Chương 1301 Đồ Tôn Hiển Uy (Hạ)
Ngay cả Kim Sí Đại Bằng Điểu, được mệnh danh là loài chim nhanh nhất, cũng không thể sánh bằng tốc độ của Bất Tử Phượng Hoàng. ͏ ͏ ͏
Là thần thú đứng thứ hai trong thập cường thần thú, Bất Tử Phượng Hoàng không chỉ nổi danh bởi hỏa diễm mạnh mẽ, mà còn có vô số sức mạnh khủng khiếp khác. ͏ ͏ ͏
"Rầm! Rầm! Rầm!" ͏ ͏ ͏
Hỏa diễm bùng cháy, hư không rung động dữ dội. ͏ ͏ ͏
Ngạo Thủy Dao và Diệp Tuyệt Thiên lao vàoác chiến, khiến tất cả mọi người xung quanh đều trợn mắt kinh ngạc. ͏ ͏ ͏
Chẳng phải đây là Ngạo Thủy Dao, chỉ mới ngày hôm qua bị Diệp Tuyệt Thiên dễ dàng hạ gục hay sao? ͏ ͏ ͏
Nhưng hiện tại, cảnh tượng hoàn toàn trái ngược. Ngạo Thủy Dao không những áp đảo, mà còn ép Diệp Tuyệt Thiên vào thế phòng ngự liên tục, khiến mọi người không khỏi bàng hoàng. ͏ ͏ ͏
Vẻn vẹn chỉ trong một ngày, thực lực của Ngạo Thủy Dao đã có sự thay đổi lớn như vậy. Thật sự là điều không thể tin nổi! ͏ ͏ ͏
Ngay cả Lý Tiêu Hãn đứng cách đó không xa quan chiến, cũng không thể che giấu sự kinh ngạc. Ánh mắt hắn nhìn Ngạo Thủy Dao trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều, không còn chút ý tứ khinh thường nào đối với nàng. ͏ ͏ ͏
"Âm Dương hợp nhất!" ͏ ͏ ͏
Ngạo Thủy Dao khẽ kêu lên, ánh mắt nàng tràn đầy tín niệm kiên định. Nàng rút kiếm, hướng thẳng về phía bầu trời. ͏ ͏ ͏
Kiếm quang sáng rực, xuyên phá lôi đình, xé rách tầng mây, phá tan bạo lôi, khí thế bừng bừng ngút trời. ͏ ͏ ͏
Âm Dương dung hợp, khiến kiếm đạo của nàng càng thêm cường đại. ͏ ͏ ͏
Kết hợp cùng dao động của Bất Diệt Chi Hỏa, một kiếm này ép Diệp Tuyệt Thiên liên tục lùi về phía sau ͏ ͏ ͏
Diệp Tuyệt Thiên dần dần lộ vẻ mặt khó coi. Thần thể không gian của hắn bị Bất Diệt Chi Hỏa của đối phương khống chế, hơn nữa, sau khi sở hữu Bất Tử Phượng Hoàng Tế Linh, tu vi và thực lực của Ngạo Thủy Dao đã vượt xa hắn. ͏ ͏ ͏
Vẻn vẹn chỉ trong một ngày, Ngạo Thủy Dao lại có thể tăng tiến nhanh đến vậy, khiến Diệp Tuyệt Thiên khó lòng tin nổi. ͏ ͏ ͏
Tuy nhiên, sự thật hiển hiện ngay trước mắt, khiến hắn không thể không tin. ͏ ͏ ͏
"Bành!" ͏ ͏ ͏
Khi Diệp Tuyệt Thiên bị Ngạo Thủy Dao đánh bay bởi một kiếm, đám đông xung quanh lập tức vang lên tiếng kinh hô. ͏ ͏ ͏
Ngạo Thủy Dao đã chiến thắng! Nàng thực sự chỉ sau một ngày đã đánh bại Diệp Tuyệt Thiên. Chuyện này quả thực khiến mọi người khó mà tin nổi. ͏ ͏ ͏
"Diệp đạo huynh, đa tạ." ͏ ͏ ͏
Ngạo Thủy Dao nhìn vẻ mặt âm trầm của Diệp Tuyệt Thiên, mỉm cười nói.
͏ ͏ ͏
Diệp Tuyệt Thiên không đáp lại, chỉ lặng lẽ xoay người rời đi. ͏ ͏ ͏
Hắn không còn mặt mũi nào để ở lại. Từ trước đến nay, hắn luôn tự nhận mình là thiên tài cường giả thiếu niên chí tôn, không ngờ hôm nay lại bại dưới tay Ngạo Thủy Dao. Mà người này, ngày hôm qua vẫn còn là bại tướng dưới tay hắn. ͏ ͏ ͏
Sự thất bại này tạo thành cú sốc quá lớn, khiến Diệp Tuyệt Thiên khó lòng tiếp nhận ngay được. ͏ ͏ ͏
"Tốt lắm!" ͏ ͏ ͏
Ngạo Vô Song, người đứng bên cạnh Tiêu Vân, khuôn mặt tràn đầy hân hoan, không kìm được mà lớn tiếng khen ngợi. ͏ ͏ ͏
Thấy tôn nữ bảo bối của mình đánh bại thiên kiêu tuyệt thế của Diệp gia, lòng hắn vô cùng phấn khích và xúc động. ͏ ͏ ͏
"Đó là công lao của ta, ngươi đắc ý cái gì?" Tiêu Vân liếc Ngạo Vô Song, giọng điệu không mấy hài lòng khẽ nói. ͏ ͏ ͏
"Lão tiền bối quả nhiên lợi hại! Ngạo mỗ hôm qua thất lễ, không biết lão tiền bối tôn tính đại danh?" Ngạo Vô Song lập tức thay đổi thái độ, cười làm lành nói. Đối với hắn, chỉ cần có thể khiến tôn nữ bảo bối của mình mạnh mẽ hơn, chút mặt mũi ấy chẳng đáng là gì. ͏ ͏ ͏
Tiêu Vân khẽ liếc nhìn Ngạo Vô Song, trong lòng cảm thấy hết sức bất lực. Năm trăm năm trôi qua, không ngờ con người này lại trở thành kẻ "vô sỉ" đến mức này. ͏ ͏ ͏
Năm đó, Ngạo Vô Song từng là một thiên tài kiếm đạo Đông Hoang. Dù có chút tính toán thận trọng, nhưng hắn ta vẫn luôn kiên cường trên con đường kiếm đạo, không lùi bước. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng bây giờ, ngay cả một chút khí tiết cũng không còn, quả thực làm mất mặt Vạn Kiếm Sơn Trang. ͏ ͏ ͏
Dường như nhận ra ánh mắt xem thường của Tiêu Vân, Ngạo Vô Song cười gượng nói: “Lão tiền bối, hôm qua là lỗi của ta. Chúng ta cũng xem như không đánh không quen. Bây giờ, Thủy Dao đã trở thành đồ tôn của ngài, mong rằng lão tiền bối sẽ chỉ điểm nhiều hơn. Ngạo mỗ vô cùng cảm kích." ͏ ͏ ͏
Tiêu Vân khẽ cười khinh thường: “Yên tâm, có ta vun trồng, tối thiểu Ngạo Thủy Dao sẽ mạnh hơn ngươi rất nhiều." ͏ ͏ ͏
"Vậy thì tốt, vậy thì tốt!" Ngạo Vô Song vội vàng gật đầu, mặt mày hớn hở. Sau đó, hắn lập tức tiếp tục truy vấn danh tính của Tiêu Vân. ͏ ͏ ͏
Không thể nhịn được nữa, Tiêu Vân nói: “Lão phu là Độc Cô Vô Địch, tổ sư ẩn thế của Độc Cô gia tộc. Khi còn trẻ, ta từng cùng Chiến Tổ đối ẩm mà ngâm thơ. Hiện tại, ta chính là người có tuổi đời cao nhất và bối phận lớn nhất trong giới tu luyện." ͏ ͏ ͏
Nghe những lời này, Ngạo Vô Song lập tức sững người, khuôn mặt tràn ngập kinh hãi. ͏ ͏ ͏