Chương 1285 Bất Tử Phượng Hoàng (Hạ)
Tiêu Vân mỉm cười, sau đó bắt đầu quá trình giúp Ngạo Thủy Dao thay đổi Tế Linh. ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Ngoài cửa. ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Song đứng bên ngoài, vừa đi tới đi lui, vừa nôn nóng như một người cha đang chờ con chào đời. Hắn cảm thấy mình như được quay lại thời điểm năm xưa, khi lão bà của mình đang sinh nở. ͏ ͏ ͏
Không lâu sau, từ trong phòng vang lên một tiếng rên rỉ khe khẽ, như thể một sinh mệnh mới được khai sinh... Không, chính là Ngạo Thủy Dao đã thành công thay đổi Tế Linh. ͏ ͏ ͏
"Ầm ầm!" ͏ ͏ ͏
Sóng nhiệt cuồng bạo từ trong phòng cuộn trào, phá tung cửa lớn thành mảnh vụn. ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Song lập tức quay đầu nhìn vào trong, chỉ thấy Ngạo Thủy Dao đang trôi nổi giữa không trung. Toàn thân nàng được bao phủ bởi sóng khí nóng bỏng và hỏa diễm rực rỡ, hệt như một con Bất Tử Phượng Hoàng giương cánh bay cao. ͏ ͏ ͏
Sóng nhiệt mãnh liệt như muốn thiêu đốt mọi thứ, hỏa diễm mang thuộc tính chí cương chí dương khiến không gian xung quanh méo mó, tựa hồ như sắp hòa tan và sụp đổ. ͏ ͏ ͏
"Thật là đáng sợ! Đây chính là Bất Diệt Chi Hỏa trong truyền thuyết!" Ngạo Vô Song nhìn cảnh tượng trước mắt, ánh mắt tràn ngập kinh ngạc và mừng rỡ. ͏ ͏ ͏
Bất Diệt Chi Hỏa chính là ngọn lửa do Bất Tử Phượng Hoàng phóng thích. Đặc tính của nó vô cùng đáng sợ: một khi dính phải, ngọn lửa này sẽ không bao giờ tắt, chỉ đến khi đối thủ bị thiêu thành tro bụi. ͏ ͏ ͏
Không chỉ vậy, Bất Diệt Chi Hỏa còn có thể đốt cháy mọi thứ, kể cả nước. Gần như không có gì khắc chế được loại hỏa diễm này. Tuy nhiên, nếu gặp lực lượng cường đại vượt xa cấp độ của nó, ngọn lửa này vẫn có thể bị dập tắt bằng cường lực. Nhưng trong cùng một cấp bậc, gần như không tồn tại thứ gì có thể khắc chế Bất Diệt Chi Hỏa. ͏ ͏ ͏
"Ừm, có Bất Diệt Chi Hỏa, đối phó Diệp Tuyệt Thiên cũng đủ rồi." Tiêu Vân đứng ở bên cạnh quan sát Ngạo Thủy Dao, vừa nhìn vừa thản nhiên lên tiếng. ͏ ͏ ͏
Lần này, Ngạo Vô Song không phản bác. Hắn khẽ gật đầu, hưng phấn nói: “Đúng vậy! Diệp Tuyệt Thiên thực ra so với Thủy Dao không mạnh hơn bao nhiêu. Mấu chốt là hắn sở hữu Không Gian Thần Thể, giúp hắn có năng lực thuấn di. Trước đây, vì năng lực nghịch thiên này, Thủy Dao tuy thực lực không kém, nhưng không phải đối thủ của hắn. ͏ ͏ ͏
Nhưng bây giờ thì khác! Bất Diệt Chi Hỏa của Thủy Dao có thể đốt cháy không gian, khiến nó vặn vẹo và sụp đổ. Với ngọn lửa vô địch này bảo vệ, năng lực thuấn di của Diệp Tuyệt Thiên sẽ bị khắc chế hoàn toàn!" ͏ ͏ ͏
Tiêu Vân gật đầu, ánh mắt thoáng hiện lên chút suy tư.
Chính bởi vì khả năng thuấn di phụ thuộc rất nhiều vào Không Gian Thần Thể và không gian lực, nên hắn mới coi trọng "Kim Ô Hóa Hồng Chi Thuật" đến vậy. ͏ ͏ ͏
Không Gian Thần Thể mặc dù rất mạnh, nhưng không phải là vô địch. Nó cũng sẽ có lúc bị khắc chế. Thế nhưng, Kim Ô Hóa Hồng Chi Thuật, một loại thuật pháp tập trung vào tốc độ thuần túy, lại không chịu bất kỳ sự khắc chế nào. ͏ ͏ ͏
Tất nhiên, nếu một người đạt tới cấp độ viên mãn trong lĩnh ngộ Không Gian áo nghĩa, thậm chí nắm được Không Gian pháp tắc ở tầng cao hơn, họ sẽ có khả năng vượt qua thuấn di, đạt tới một loại năng lực cao cấp mà không ai có thể ngăn cản. Nhưng đó là chuyện xảy ra sau khi Chứng Đạo và trở thành Đại Đế. ͏ ͏ ͏
Hiện tại, đối với Tiêu Vân, thứ mang lại lợi ích lớn nhất chính là Kim Ô Hóa Hồng Chi Thuật, chứ không phải Không Gian pháp tắc. ͏ ͏ ͏
"Nhưng để đối phó Lý Tiêu Hãn, chỉ e rằng vẫn chưa đủ." ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Song nghiêm mặt, nhìn Tiêu Vân với ánh mắt đầy nghi hoặc, cất giọng dò hỏi: “Lý Tiêu Hãn sở hữu Thời Gian Thần Thể, gần như có thể khắc chế vạn vật. Dù là Bất Diệt Chi Hỏa cũng không thể hoàn toàn áp chế hắn. Ngươi có cách nào để đánh bại được hắn không?" ͏ ͏ ͏
"Khắc chế vạn vật sao?" ͏ ͏ ͏
Tiêu Vân nghe vậy khẽ nhếch môi, cười nhạo một tiếng: “Thời Gian Thần Thể nào có mạnh như vậy? Nếu thật sự bất khả chiến bại, thì năm đó Lý Thành Đế sở hữu Thời Không Chi Thể cũng đã không bị Tiêu Vân chém giết." ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Song lắc đầu, giọng điệu vẫn không mấy tin tưởng: “Nhưng đó là Tiêu Vân! Dù Ngạo Thủy Dao có Bất Tử Phượng Hoàng làm Tế Linh, nàng vẫn còn kém xa thiên phú của Tiêu Vân." ͏ ͏ ͏
Tiêu Vân nghe vậy, khẽ gật đầu, thở dài một tiếng, vẻ mặt như mang chút kính nể: “Không sai, thiên phú của Tiêu Vân đúng là đệ nhất trong lịch sử tu luyện giới. Ai có thể so bì với hắn được? Ngay cả Cổ Thiên Nhất cũng chỉ xứng xách giày cho hắn. Triệu Vô Cực cũng chỉ là tùy tùng tiểu đệ của hắn mà thôi. Một người như vậy đã được định trước là không thể vượt qua, là tồn tại trấn áp cả cổ kim." ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Song nghe Tiêu Vân nói vậy, trong lòng không khỏi có chút ngạc nhiên. Hắn liếc nhìn Tiêu Vân đầy vẻ bất ngờ, nói: “Không ngờ ngươi cũng đánh giá cao Tiêu Vân đến thế! Đúng là người đồng đạo rồi. Nói không giấu gì ngươi, năm đó ta chính mắt nhìn thấy Tiêu Vân chỉ trong nháy mắt lĩnh hội áo nghĩa. Khi đó, đến cả Triệu Vô Cực cũng bị dọa cho đến mức... vãi tè!" ͏ ͏ ͏