← Quay lại trang sách

Chương 147 Chương 147

Buông tay, buông tay cho bà! Đồ con ranh chết tiệt!"

Bàn tay gầy gò của bà Lưu như hai cái móng gà tát vào mu bàn tay Tiểu Vũ, lập tức vang lên hai tiếng "Chát! chát!" giòn tan, mu bàn tay Tiểu Vũ đỏ ửng nhưng vẫn rưng rưng nước mắt, nhất quyết không chịu buông tay.

Vài người phụ nữ bên cạnh đều không nhìn nổi nữa, dù sao cũng là cháu ruột của mình, mà lại có thể ra tay tàn nhẫn như vậy, người bình thường làm sao làm được chứ?

Nhưng dù sao đây cũng là chuyện bà Lưu quản cháu gái mình, người khác muốn can thiệp cũng không được, chỉ có thể trong lòng thở dài, Tiểu Vũ gặp phải bà nội như vậy cũng coi như xui xẻo rồi.

Mà bà Lưu vừa dùng sức giật con búp bê vải, vừa nhìn thấy vẻ mặt của mấy người hàng xóm xung quanh, trong lòng càng thấy mất mặt.

"Còn không buông tay cho bà!"

Bà hung dữ nghiến răng, giơ cao tay phải, tát thẳng vào mặt Tiểu Vũ!

Tiểu Vũ sợ hãi nhắm chặt mắt nhưng hai tay vẫn nhất quyết không chịu buông con búp bê vải.

Ngay lúc này, Trương Dịch nghe thấy tiếng động từ trên lầu chạy xuống, vừa vặn nhìn thấy cảnh bà già chết tiệt bắt nạt cháu gái!

Trong lòng hắn cũng nổi giận, vừa rồi thấy bà Lưu bắt Tiểu Vũ hâm nóng cơm hắnđã tức lắm, không ngờ hôm nay lại đánh cháu gái hắn trước mặt hắn!

Hơi này, Trương Dịch không thể nhịn được!

"Bà già kia, dừng tay cho tôi!!"

Trương Dịch nhanh chóng xông tới, bà Lưu còn chưa kịp hạ tay thì đã bị Trương Dịch tát bay.

Sau đó Trương Dịch không nghĩ ngợi gì, trực tiếp tát một cái vào mặt bà Lưu!

"Á!!"

Trương Dịch tát một cái này dùng hết sức, không hề nương tay. Bà Lưu bị tát như con quay quay hai vòng rồi ngã xuống đất.

Nửa bên mặt bà như cái bánh bao hấp phồng lên, đầu óc cũng bị đánh cho choáng váng.

Trương Dịch không thèm nhìn bà ta lấy một cái, quay lại nhìn Tiểu Vũ đang rưng rưng nước mắt, đau lòng hỏi: "Tiểu Vũ, bà ta đánh con ở đâu?"

Tiểu Vũ thấy Trương Dịch, nỗi tủi thân kìm nén không được nữa, hai hàng nước mắt trong veo chảy dài trên khóe mắt.

"Cậu ơi, tay đau..."

Cô bé đưa bàn tay nhỏ của mình cho Trương Dịch xem, da trẻ con khá non, bà Lưu vừa rồi lại ra tay rất nặng, móng tay cào vào da đã chảy máu!

Trương Dịch hít một hơi thật sâu, vội vàng ôm cô bé vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve đầu cô bé an ủi: "Không sợ không sợ! Cậu ở đây, cậu đã giúp con dạy dỗ bà già xấu xa này rồi!"

Tiểu Vũ nức nở vài tiếng, hơi ấm trong vòng tay cậu khiến cô bé không nỡ rời xa.

"Chú ơi, Tiểu Vũ không muốn ở đây nữa! Bà nội luôn mắng con, còn đánh con!"

Trương Dịch cảm thấy như có người đấm vào ngực mình hai cái, nhà nào cũng có kinh khó tụng, nhà chị gái cũng có không ít phiền não. Nhưng may là bây giờ hắn có năng lực mang lại sự ổn định cho gia đình mình rồi!

Không ai được phép bắt nạt người nhà Trương Dịch hắn!

"Không sợ không sợ, sau này chúng ta không đến đây nữa! Về với cậu!"

Vài người hàng xóm bên cạnh đều là chị dâu bên nhà chồng của bà Lưu, thấy bà Lưu bị tát ngã xuống đất đều giật mình.

"Ôi chao, có chuyện gì thì không thể nói cho tử tế sao? Động tay làm gì?"

"Bà lão tuổi đã cao, lỡ đánh ra vấn đề gì thì sao?"

Họ không có gan ra mặt giúp bà Lưu, dù sao cái tát của Trương Dịch cũng khá mạnh, nhìn là biết không dễ chọc. Lỡ ai chọc giận hắn ta, cũng bị ăn hai cái tát thì không đáng!

Trương Dịch không thèm để ý đến họ, các người là cái thá gì? Tôi có thân thiết với các người lắm sao? Đám đàn bà lắm chuyện!

Lúc này chị gái cũng xuống lầu, thấy cảnh tượng trước mắt vội chạy tới hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

Trương Dịch đưa tay Tiểu Vũ cho chị gái xem, bàn tay trắng trẻo nõn nà, trên đó có một vết máu đỏ chói!

"Bà già kia đánh!" Trương Dịch liếc nhìn bà lão trên mặt đất.

Chị gái thấy cảnh này cũng đỏ mắt nhưng thấy bà Lưu nằm trên đất, má phải sưng cao, cũng biết là em trai đã giúp mình và con gái trút giận.

Phải nói là, nếu chị gái đánh bà Lưu thì thực sự sẽ có nhiều lo ngại. Dù sao ở nông thôn, dù quan hệ mẹ chồng nàng dâu có phức tạp đến đâu nhưng nếu con dâu đánh mẹ chồng thì đó là chuyện động trời!

Nhưng thấy Trương Dịch ra tay thay mình, trong lòng chị sung sướng vô cùng!

"Chúng ta đi thôi! Để Lưu Khải tự về nói với ba mẹ anh ta!"

Chị gái mặt lạnh, đau lòng thổi thổi vào tay Tiểu Vũ, sau đó kéo cô bé định rời đi.

Lúc này, tên mập kia thấy bà nội bị đánh, đồ chơi mình muốn cũng vẫn còn trong tay Tiểu Vũ, tức giận hét lớn.

"ĐM, mày dám đánh bà tao! Trả đồ chơi cho tao!"

Nói xong nó xông tới định đánh Trương Dịch.

Trương Dịch giật giật mí mắt, sao thấy cốt truyện này quen quen thế?

Hắn chỉ dùng một tay đã khống chế được thằng mập, thằng mập này trong mắt đầy vẻ căm ghét, không có chút ngây thơ của trẻ con nào.

Trương Dịch nhếch mép, hỏi Tiểu Vũ và Thần Thần: "Trước đây nó thường bắt nạt các con sao?"