Chương 1366 Hai Người Tuyệt Lộ (1/3)
Thì ra, trước đó Quân Thần Thông bị hắn áp chế không phải vì hắn mạnh hơn, mà là vì Bất Hủ Kiếm công kích quá mức mạnh mẽ. ͏ ͏ ͏
"Lôi Chiến, đi chết đi!" ͏ ͏ ͏
"Thiên Ngoại Phi Tiên!" ͏ ͏ ͏
Quân Thần Thông toàn lực thúc động Vấn Thiên Kính, oanh kích thẳng về phía Lôi Chiến. ͏ ͏ ͏
Từ Vấn Thiên Kính, một luồng tiên quang chói lọi bắn ra, khiến Đại Đạo rung chuyển, thần quang chiếu rọi khắp thiên địa, Đế uy phủ trùm cả càn khôn. Từng tia Cực Đạo Đế uy như muốn nghiền nát cả chư thiên tinh thần. ͏ ͏ ͏
Phiến thiên địa này lập tức trở nên tan vỡ, mọi thứ đều bị cuốn vào bên trong, bao gồm cả Lôi Chiến. ͏ ͏ ͏
"Phốc!" ͏ ͏ ͏
Lôi Chiến bị Đế binh Vấn Thiên Kính chính diện đánh trúng. Hắn trọng thương, máu tươi phun ra từng ngụm lớn, sắc mặt tái nhợt. Toàn bộ quần áo trên người hắn đều rách nát, chiến giáp bên trong cũng hoàn toàn vỡ vụn. ͏ ͏ ͏
"Quân huynh, là lão gia hỏa Độc Cô Vô Địch phái ta đến để giáo huấn ngươi! Năm đó, Quân Cuồng Nhân đã phá hủy trụ sở của Độc Cô thế gia, cho nên lần này hắn xuất quan chính là vì muốn trả thù Quân gia các ngươi. Vừa rồi, món Đế binh kia cũng thuộc về Độc Cô Vô Địch. Hắn chắc chắn đang ẩn nấp đâu đó gần đây. Ngươi bây giờ cùng ta tàn sát lẫn nhau, chẳng phải sẽ để lão gia hỏa kia thừa cơ mà nhặt được tiện nghi sao?" ͏ ͏ ͏
Lôi Chiến, mặc kệ thương thế nặng nhẹ, vội vàng lên tiếng giải thích với Quân Thần Thông. ͏ ͏ ͏
Không còn cách nào khác, trước sức mạnh của Thời Gian pháp tắc từ Vấn Thiên Kính, hắn căn bản không thể trốn thoát, chỉ có một con đường chết. ͏ ͏ ͏
Hiện tại, chỉ có cách dời lửa giận của Quân Thần Thông sang Độc Cô Vô Địch lão gia hỏa kia, hắn mới có được một tia hy vọng sống sót. ͏ ͏ ͏
"Lôi Chiến, ngươi nghĩ rằng nói như vậy thì ta sẽ tin tưởng sao?" Quân Thần Thông cười lạnh, ánh mắt đầy sát khí. "Cho dù Độc Cô Vô Địch thật sự đang nhằm vào ta, ngươi cũng đã ra tay với ta rồi. Hôm nay, ngươi nhất định phải chết." ͏ ͏ ͏
Lôi Chiến suýt chút nữa đã giết chết hắn. Với Quân Thần Thông, bất kể thế nào, việc bỏ qua cho Lôi Chiến là điều không thể. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, coi như kẻ đứng sau màn thực sự là Độc Cô Vô Địch, với sức mạnh và Đế binh của đối phương, Quân Thần Thông cũng không làm gì được hắn. Biết thì sao? Nhiều lắm cũng chỉ có thể cẩn thận đề phòng Độc Cô thế gia trong tương lai mà thôi. ͏ ͏ ͏
"Quân huynh, giết ta căn bản không đem lại lợi ích gì cho ngươi cả! Nếu như ngươi chịu tha cho ta một mạng, Kiếm Các chúng ta từ nay về sau sẽ chỉ nghe lệnh ngươi.
Ta cũng sẽ toàn lực ủng hộ Quân Tiêu Dao Chứng Đạo Đại Đế!" Lôi Chiến không từ bỏ hy vọng, tiếp tục cầu xin tha thứ. ͏ ͏ ͏
Quân Thần Thông lắc đầu, cười lạnh lẽo: "Ngươi không nói thì ta còn không nghĩ ra, nhưng bây giờ ta đã nghĩ đến. Lão gia hỏa ngươi, tu vi thâm bất khả trắc, rất có khả năng vượt mặt Tiêu Dao, Chứng Đạo trước hắn. Hôm nay, ta vừa vặn thay Tiêu Dao giải quyết ngươi!" ͏ ͏ ͏
Nghe vậy, sắc mặt Lôi Chiến lập tức trở nên khổ sở. Không ngờ rằng, chính miệng hắn lại tự đưa ra cái cớ để Quân Thần Thông giết mình. Đây đúng là tự bê đá đập chân mình mà! ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Ở nơi xa, Tiêu Vân đang âm thầm quan sát trận chiến. Khi thấy Lôi Chiến bị Quân Thần Thông đánh trọng thương, hắn khẽ vuốt ve Bất Hủ Kiếm trong tay, ánh mắt lạnh lẽo như băng, lóe lên sát ý: “Không sai biệt lắm rồi!" ͏ ͏ ͏
Hắn đã tính toán tỉ mỉ suốt bao lâu nay, cuối cùng cũng đến lúc có thể thu lưới. ͏ ͏ ͏
"Oanh! Oanh!" ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, Tiêu Vân kinh ngạc phát hiện, Lôi Chiến và Quân Thần Thông bỗng nhiên dừng tay, sau đó cả hai bất ngờ đồng loạt lao về một hướng khác. ͏ ͏ ͏
"Chuyện gì xảy ra?" ͏ ͏ ͏
Không lâu sau, sắc mặt Tiêu Vân tái nhợt. Hắn cảm nhận được điều gì đó không ổn: “Hướng đó... giống như có lối vào Đế Lộ!" ͏ ͏ ͏
Tiêu Vân biến sắc, hắn lập tức nhận ra hai lão gia hỏa này vừa rồi đều đang diễn kịch. Tất cả chỉ để đề phòng hắn! ͏ ͏ ͏
Rõ ràng, việc Bất Hủ Kiếm đột nhiên rời đi không chỉ khiến Lôi Chiến nghi ngờ mà còn làm cho Quân Thần Thông sinh lòng cảnh giác. ͏ ͏ ͏
"Hai người bọn chúng dường như đã đoán được ta đang ẩn nấp trong bóng tối và muốn chạy đến Đế Lộ!" ͏ ͏ ͏
Tiêu Vân biết mình không thể tiếp tục ẩn giấu được nữa. Hắn chỉ có thể nắm chặt Bất Hủ Kiếm, quyết định đuổi theo bọn họ. ͏ ͏ ͏
"Bất kể thế nào, vì một màn này, ta đã tính toán quá lâu, làm sao có thể buông tay được!" ͏ ͏ ͏
Cũng may, Quân Thần Thông và Lôi Chiến giao chiến với nhau lâu như vậy, cả hai đều đã trọng thương. Coi như một địch hai, Tiêu Vân vẫn nắm chắc phần thắng trong tay. ͏ ͏ ͏
"Độc Cô Vô Địch, quả nhiên là lão bất tử ngươi!" ͏ ͏ ͏
Lôi Chiến nhìn Tiêu Vân đứng trước mặt, sắc mặt phẫn nộ, gầm lên giận dữ, ánh mắt đỏ bừng như máu. ͏ ͏ ͏
Tiêu Vân di chuyển với tốc độ kinh hoàng, chỉ trong chớp mắt đã chặn đứng đường lui của Lôi Chiến và Quân Thần Thông. Trên tay hắn cầm Bất Hủ Kiếm, chỉ một đường kiếm quét ngang đã khiến cả hai người phải lùi bước. ͏ ͏ ͏