cùng, vẫn không phải Đế binh chân chính a!" Tiêu Vân khẽ thở dài, có chút tiếc nuối. ͏ ͏ ͏

Nếu hắn sở hữu Hỗn Độn Chung, loại tình huống này chắc chắn sẽ không xuất hiện. ͏ ͏ ͏

Đế binh và Đại Đế cùng thuộc một cấp bậc, sẽ không bị đế uy nhiếp bức, bởi vì tự thân Đế binh cũng tỏa ra đế uy. ͏ ͏ ͏

"Tiểu gia hỏa, ngươi bây giờ còn không có tư cách tham dự trận chiến phía trước, còn không mau lui lại!" ͏ ͏ ͏

Đột nhiên, một đạo thanh âm bình thản vang lên bên tai Tiêu Vân. ͏ ͏ ͏

"Người nào?" ͏ ͏ ͏

Tiêu Vân toàn thân chấn động, lập tức dùng thần niệm dò xét xung quanh. Nhưng kỳ lạ thay, hắn không cảm nhận được bất kỳ dấu hiệu nào của sinh linh. ͏ ͏ ͏

"Làm sao có thể?" ͏ ͏ ͏

Đôi mắt Tiêu Vân co rút lại, trong lòng ngập tràn kinh ngạc. Với thực lực hiện tại của hắn, ai có thể ẩn giấu trước thần thức của hắn? Chuẩn Đế thì không thể nào làm được. Chỉ có thể là một vị Đại Đế! ͏ ͏ ͏

"Không biết tiền bối nào giá lâm?" Tiêu Vân vội vàng hỏi. ͏ ͏ ͏

Trong lòng hắn tự suy đoán, người tới hẳn là cường giả đứng về phe Nhân tộc. Nếu là cường giả của thế giới khác, làm sao có thể đưa ra lời nhắc nhở như vừa rồi? Vì vậy, Tiêu Vân không hề bối rối. ͏ ͏ ͏

"Tiền bối thì không dám nhận." Một thanh âm trầm ổn cất lên, theo đó là một bóng dáng màu đen xuất hiện bên cạnh Tiêu Vân, tựa như xuất hiện từ hư không, hoàn toàn không có dấu hiệu báo trước.

Người này thản nhiên nói: "Ta gọi là Sở Dạ, là con trai thứ bảy của Sở Hoàng." ͏ ͏ ͏

Tiêu Vân kinh ngạc nhìn bóng dáng ấy. Đối phương mặc một bộ hoàng bào màu đen, khí chất trẻ trung, thần bí. Nhưng điều khiến hắn khiếp sợ nhất là khả năng di chuyển thần tốc của người này. Trong một vùng không gian cuồng bạo như hiện tại, ngay cả Tiêu Vân sở hữu Thời Không Chi Thể, cũng không thể nào thi triển thuấn di, vậy mà đối phương làm được. Rõ ràng, đây chính là sức mạnh của một Đại Đế. ͏ ͏ ͏

"Sở Dạ?" Tiêu Vân ngạc nhiên nhìn đối phương. Dáng vẻ người thanh niên mặc hoàng bào trước mặt khiến hắn không khỏi cảm thấy khó hiểu. Nhưng hắn nhanh chóng đè nén suy nghĩ, vì dù sao, đây cũng là một cường giả cấp Đại Đế. ͏ ͏ ͏

"Nguyên lai là thất hoàng tử điện hạ, Tiêu Vân hữu lễ!" Tiêu Vân vội vàng cúi người hành lễ. ͏ ͏ ͏

Thất hoàng tử chỉ khẽ nghiêng người né tránh, giọng điệu vẫn điềm tĩnh: "Ngươi là Thiên Đế chi đồ, bối phận còn ở trên ta, không cần đa lễ." ͏ ͏ ͏

Tiêu Vân không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ. Hắn vốn là một người lễ nghĩa chu toàn, nhưng dù sao Thất hoàng tử chí ít cũng phải có vài vạn năm tuổi, hơn nữa còn là một vị Đại Đế. Với thân phận hiện tại, hành lễ với Thất hoàng tử vốn là điều hiển nhiên. ͏ ͏ ͏

Chỉ tiếc rằng, thân phận của Tiêu Vân hiện tại quá cao. Là Thiên Đế chi đồ, là sư đệ của ba vị Nhân Hoàng, ngoại trừ tám vị Nhân Vương Chí Tôn, bất kỳ ai, dù là Đại Đế, cũng phải đứng dưới hắn một bậc. ͏ ͏ ͏

"Trở về đi." Thất hoàng tử thản nhiên nói, ánh mắt sâu xa nhìn Tiêu Vân: "Ta biết tâm ý của ngươi. Là Thiên Đế chi đồ, lần này ngươi đã lập công lớn, không cần tiếp tục tham chiến. Nơi này không phải là chiến trường của ngươi. Chiến trường của ngươi nằm ở tương lai." ͏ ͏ ͏

"Ngươi là người thông minh, hẳn biết rõ nặng nhẹ. Hà tất để ta phải khuyên nhiều?" ͏ ͏ ͏

Tiêu Vân nhìn về phía biên cương xa xôi, trong lòng lặng thinh không nói. ͏ ͏ ͏

Thực ra, hắn vốn dĩ không định tham chiến. Dù sao, hắn cũng không có tư cách can thiệp vào trận chiến của các Đại Đế. Ý định của hắn chỉ đơn giản là đi… nhặt thi thể. ͏ ͏ ͏

Nếu có một vị Cửu Thiên Huyền Tiên nào của Hồng Hoang ngã xuống, hắn có thể nhặt lên thi thể đó và hiến tế cho "Nhân Môn". ͏ ͏ ͏

Hơn nữa, là một Cửu Thiên Huyền Tiên, những người như vậy chắc chắn không thuộc về tiểu môn tiểu phái nào, mà là những tồn tại đến từ các thế lực lớn. Chỉ cần hắn làm tốt, chắc chắn sẽ đạt được những công pháp tu luyện mạnh mẽ từ Hồng Hoang. ͏ ͏ ͏