← Quay lại trang sách

Chương 278 Chương 278

Giai Giai, em giỏi quá đi! Làm việc nhanh thật đấy! Ôi, chị Hứa này không ổn rồi, tuổi già sức yếu, đầu óc không tốt. Mỗi ngày về nhà còn phải chăm con! Lần này vất vả cho em một chút, giúp chị kiểm tra những thứ này nhé!"

Nhân viên cũ này tên là Hứa Khiêm, làm việc ở vị trí này đã năm năm, thâm niên hơn Trương Giai Giai rất nhiều.

Hành động này bị Trương Quyên và Vu Hội Đào ở tổ bên cạnh nhìn thấy. Hai người nhíu mày, bởi vì tình huống tương tự như vậy họ đã thấy nhiều lần rồi.

Hứa Khiêm này dựa vào việc mình là nhân viên cũ, ngày thường rất giỏi nịnh nọt lãnh đạo. Nhưng hễ gặp phải công việc phiền phức, lập tức giao cho nhân viên mới trong tổ.

Đáng tiếc là cô ta và quản lý tổ Thành Tân Mai có quan hệ rất tốt, vậy nên những nhân viên mới đến chỉ có thể nhẫn nhịn.

Trương Giai Giai hơi nhíu mày nhưng rất nhanh đã giãn ra.

"Vâng, được thôi, chị Hứa!" Cô cười tươi nhìn Hứa Khiêm.

"Ôi~ Con bé này sao mà ngốc thế!"

Trương Quyên bất lực lắc đầu, cô ấy cũng là một người thâm niên nhưng chưa bao giờ làm chuyện bắt nạt nhân viên mới như thế này.

"Chuyện này mà có lần một, chắc chắc sau này sẽ luôn có lần hai! Tôi thấy nhiều rồi!"

Nhân viên mới Vu Hội Đào ở đối diện lén hỏi: "Chị Quyên, sao cô ta lúc nào cũng như vậy chứ? Trương Giai Giai đã đủ bận rồi, ngày nào cũng tăng ca!"

Trương Quyên giáo huấn: "Em thì hiểu cái gì chứ! Đây chính là văn hóa doanh nghiệp! Có những người xui xẻo, gặp phải đồng nghiệp và lãnh đạo rất phiền phức, nhưng thân là nhân viên mới chỉ có thể nhẫn nhịn!"

Nói đến đây, cô ấy đắc ý nhếch mép: "Cho nên cô bé như em nên cảm thấy may mắn đi! Gặp được người như chị cơ mà!"

Vu Hội Đào thè lưỡi, lại nhìn sang Trương Giai Giai bị Hứa Khiêm ôm lấy, giả vờ quan tâm hỏi han, lập tức cảm thấy mình quá may mắn.

Trương Giai Giai ở bên kia mím môi, còn Hứa Khiêm thì ôm lấy vai cô, ra vẻ là tiền bối thân thiết nói chuyện với cô.

"Giai Giai, em tốt bụng quá! May mà tổ chúng ta có em, ôi, nếu không có em thì chị không biết phải làm sao luôn!"

"Em cũng biết đấy, năm ngoái chị mới sinh em bé, bây giờ con còn chưa đầy một tuổi.

Mỗi ngày đều phải về nhà dỗ con, chị còn chẳng ngủ được một giấc ngon nào! Ôi, nếu không phải vì lười tìm việc mới, chị đã muốn nghỉ việc ở đây rồi!"

"Em nói xem, nếu chồng chị cố gắng hơn một chút, kiếm được nhiều tiền hơn thì tốt biết mấy nhỉ? Nếu vậy chị có thể ở nhà làm bà nội trợ toàn thời gian rồi! Năm nào lương cũng chỉ có năm sáu mươi vạn, làm chị đi mua mỹ phẩm cũng phải xem giá cả, những loại đắt hơn thì không dám mua nhiều!"

"Cho nên nói ấy, sau này em tìm đối tượng phải cẩn thận! Chị thấy rõ rồi, phụ nữ tìm đàn ông căn bản không cần xem ngoại hình, tính cách gì cả, những thứ đó đều vô dụng! Cứ tìm một người đàn ông có tiền, để em ở nhà làm bà hoàng, như vậy mới sướng!"

Đối mặt với lời dạy bảo tận tình của Hứa Khiêm, Trương Giai Giai chỉ cười trừ, thỉnh thoảng "Ừ" một tiếng, thỉnh thoảng thì "Thật sao?", "Thế à!"

Vừa không tỏ ra quá hời hợt, vừa khiến Hứa Khiêm cảm thấy mình được tôn trọng.

Hai người nói chuyện rôm rả, một lát sau, quản lý tổ của họ là Thành Tân Mai bưng cốc cà phê, lắc lư eo đi tới.

Vừa nhìn thấy trên bàn Trương Giai Giai còn nhiều chứng từ hoàn trả như vậy, bà ta lập tức lộ vẻ kinh ngạc: "Ôi" một tiếng.

"Giai Giai này, sao em còn nhiều chứng từ hoàn trả chưa kiểm tra thế? Tiến độ công việc ở đây của chúng ta rất quan trọng, nếu kiểm tra chậm, người ta sẽ khiếu nại về nghiệp vụ đấy!"

Nói rồi, bàn tay trắng bệch lạnh ngắt đặt lên vai bên kia của Trương Giai Giai.

Hứa Khiêm không nói gì, Trương Giai Giai mỉm cười: "Chị Thành, em đã kiểm tra xong rồi. Những thứ này là em làm giúp chị Hứa!"

Lúc này, Hứa Khiêm mới nói: "Đúng vậy, dù sao Giai Giai cũng là nhân viên mới, làm nhiều một chút có thể nhanh chóng thành thạo công việc."

Thành Tân Mai nghe xong lời này, lập tức như nhìn thấy sao chổi đâm vào Trái Đất, trợn tròn mắt, khoa trương kêu lên: "Oa! Thật vậy sao? Giai Giai này, em giỏi quá! Chị Thành thích em lắm! Nếu tất cả nhân viên mới trong công ty chúng ta đều xuất sắc như em, công ty chúng ta nhất định sẽ phát triển rực rỡ!"

Thành Tân Mai lớn tiếng khen ngợi sự xuất sắc của Trương Giai Giai trước mặt mọi người trong văn phòng.

"Giai Giai, em thực sự quá xuất sắc! Chị Thành thấy rất tự hào khi tổ chúng ta có một nhân viên xuất sắc như em! Thực sự, chị rất vui!"

"Nhân viên phòng tài chính chúng ta đều là một nhà, bình thường phải giúp đỡ lẫn nhau như thế này mới đúng! Chị vui vì em có thể nhận ra kinh nghiệm của mình còn thiếu sót, chủ động làm nhiều việc, đây là hành động đáng mừng biết bao!"

"Sau này phải giữ vững thói quen này nhé, chị Thành rất coi trọng em đấy!"

Giọng nói của Thành Tân Mai rất lớn, cả văn phòng ngoài tổ của họ, những tổ khác cũng đều nghe thấy.

Mọi người đều nhìn nhau với ánh mắt đầy ẩn ý, có người cười khẩy, có người thì mặt đầy vẻ chế giễu.