Chương 20 3:.
Người mắc bệnh thường trở nên yếu ớt và nhạy cảm. Bệnh thể chất sẽ gây ảnh hưởng tới tâm trạng và tâm lí bệnh nhân. Nhất là khi bị mắc bệnh nặng, con người thường không thể suy nghĩ vấn đề một cách khách quan, lí trí, mà rất dễ bị người khác tác động.
Do áp lực bệnh tật, nên bệnh nhân thường rất nhạy cảm với hành động và lời nói của người khác, đặc biệt là với suy nghĩ của người khác về họ. Vì vậy, khi tới thăm bệnh nhân và an ủi họ, chúng ta nhất định phải chú ý ngôn ngữ, tránh những lời nói khiến bệnh nhân cảm
thấy bệnh của họ rất nặng hoặc cảm thấy có thể bị bỏ rơi. Những lời nói hay, tích cực sẽ khiến bệnh nhân vui vẻ, ổn định tư tưởng, có lợi cho việc hồi phục sức khoẻ. Do tâm trạng con người có liên quan đến tình trạng sức khỏe, nên khi tới thăm bệnh nhân, nên dùng lời nói tích cực để an ủi họ.
Lời nói tích cực khiến bệnh nhân trở nên kiên cường
Tâm trạng vui vẻ sẽ giúp bệnh nhân chống chọi tốt hơn với bệnh tật; thái độ tích cực, lạc quan sẽ có lợi cho quá trình phục hồi sức khỏe. Tâm trạng vui vẻ không chỉ khiến bệnh nhân có thái độ tích cực, mà còn khiến họ hết lòng hợp tác với y bác sĩ để điều trị bệnh. Do đó, nói chuyện với bệnh nhân phải đề cập tới các chủ đề tích cực.
Ly nghe nói bé Lan - con gái người bạn thân phải vào viện điều trị bệnh máu trắng. Nghe tin này, Ly rất buồn và quyết định vào viện thăm bé Lan. Do con mình cùng độ tuổi với bé Lan, lại biết Lan thích truyện Cừu vui vẻ và Sói xám nên Ly quyết định mua món đồ chơi có hình cừu vui vẻ mà Lan thích nhất.
Sau khi vào việc, nhìn thấy sắc mặt nhợt nhạt của bé Lan, Ly rất lo lắng. Tuy nhiên, cô không thể hiện ra mặt, mỉm cười chào Lan: “Con có nhớ cô không?”
Lan gật đầu, trông rất mệt mỏi.
Ly tỏ ra bí mật nói: “Đoán xem cô mang gì đến cho con nào?” Lan lắc đầu: “Con không đoán được ạ.”
“Con thông minh thế, sao không đoán ra chứ?”
Lan chỉ hỏi: “Lan bị bệnh nặng lắm phải không cô?”
Nghe vậy, Ly suýt rơi nước mắt, cô mỉm cười và lấy món đồ chơi
ra.
Lan nhìn thấy đồ chơi thì rất vui.
Ly nói với bé Lan: “Cô kể chuyện Cừu vui vẻ và Sói xám cho con
nghe nhé?”
Lan nói về chuyện Cừu vui vẻ lần nào cũng dũng cảm đánh bại Sói xám.
Nhân cơ hội này, Ly nói: “Vậy Lan có dũng cảm và không sợ đau giống như Cừu vui vẻ được không?”
Lan gật đầu: “Có ạ!”
Khi trò chuyện với bệnh nhân, cố gắng tránh nói những câu như “Bạn phải dũng cảm, kiên cường”... Những câu này nghe có vẻ rất có sức thuyết phục, nhưng sẽ khiến bệnh nhân bị hoang mang. Ngoài ra, nên chọn chủ đề nói chuyện mà bệnh nhân có hứng thú. Trên cơ sở này tích cực dẫn dắt để mang lại niềm tin cho người bệnh.
Nói chuyện tích cực, mang lại hi vọng cho người bệnh
Mang lại hi vọng cho người bệnh chính là tạo động lực để họ tiếp tục cuộc sống. Khi thăm bệnh nhân, hãy an ủi để người bệnh thấy được vẫn còn có người quan tâm đến họ và họ vẫn còn hi vọng hồi phục sức khỏe. Khi bệnh nhân còn có hi vọng, họ sẽ có được sức mạnh, sức mạnh này chính là phương thuốc tốt nhất. Vì thế, khi đến thăm bệnh nhân, hãy mang tới cho họ hi vọng.
Trước khi vào bệnh viện thăm hàng xóm, Lưu đã cẩn thận tìm hiểu trước về bệnh tình bệnh nhân, lên mạng tra cứu các chế độ kiêng khem và các thông tin liên quan.
Vào thăm người hàng xóm bị bệnh, Lưu rất buồn, nhưng không biểu lộ ra.
Lưu cười và nói: “Hôm nay cô có khỏe hơn không, trông sắc mặt cô rất tốt.”
“Cháu lại an ủi cô đấy à?”
“Cháu nói thật mà, các bác sĩ ở đây là chuyên gia về bệnh này.” Lưu tỏ ra tự tin “Cô phải nhanh khỏe lên, cháu muốn ăn món cô nấu.”
Bệnh nhân thở dài và vẫn tỏ ra bi quan: “Không biết sau này cô có thể nấu ăn cho cháu không nữa?”
Lưu vội ngắt lời: “Cô không tin cháu ư? Cháu đã tìm hiểu kĩ rồi”, nói xong Lưu lấy điện thoại, vào mạng và đưa cho người hàng xóm xem thông tin.
Người hàng xóm lập tức trở nên vui vẻ, lạc quan và có hi vọng rằng mình sẽ khỏi bệnh.
Đương nhiên, khi an ủi người khác, lời nói của chúng ta phải chân thật, xuất phát từ tấm lòng. Bởi chỉ có lời nói thật lòng mới có thể khiến đối phương cảm động và tin tưởng.