CHƯƠNG 2
Khu vực sau điện thờ là nơi đầu tiên Jem phát hiện ra máu. Tất nhiên, trước đó ông đã biết có điều gì đó không ổn - ngay khi ông mở cửa cánh ngang phía bắc. Trong suốt ba mươi năm qua Jem Cummings là người trông nom nhà thờ và nghĩa địa Thánh Matthew vùng Fields. Việc đảm bảo nhà thờ được khoá chặt mỗi đêm và được mở vào sáng hôm sau là một phần nhiệm vụ của ông.
Vậy nên Jem biết ngay.
Nhà thờ từng có một mục sư trẻ tiếp quản ba năm trước đây, một Mục sư tên McDermott. McDermott đã không thích ý tưởng khoá cửa nhà thờ vào ban đêm. Tuy nhiên, sau đó Jem đã nói với ông về quãng thời gian những năm 1792, khi lũ Nhái bén6* khát máu tràn qua eo biển và vị mục sư già đến nhà thờ vào một buổi sáng đã phát hiện ra bàn thờ cao bị đập vỡ và máu lợn vương vãi trên các bức tường ca đoàn. Khi biết điều đó, Mục sư McDermott đã nhanh chóng bỏ việc mở cửa nhà thờ.
*Nguyên bản: Frogs. Đây là từ dùng để chỉ người Pháp một cách miệt thị.
Lúc này, Jem đang nhớ đến máu lợn khi ông loạng choạng tiến về gian giữa, cái chân bị tật đau đớn trong thời tiết lạnh giá ẩm ướt, đôi mắt căng thẳng khi ông chăm chú nhìn vào bình minh u ám. Tuy nhiên, sự yên bình của nhà thờ dường như không bị xáo trộn, bàn thờ cao vẫn tinh khôi và nguyên vẹn, cánh cửa phòng thánh chứa những chiếc bình quý giá và linh thiêng trông chắc chắn và vẫn bị khóa. Tiếng đập của trái tim Jem dần dịu đi.
Và rồi ông thấy máu.
Ban đầu ông không nhận ra nó là cái gì. Chỉ có những vết ố đen, mờ nhạt nhưng dần trở nên rõ rệt hơn, dần giống với hình dạng những dấu giày nam giới khi ông lần theo lối mòn về phía điện thờ Đức Mẹ Đồng Trinh. Cái lạnh của những bức tường đá cổ xưa dường như thấm vào xương ông, hơi thở đứt quãng trong lồng ngực ép chặt khi ông rón rén tiến về phía trước, toàn thân run đến nỗi ông đã phải nghiến chặt răng để giữ cho chúng khỏi lập cập.
Cô nằm ngửa, duỗi dài trong một tư thế khiêu dâm dựa vào các bậc đá cẩm thạch được đánh bóng dẫn đến bàn thờ của điện. Ông nhìn thấy cặp đùi trần, mở rộng và trắng lấp lánh dưới ánh đèn. Một miếng vải đã từng là satin viền ren mịn, giờ rách tả tơi và lấm máu trên đùi cô. Đôi mắt trong suốt mở to và nhìn chằm chằm vào ông, cái đầu với những lọn tóc xoăn vàng nghẹo về phía sau một cách bất thường. Lúc đầu ông tưởng vạt váy trước của cô màu đen, nhưng khi tiến lại gần hơn, ông nhìn thấy những vết cắt sâu trên cổ cô và ông liền hiểu ngay. Ông cũng hiểu máu ở đâu ra. Máu ở khắp mọi nơi, thậm chí còn tồi tệ hơn những ngày xa xưa khi các tín đồ Jacobin7* cuồng tín vung hàng xô máu quanh dàn hợp xướng. Chỉ có điều, đây không phải là máu lợn. Đây là máu của cô gái ấy.
*Câu lạc bộ Jacobin (phiên âm: Jacobin) là câu lạc bộ chính trị nổi tiếng và có ảnh hưởng nhất trong tiến trình Cách mạng Pháp. Câu lạc bộ bắt nguồn từ Câu lạc bộ Benthorn, lập ở Versailles với một nhóm nghị viên vùng Brittany tham gia vào Hội nghị Quốc dân 1789. Vai trò của câu lạc bộ lên đến đỉnh cao trong những năm 1792-1794.
Jem lảo đảo lùi lại, khuỷu tay đụng mạnh đến đau đớn vào những bức phù điêu bằng đá của điện thờ Đức Mẹ Đồng Trinh trong khi mắt ông nhắm nghiền như muốn ngăn chặn cảnh tượng khủng khiếp đó.
Nhưng không gì có thể xoá sạch cái mùi đó, cái hỗn hợp ghê tởm, bệnh hoạn của máu, sáp nến và tình dục trần trụi.