← Quay lại trang sách

Chương 559 Chương 559

Tuy rằng theo tình hình thực tế thì họ cũng chẳng có hy vọng gì theo đuổi được Triệu Thế Hy. Nhưng chỉ cần cô ấy còn độc thân thì họ vẫn có thể âm thầm mơ mộng.

Biết đâu được một ngày nào đó Triệu Thế Hy bị mù thì sao? Chuyện cô ấy thích họ cũng không phải là không thể!

Dù sao theo góc độ toán học mà nói, xác suất dù chỉ là một phần vạn thì cũng có nghĩa là có khả năng xảy ra.

Bây giờ Điền Hạo đến tỏ tình, cậu ta cao to, cũng khá đẹp trai, lại thêm gia cảnh giàu có, ngày thường toàn đồ hiệu, tiêu tiền như nước. Xác suất theo đuổi được Triệu Thế Hy ít nhất cũng cao hơn người khác rất nhiều!

Nhìn thấy cảnh tượng này, hắn đưa tay xoa xoa sống mũi.

"Ra là cô ấy tên Triệu Thế Hy à!"

Ban đầu hắn định đến chơi tennis, bây giờ lại dừng bước vì màn tỏ tình này.

Tỏ tình mà, coi như xem náo nhiệt cũng được.

Ở trường đại học, màn tỏ tình công khai thế này đã xưa như Trái Đất rồi.

Cách tỏ tình thường thấy là xếp nến thành hình trái tim dưới ký túc xá nữ, sau đó rủ một đám bạn cùng phòng và bạn học vây quanh tạo không khí.

Hắn thật sự không hiểu nổi cái trò rẻ tiền này tại sao có thể thịnh hành ở trường đại học nhiều năm như vậy.

Đến lúc hắn ta theo đuổi con gái nhà người ta thì lại biết vào khách sạn, chuẩn bị hoa hồng với bữa tối kiểu Pháp. Đương nhiên, kèm theo đó còn có cả thẻ phòng nữa chứ.

Triệu Thế Hy khẽ vuốt tóc mái, nhìn thấy Điền Hạo rầm rộ đến như vậy, đôi mắt to chớp chớp, ánh mắt có chút thích thú.

“Thế Hy, làm bạn gái tôi nhé!”

Điền Hạo với nụ cười tự cho là đẹp trai ngời ngời tiến đến trước mặt Triệu Thế Hy, quỳ một gối xuống, dâng lên cô một bó hoa hồng thật to.

"A a a a a a!!!!!"

“Lãng mạn quá!!!”

“Dám tỏ tình trước mặt bao nhiêu người như vậy, thật là bạo dạn, chắc chắn là tình yêu đích thực rồi!”

Các cô gái xung quanh nhìn thấy hét lên không ngớt, cảnh tượng thế này các cô không có chút sức chống cự nào.

Mấy tên trong đội bóng rổ của Điền Hạo cũng vội vàng hùa theo: “Đồng ý đi! Đồng ý đi! Đồng ý đi!”

Bảy, tám thành viên đội bóng rổ đồng thanh hô to, xung quanh cũng có người hóng chuyện góp vui hò hét theo.

Khóe miệng Điền Hạo nhếch lên nụ cười tự tin, cậu ta cảm thấy trong tình cảnh này, dù thế nào thì Triệu Thế Hy cũng phải cảm động trước mình rồi.

Trương Dịch nhìn cảnh tượng này, khoanh tay, vẻ mặt có chút thích thú.

Cái này á, gọi là ép buộc tập thể!

Thông thường khi con trai tỏ tình, người càng đông, cảnh tượng càng náo nhiệt, thì lòng con gái càng rối bời.

Lúc này rất dễ bị cảm động, lại còn coi sự rối bời trong lòng là tình yêu, ngơ ngơ ngác ngác đồng ý luôn.

Thế nhưng cô gái tên Triệu Thế Hy này có mắc bẫy không?

Triệu Thế Hy cúi đầu nhìn Điền Hạo đang tỏ tình với mình, khóe miệng khẽ nhếch lên, mỉm cười, nhẹ nhàng khoanh tay lại.

“Điền Hạo à, anh là người tốt!”

Cô nàng cười tủm tỉm nói: “Chỉ tiếc là, anh không phải gu của tôi! Sau này chúng ta làm bạn tốt nhé?”

Từ chối dứt khoát, không chút dây dưa!

Hiện trường bỗng chốc im lặng, rất nhiều nam sinh thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt lộ vẻ chế giễu Điền Hạo.

Hehehe, cho cái tên tự cao tự đại này một vố, nữ thần cũng đến lượt cậu theo đuổi sao?

Mau cút đi!

Ánh mắt của đám con trai đều là những lời như vậy.

Bị từ chối trước mặt mọi người, sắc mặt Điền Hạo trở nên vô cùng khó coi.

“Thế Hy, chúng ta quen nhau đã lâu như vậy rồi. Anh cũng theo đuổi em một năm rồi, chỗ nào anh không đủ tốt? Em xem thường anh đến vậy sao?”

Điền Hạo bắt đầu giở trò.

Triệu Thế Hy bĩu môi, tùy ý nghịch tóc.

Từ nhỏ cô đã xinh đẹp, đám con trai theo đuổi cô có thể xếp hàng dài từ trường Đại học Thiên Hải đến tận cảng Đông Hải. Cho nên dĩ nhiên sẽ không bị chút trò mèo của Điền Hạo lừa gạt.

“Không có, Điền Hạo anh luôn rất tốt! Chỉ là, tôi luôn coi anh là bạn tốt nhất. Anh đột nhiên tỏ tình, tôi có chút khó chấp nhận!”

Triệu Thế Hy ra vẻ vô tội nói.

Điền Hạo bị từ chối, vẻ mặt tiu nghỉu.

Nhưng sau khi nghe thấy lời nói của Triệu Thế Hy, ngẩng đầu nhìn dung nhan xinh đẹp tuyệt trần của cô, cùng với thân hình trắng nõn đầy đặn, dục vọng ở hạ thân khiến đầu óc hắn ta như biến thành hồ dán.

“Thế Hy, anh sẽ không bỏ cuộc đâu! Chỉ cần một ngày em chưa có bạn trai, anh sẽ luôn tỏ tình với em, cho đến khi nào em đồng ý thì thôi!”

Điền Hạo si tình nói.

Triệu Thế Hy bĩu môi, sau đó ra hiệu cho thành viên đội múa bên cạnh, lập tức có cô gái đến nhận lấy bó hoa thay cô.

Mọi người thấy màn tỏ tình thất bại, các cô gái đều rất tiếc nuối. Thế nhưng đám con trai lại hả hê, vui mừng bắt tay với bạn bè bên cạnh để chúc mừng.

“Thế Hy, đến cả Điền Hạo cậu còn không ưng. Vậy rốt cuộc cậu thích kiểu đàn ông như nào?”

Các nữ sinh trong đội bóng rổ cười khúc khích hỏi.

Triệu Thế Hy suy nghĩ một chút, mím môi, khẽ thốt lên đầy ẩn ý: “Tôi thích kiểu người trưởng thành, điềm đạm, có thể chế ngự được tôi!”

Cô nàng hơi ngoái đầu nhìn Điền Hạo đang tìm kiếm sự an ủi từ đám đông, khóe miệng nhếch lên một tia khinh miệt.