Chương 406 Chương 406
Dám ra tay với cô gái của hắn, ha ha, đời này mày đừng mong gặp phụ nữ nữa!
Rầm!
Trương Dịch đi tới, tung một quyền bất ngờ về phía Vị Sâm, đấm sâu vào bụng hắn!
Vị Sâm phun ngay một búng máu tươi tại chỗ.
Nhưng hắn ta còn chưa kịp cất tiếng kêu thảm thiết, Trương Dịch đã vung một cước, đá thẳng vào giữa hai chân hắn ta!
Đối với đàn ông, nỗi đau lớn nhất cũng chỉ đến thế mà thôi.
Vị Sâm kêu lên một tiếng thảm thiết như heo bị chọc tiết, sau đó trợn trắng mắt ngất lịm.
Trương Dịch tiện tay ném hắn ta sang một bên. Máu trong quần hắn ta giờ bắt đầu trào ra.
"Ô? Tôi còn tưởng có màu vàng chảy xuống cơ?"
Trương Dịch cau mày, nói vẻ nghi hoặc.
Mặc dù thứ đồ chơi này gọi là trứng như không ngờ bên trong không có lòng đỏ, đúng là khiến người ta mất hứng!
Mẹ Ba Ba sợ hãi, kêu khóc thảm thiết: "Vị Sâm! Không!! Cuối cùng anh là ai lại dám đối xử với anh ấy như vậy? Nhất định tôi sẽ không bỏ qua cho anh! Anh có biết chồng cũ của tôi là lãnh đạo cao cấp thành phố Thiên Hải không? Nhất định tôi sẽ khiến anh phải trả giá đắt!"
Khi thấy công cụ hạnh phục của mình bị Trương Dịch hủy diệt, mẹ Ba Ba đau đớn đứt ruột, tức giận chỉ vào hắn mắng!
Trương Dịch lạnh lùng nhìn bà ta, ánh mắt tràn đầy vẻ khinh bỉ và coi thường.
"Nể mặt Ba Ba tôi sẽ không động tới bà. Nhưng bà tưởng bản thân là thứ gì ghê gớm sao? Chỉ là một con chó cái phát tình mà thôi, không ngờ có thể bán đứng cả con gái ruột của mình. Đồ hạ tiện!!"
Nếu bà ta là đàn ông thì đã bị Trương Dịch tát cho rơi răng, tiện còn đá cho mấy cú!
Nhưng hiện tại Ba Ba đang ở đây. Vì giữ hình tượng của mình trong mắt cô, hắn mới không ra tay.
Nhưng nếu bà ta dám được voi đòi tiên, Trương Dịch cũng sẽ không nương tay tẹo nào!
Ba Ba đi tới, ôm chặt Trương Dịch từ phía sau.
"Trương Dịch, cám ơn anh!"
Giọng cô tràn đầy lòng biết ơn, nếu không có Trương Dịch đến kịp thời, cô không thể tưởng tượng được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Trương Dịch vỗ nhẹ vào bàn tay mềm mại của Ba Ba, bị thân hình đầy đặn, quyến rũ của Ba Ba ôm chặt, khiến hắn cũng cảm thấy hơi bối rối.
"Tiếp theo xử lý bọn họ thế nào, tùy em quyết định."
Trương Dịch cười nói.
Ba Ba nhìn chằm chằm người đàn ông đã bị phế bỏ nằm trên đất như một con chó chết với vẻ ghê tởm. Đột nhiên, lông mày cô dựng đứng, cô giẫm mạnh lên mặt hắn ta hơn chục lần!
"Anh mà cũng đòi làm nhục tôi! Đồ khốn nạn, sau này anh sẽ không còn làm đàn ông được nữa!"
Ba Ba mắng chửi hả hê, giẫm nát mặt của Vị Sâm rồi mới dừng lại.
Ngón tay của Vị Sâm khẽ động đậy, vì đau mà ngất đi, chỉ là phản ứng theo bản năng nhưng không tỉnh lại.
Cảnh tượng đáng sợ này khiến cả mẹ của Ba Ba cũng sợ hãi.
Bà rụt rè bò về phía sau, "Ba Ba, mẹ...
mẹ chỉ muốn cho con một mái nhà thôi mà! Ba người chúng ta ở cùng nhau, nếu có thể tạo nên mối quan hệ như vậy, chúng ta sẽ không bao giờ phải xa nhau nữa!"
Trương Dịch và Lưu Tử Hào nhìn nhau, không thể tưởng tượng được trên thế giới này lại có người mẹ như vậy. Có lẽ tiểu thuyết đô thị máu chó nhất cũng không viết được nhưng trong thực tế lại thực sự xuất hiện.
Ba Ba nhìn người phụ nữ đã sinh ra và nuôi dưỡng cô mười tám năm, trên mặt lộ vẻ lạnh lùng.
Kể từ khi bà dung túng cho Vị Sâm đến đây với ý định làm nhục cô, tình mẫu tử giữa Ba Ba và bà đã hoàn toàn chấm dứt!
Cô quay người, lấy chiếc túi vải thô dày trên giường, rồi ném mạnh xuống chân mẹ mình.
"Đây là hai triệu, mẹ đã sinh ra và nuôi dưỡng con mười tám năm, con trả lại cho mẹ! Từ hôm nay trở đi, con và mẹ không còn bất kỳ mối quan hệ nào nữa."
Giọng nói của Ba Ba tràn đầy sự lạnh lùng.
Ánh mắt Trương Dịch lóe lên, lúc này hắn mới hiểu được ý nghĩa của những lời Ba Ba nói trước đó.
Hóa ra, cô muốn dùng hai triệu này để chấm dứt mối quan hệ với mẹ mình.
Thật vậy, nếu không làm như vậy, Ba Ba ở bên Trương Dịch rất có thể sẽ bị người phụ nữ ngốc nghếch này nhắm đến.
Cho dù bà ta không đến đe dọa thì người đàn ông bên cạnh bà ta cũng sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy. Dù sao Trương Dịch cũng là người giàu nhất thành phố Thiên Hải! Một con cá béo như vậy, ai mà không muốn cắn một miếng?
"Hóa ra cô ấy lén lút trở về để giải quyết mối quan hệ gia đình, là không muốn gây rắc rối cho tôi!"
Trương Dịch thở dài trong lòng, mới hiểu được tấm lòng của Ba Ba.
Hắn ôm vai Ba Ba, nói với mẹ cô: "Tiết kiệm hai triệu này, đủ để bà sống cả đời rồi. Sau này tôi không muốn bà đến làm phiền cô ấy nữa, nếu không, tôi nhất định sẽ khiến bà hối hận!"
Mẹ của Ba Ba nhìn vào túi tiền trước mặt, nghiến răng, đột nhiên hét lên: "Anh nằm mơ đi! Hai triệu căn bản không đủ dùng, một cây bút kẻ mày của tôi còn phải mất mấy nghìn!"
"Ba Ba là con gái của tôi và Viên Chí Quốc, quan chức cấp cao của thành phố Thiên Hải, anh không thể không biết chứ? Chỉ cần tôi nói chuyện này với Viên Chí Quốc, anh sẽ chết chắc!"
Ba Ba thấy mẹ mình đến lúc này vẫn không biết hối cải, tức giận đến toàn thân run rẩy.
"Câm miệng!!"
Cô phát ra tiếng hét đau đớn tột cùng, "Bà còn mặt mũi nhắc đến ông ấy sao? Nếu ông ấy biết bà đã làm chuyện này với tôi, ông ấy nhất định sẽ giết chết bà!"
Ba Ba dường như đã dùng hết sức lực để nói ra những lời này.
Trương Dịch vội vàng ôm chặt cô vào lòng, nhìn cô gái xinh đẹp đau buồn này, hắn cảm thấy hơi đau lòng. Ngay cả sự bốc đồng ban đầu cũng bị kìm nén.
Mẹ của Ba Ba mặt lúc xanh lúc trắng, đúng là Viên Chí Quốc tuy là một người nghiện công việc, đối với vợ mình cũng không đặc biệt để tâm.
Nhưng đối với Ba Ba, đứa con duy nhất của mình, ông vẫn rất quan tâm. Có lẽ chỉ là không thể hiện rõ ràng nên khiến Ba Ba nghĩ rằng ông không yêu mình.
Nhưng mẹ của Ba Ba biết, Viên Chí Quốc có thể vì Ba Ba mà từ bỏ hầu như tất cả mọi thứ của mình!