Chương 562 Chương 562
Nếu người khác nói với Triệu Thế Hy câu này, cô ấy nhất định sẽ cho ăn tát!
Nhưng lúc này, đứng gần Trương Dịch như vậy, sức hấp dẫn từ hắn càng thêm mãnh liệt khiến cô thậm chí còn cảm thấy chân run.
Lời nói táo bạo như vậy, làm sao cô có thể chịu đựng được?
Bạn thử tưởng tượng, nếu bạn gặp thần tượng khác giới mà bạn yêu thích nhất lần đầu tiên, người ấy chủ động mời bạn trò chuyện một cách sâu sắc. Liệu bạn có vui vẻ đồng ý ngay không?
Lúc này Triệu Thế Hy chính là ở trạng thái đó, tuy có chút ngại ngùng nhưng cũng không muốn từ chối.
“Em, em không biết đâu!”
Cô nàng đỏ mặt cúi đầu, ra dáng một cô gái nhỏ e thẹn, nhưng hai tay lại rất thành thật nắm chặt lấy cánh tay Trương Dịch.
"Vậy thì đi thôi!"
Nói rồi, Trương Y liền dẫn Triệu Thế Hy xoay người đi ra khỏi sân thể dục.
Bây giờ đã khoảng 5 giờ chiều, trời sắp tối, vừa hay có thể tìm một chỗ kín đáo.
Điền Hạo lúc này không thể nhịn được nữa, gầm lên một tiếng rồi xông tới!
"Buông Thế Hy ra!!!"
Tiếng gầm rú ấy vang vọng khắp sân thể dục, tựa như chó hoang tru lên đầy đáng sợ.
Mọi người thấy Điền Hạo mặt mày méo mó, ba bước gộp làm hai chạy đến chặn đường hai người, trừng mắt nhìn Trương Dịch đầy giận dữ!
Trương Dịch khẽ sững người, sau đó mỉm cười.
Thằng nhóc này nóng rồi, nhưng mà không bằng người ta thì biết làm sao đây?
"Chuyện gì vậy, cậu em?"
Trương Dịch mỉm cười hỏi.
Thấy chuyện tốt của mình bị phá hỏng, Triệu Thế Hy lập tức tức giận nhìn Điền Hạo: "Điền Hạo, anh muốn gì hả? Phiền phức!"
Cảm giác như có hàng ngàn mũi tên đâm vào tim, Điền Hạo vội vàng giải thích với Triệu Thế Hy: "Thế Hy, em đừng để bị hắn ta lừa! Em biết hắn ta là loại người gì không? Loại người lớn bỉ ổi như hắn ta chính là chuyên đến trường học để lừa gạt những cô gái nhỏ chưa hiểu sự đời như em đấy, em đừng có mắc lừa!"
Nhìn cô gái mình yêu sắp bỏ đi với người đàn ông khác, hơn nữa lại là một người đàn ông vô cùng tuấn tú, ngọn lửa ghen tuông trong lòng Điền Hạo "bùng" một cái bốc cháy.
Hắn ta chỉ vào Trương Dịch, nói với Triệu Thế Hy: "Thế Hy, anh theo đuổi em bấy lâu nay, em không đồng ý thì thôi! Vì anh tin rằng một ngày nào đó, sự chân thành của anh sẽ lay động được trái tim em! Thế nhưng, sao em có thể đi theo một người đàn ông vừa mới gặp chứ?"
Lúc này Triệu Thế Hy cảm thấy rất bực mình.
Mẹ kiếp, cùng Trương Dịch ở trong thiên hạ dễ dàng như vậy, sao lại có kẻ gây rối đi ra!
Ví dụ như, giống hệt việc một tên otaku nào đó rút thăm trúng buổi gặp mặt fan của Mikami Yua, kết quả là lại có một ả béo ú vừa xấu xí nhảy ra, chỉ trích cô ấy là gái làng chơi!
Lúc này, trong lòng tên otaku đó chắc chắn sẽ nghĩ là muốn nói gì thì nói, mặc kệ mấy chuyện vớ vẩn của cô!
Triệu Thế Hy bĩu môi nhìn Điền Hạo: "Anh tránh ra đi! Tôi chỉ dẫn anh ấy đi tham quan cảnh vật trong trường thôi!"
Trương Dịch cũng cười gật đầu: "Đúng vậy, tôi rất thích những vườn hoa ngát hương, dòng suối róc rách và cả những ngọn núi hùng vĩ nữa. Dù sao tôi cũng là người có học thức mà!"
Mọi người xung quanh nghe xong, có người còn chưa hiểu ý nghĩa trong đó.
Có người khác than thở: "Hãy nghe tâm trạng của mọi người, nó chỉ khác thôi! Nếu là tôi, bây giờ tất cả những gì tôi có thể nghĩ đến là làm thế nào để đưa Thế Hy đi nhà nghỉ.”
“Im miệng, không cho phép anh nói nữ thần của tôi như vậy! Cô ấy chắc chắn chỉ muốn cùng đi dạo với anh ta mà thôi.”
Ngay lập tức có tên cuồng Triệu Thế Hy lên tiếng phản đối.
Điền Hạo cũng ngẩn người ra, nhưng rất nhanh sau đó đã tỉnh ngộ.
Gã ta tức giận, mặt đỏ gay gắt nhìn về phía Trương Dịch: “Không thể nào! Hôm nay có tôi ở đây, anh đừng hòng mang Thế Hy đi!"
Vừa nói, Điền Hạo vừa xắn tay áo lên, lộ ra cánh tay rắn chắc.
Vì ngày nào cũng phải tập luyện với cường độ cao nên thân hình hắn ta rất rực rỡ, cơ bắp cuồn cuộn! Nếu so về chiều cao thì cũng ngang ngửa với Trương Dịch!
Nhìn thấy Điền Hạo hành động như vậy, các thành viên của câu lạc bộ bóng rổ cũng lần lượt vây quanh, lạnh lùng nhìn Trương Dịch.
Triệu Thế Hy vô cùng căng thẳng, cô không ngờ Điền Hạo lại dám làm như vậy.
Cô sợ Trương Dịch sẽ không vui, vội vàng dậm chân: “Mấy người…mấy người mà còn như vậy nữa, tôi sẽ báo cáo nhà trường đấy!"
Điền Hạo hừ lạnh, nhìn chằm chằm vào Triệu Thế Hy và nói: "Thế Hy, em vẫn còn quá ngây thơ và không biết sự nguy hiểm của thế giới! Đàn ông trong xã hội này sẽ dùng vẻ ngoài điển trai để lừa dối nữ sinh đại học.
Anh đang bảo vệ em đấy!”
Xung quanh, người đến xem náo nhiệt cũng ngày càng đông.
Vốn dĩ, dù là Điền Hạo - trưởng câu lạc bộ bóng rổ hay Triệu Thế Hy - chủ tịch câu lạc bộ khiêu vũ, đều là những nhân vật nổi tiếng trong trường.
Giờ lại xuất hiện thêm một vị học trưởng đẹp trai bí ẩn, mối quan hệ tay ba phức tạp này lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Không bao lâu sau, ngay cả những học sinh đang tập thể dục ở đằng xa cũng rủ nhau chạy lại đây.
“Ê, đừng chơi bóng nữa! Mau qua xem kìa, bên đó đang có chuyện tình tay ba đấy!"
“Nghe nói Điền Hạo tỏ tình với Triệu Thế Hy, nhưng Triệu Thế Hy từ chối, còn nói mình đã có bạn trai rồi! Gã đó đẹp trai lắm, đang ở ngay cạnh cô ấy kìa!"
“Cái gì? Triệu Thế Hy đã mang thai con của người khác, Điền Hạo muốn quyết đấu với anh ta?”
“Triệu Thế Hy đưa con đến đây kìa! Lại còn là một trai một gái? Trời ơi, cô ấy mới hai mươi tuổi mà?”
Những người xem náo nhiệt chẳng ngại chuyện lớn, từng người từng người một đều chạy đến sân thể dục.
May mà sân thể dục của trường đủ rộng, dù số lượng người có nhiều gấp mấy lần cũng có thể chứa đủ.
Nhìn thấy ngày càng nhiều đàn em, Trương Dịch bất lực thở dài.
Ban đầu, hắn định đến gặp bọn họ với thân phận người bình thường, không ngờ mình vẫn đánh giá thấp sức hấp dẫn của bản thân.
Hắn nhìn Điền Hạo, đôi mắt đỏ hoe như chú chó hoang bị thương, trong lòng tràn đầy thương cảm.
Thật ra, hắn cũng không có ác cảm gì với cậu nhóc này.
Xét cho cùng, ai cũng từng trải qua thời đại học, thoát khỏi sự ràng buộc nghiêm khắc của thời cấp ba, cả tinh thần lẫn thể xác đều được giải phóng!
Vì vậy, nam sinh thời kỳ này, hoặc là trở thành những kẻ suốt ngày ru rú trong nhà, hoặc là tích cực tham gia vào các hoạt động, tràn đầy nhiệt huyết, chẳng sợ trời cũng chẳng sợ đất!
Điền Hạo còn trẻ, chưa trải qua sóng gió xã hội, vì vậy khi nhìn thấy Triệu Thế Hy thân mật với Trương Dịch, hắn ta đã không kiềm chế được mà lao đến ngăn cản.
Trương Dịch mỉm cười nhạt, khẽ lắc đầu, dường như rất tiếc cho hậu bối này.
Hắn giơ tay lên, Điền Hạo giật nảy mình, còn tưởng hắn muốn ra tay, vội vàng tạo tư thế phòng thủ!
“Anh muốn đánh nhau à? Tôi tiếp đấy!”
Nhưng Trương Dịch không muốn ra tay, hắn chỉ đưa tay lên, tháo chiếc mũ trên đầu xuống.
“Tại sao tôi phải đánh nhau với cậu? Tôi chỉ muốn nói cho cậu một đạo lý. Cách để đàn ông chinh phục phụ nữ là khiến bản thân trở nên mạnh mẽ hơn, chứ không phải là trở thành một tên cuồng si, theo đuổi một cách mù quáng."
Hắn tháo mũ, để lộ mái tóc được nhà tạo mẫu tóc đẳng cấp thế giới cắt tỉa tỉ mỉ. Sau đó, hắn từ từ tháo chiếc kính râm che khuất nửa khuôn mặt, để lộ đôi mắt đen sâu thẳm, toát lên vẻ thông minh và uy nghiêm.
Khoảnh khắc Trương Dịch để lộ diện mạo thật, những cô gái xung quanh đồng loạt phát ra tiếng hét không kiềm chế được!
“Aaaaaaa!!!!!”
Thậm chí có hai cô gái vì quá kích động mà ngất xỉu ngay tại chỗ.
Ngay cả Triệu Thế Hy ngồi cạnh Trương Dịch cũng long lanh đôi mắt, tựa như dòng suối mùa xuân tuôn chảy bất tận.
“Anh học trưởng, anh đẹp trai quá đi!”
Các nam sinh xung quanh thì cảm nhận không mãnh liệt như vậy, tuy có chút choáng ngợp trước vẻ ngoài anh tuấn của Trương Dịch, nhưng không thể hiểu nổi tại sao đám con gái lại có biểu cảm như sắp chết đến nơi.
Dù sao thì... sức hút loại này chủ yếu nhắm vào người khác giới. Đối với đồng giới thì ảnh hưởng cơ bản giảm 80% – trừ người đồng tính luyến ái ra.
“Anh muốn làm gì? Tôi sẽ không cho phép anh đưa Thế Hy đi!”
Điền Hạo cau mày nói với Trương Dịch, hắn ưỡn ngực, khoe cơ ngực săn chắc tập luyện trong phòng gym, lúc này tự thấy mình như hiệp sĩ bảo vệ công chúa khỏi nanh vuốt của ác long!
Trương Dịch nhìn Triệu Thế Hy đang bám dính lấy mình, vì nhìn thấy dung mạo thật của hắn mà đã mê mẩn, trong lòng có chút bất đắc dĩ.
Đây là mình muốn đưa cô ấy đi sao? Rõ ràng là cô ấy đã không thể rời xa mình rồi!
“Hay là thế này, chúng ta tôn trọng ý kiến của Thế Hy được không? Hỏi xem cô ấy muốn thế nào.”
Trương Dịch nói.
Triệu Thế Hy hoàn hồn, lập tức ôm lấy Trương Dịch, ngọt ngào nói: “Em muốn đi chơi với anh học trưởng!”
“Bịch!”
“Bịch!”
“Bịch!”
“Bịch!”
“Bịch!”…
Âm thanh trái tim tan vỡ vang lên liên tiếp, sắc mặt đám con trai xung quanh trắng bệch, rõ ràng là bị nội thương không nhẹ.
Điền Hạo ôm ngực, vẻ mặt đau khổ.
“Không, anh sẽ không trơ mắt nhìn em tự hủy hoại mình!”
Hắn ta hét lớn!